Tiến Hóa Kỷ Nguyên

Chương 6: Chuẩn bị thăm dò



Chương 6: Chuẩn bị thăm dò

Kết thúc cuộc trò chuyện với giáo sư Nghĩa, mọi người mang theo tâm trạng ngưng trọng rời đi.

Mặc dù trong lòng vẫn có rất nhiều hướng tới, nhưng trách nhiệm trong tâm mỗi người lại tăng lên một chút.

Cũng không trực tiếp trở về túc xá, đám chiến sĩ đi theo đại tá Khải đi nhận v·ũ k·hí trang bị của mình, để ngày mai thực hiện nhiệm vụ.

Ngoại trừ những v·ũ k·hí trang bị trước đó đã lựa chọn, bọn hắn còn nhận được một bộ quân phục tác chiến dã ngoại, loại tân tiến nhất của q·uân đ·ội Thanh long quốc hiện nay.

Bộ quân phục này bao gồm giày chiến, quần áo bảo hộ, găng tay, đai lưng và đặc biệt là một chiếc mũ chiến thuật.

Giày, găng tay, quần áo khi mặc vào không chỉ thoải mái, chúng còn có tác dụng chống đạn, kháng nước, kháng lửa rất tốt.

Về phần mũ chiến thuật không chỉ có những chức năng như những các phần khác trong bộ trang bị này, nó còn được tích hợp thêm mặt nạ phòng độc, các loại kính chiến thuật như kính nhìn đêm, kính tầm nhiệt, đèn chiến thuật.

Ngoài ra nó còn được tích hợp một số công nghệ hiện đại nữa, nhưng đều là các công nghệ điện tử như hệ thống liên lạc, hệ thống hiển thị hình ảnh. Chỉ là khi sang thế giới bên kia sẽ bị năng lượng trong không khí làm nhiễu, không thể sử dụng được.

Sau khi nhận xong tất cả trang bị, đại tá Khải dặn dò bọn họ:

" Ngày mai, bẩy giờ mọi người sẽ tập trung để chuẩn bị xuất phát thăm dò, các đồng chí nhớ không được chậm trễ."

Dặn dò xong xuôi, đại tá Khải rời đi. Đám chiến sĩ cũng trở về nghỉ ngơi.

Thái cởi ra bộ trang phục sĩ quan mà hắn mới được phát khi tổ chức lễ truy điệu sống.

Khi đó, bọn họ được làm lễ thăng quân hàm, mấy người chiến sĩ bọn hắn chính thức được thăng lên thành thiếu úy.

Gấp cẩn thận bộ quân phục mới chỉ mặc qua một lần này, còn là mặc vào ngày truy điệu chính mình.

Để gọn nó vào một bên giường, Thái mang theo rất nhiều cảm xúc nhắm mắt lại ngủ.

Sáng hôm sau, bọn hắn được đại úy Nam báo thức sớm. Bọn họ cần chuẩn bị sẵn sàng trước khi bắt đầu tập hợp.

Sau khi vệ sinh cá nhân và ăn uống đàng hoàng, mặc vào v·ũ k·hí trang bị của bản thân, đại úy Nam dẫn theo đội ngũ đi tới phòng họp hôm qua.

Bọn họ chính là những người đầu tiên tới.

Sau đó những người khác cũng lục tục đi tới.

Cũng không chỉ có đội chuyên gia, tất cả những người hôm qua có mặt ở phòng họp này đều tới, bao gồm cả ngài thủ tướng và ngài bộ trưởng.

Thấy đã đông đủ, ngài thủ tướng dẫn đầu đoàn người đi tới nơi tập trung chính thức. Đây cũng chỉ là nơi tập trung của đội ngũ Thanh long quốc bọn họ. Đoàn thăm dò còn có người của các quốc gia khác nữa đâu.

Nơi tập trung chính thức của bọn họ cũng không phải nơi nào khác, đó chính là phía trước của vết nứt.

Vết nứt nằm ở trung tâm của căn cứ, bị căn cứ bao quanh.

Nơi này được phòng vệ rất nghiêm ngặt, không chỉ có rất nhiều lính gác tinh nhuệ, Thái còn phát hiện có rất nhiều loại v·ũ k·hí công nghệ cao được lắp đặt quanh đây.

Thấy thủ tướng dẫn đầu, bọn hắn rất dễ dàng được cho qua.

Trước mắt bọn họ chính là vết nứt không gian, thứ này thật sự là rất thu hút ánh mắt người ta.

Thái trước đó đã nhìn thấy nó từ xa, nhưng bây giờ tận mắt nhìn rõ ràng, hắn cảm thấy choáng ngợp trước thứ này.

Đứng ở đây, hắn cảm thấy nó to lớn và hùng vĩ.

Không chỉ như vậy, nhìn vào nó, Thái còn cảm thấy huyền ảo và huyễn hoặc.

Cảm giác như trước mặt là một tấm gương khổng lồ đứng thẳng, và tấm gương này bị một thanh đao khổng lồ chém qua, tạo ra một vết rách ở giữa.

Xung quanh vết rách đó cũng có rất nhiều những vết nứt nhỏ khác, thỉnh thoảng lại có những tia sét màu tím đen từ những vết nứt này lóe lên.

Đó có lẽ cũng không phải là cái gì sét, mà có thể là những dòng năng lượng bị vết nứt phát ra. Khả năng rất lớn là năng lượng không gian.

Phía trước vết nứt được đề lại một bãi trống rộng rãi.

Nơi này mặc dù đã bị căn cứ bao quanh, nhưng vẫn không ngừng có gió mạnh thổi quét. Rõ ràng là những cơn gió này được hình thành khi những dòng năng lượng lóe lên trong khe nứt, chúng giải phóng một chút năng lượng ra bên ngoài nên mới tạo ra những cơn gió này.

Nói thật, trước đó nhìn từ xa, Thái đã rất ấn tượng với vết nứt này. Bây giờ ngay gần sát nhìn, ấn tượng càng thêm khắc sâu.

Khung cảnh này thực sự là huyễn hoặc vô cùng, cho dù từng đọc qua các tình tiết huyền ảo trong các bộ tiểu thuyết, hắn cũng không thể tưởng tượng ra được hình ảnh như vậy.

Những người khác cũng không kém gì, cho dù là những lãnh đạo kia, chắc chắn là bọn họ đã nhìn qua vết nứt này không chỉ một lần. Nhưng bây giờ bọn họ vẫn khó có thể rời mắt khỏi nó.

Thái cũng thấy được cảnh tượng bên kia vết nứt, nhưng giường như còn cách một màn nước, nhìn cũng không quá rõ ràng, chỉ có thể thấy được đó là một khu rừng xanh tốt.

Đoàn người bọn họ vẫn là đến tập hợp đầu tiên, người của những quốc gia khác cũng chưa có tới.

Bọn họ đợi một lúc thì người của những quốc gia khác cũng lần lượt tới.

Tổng cộng ba đội người, mỗi đội có sáu người, theo như trang phục thì bốn người là chuyên gia, hai người là binh sĩ hộ vệ.

Đây hẳn là ba đội ngũ của Bạch đầu ưng quốc, Băng hùng quốc và Hắc long quốc. Những quốc gia khác cũng không có đội ngũ tham gia.

Khả năng lớn là những quốc gia khác cũng không phải là không muốn cử người tham gia thăm dò, mà là bị ba quốc gia đứng đầu này ngăn cản.

Thấy người đã tới đông đủ, thủ tướng lập tức định tổ chức đoàn thám hiểm tiến vào vết nứt, nhưng lại bị người dẫn đầu của ba đội người kia ngăn cản.

Thấy vậy, thủ tướng rất là khó hiểu hỏi bọn họ:



" Chư vị, đã đủ người, không biết còn có chuyện gì mà chưa muốn đi vào?"

Nghe thấy ngài thủ tướng hỏi như vậy, người dẫn đầu đội ngũ của Hắc long quốc đi ra.

Người này có lẽ là một vị chuyên gia của Hắc long quốc, nhưng không giống với giáo sư Nghĩa, người này càng có vẻ ngạo mạn.

Chỉ thấy ông ta cười rất giả dối, nói:

" Ha ha, ngài thủ tướng chớ vội, người tới còn chưa đủ."

Nghe thấy vậy thì ngài thủ tướng rất là kinh ngạc, ông ấy lập tức tỏ ra nghi hoặc hỏi lại:

" Còn chưa tới đủ???

Không phải theo kế hoạch chỉ có những người này tham gia thăm dò hay sao?"

Lúc này, người dẫn đầu đội người của Bạch đầu ưng quốc đi ra c·ướp lời nói của lão già Hắc long quốc.

Người này so ra trẻ tuổi hơn lão già Hắc long quốc khá nhiều, nhưng ngạo mạn không kém, thậm chí trên mặt còn có chút nham hiểm.

Thái nhìn mấy người này cảm thấy có lẽ mấy quốc gia kia cố tình chọn người thì phải, chứ các chuyên gia có tính cách ngạo mạn thì còn có thể hiểu được, còn thêm nham hiểm nữa thì cũng khó hiểu thật.

Chỉ thấy người đàn ông Bạch đầu ưng quốc lên tiếng:

" Ngài thủ tướng, kế hoạch trước đó đúng là như vậy.

Nhưng vừa mới, chính phủ ba siêu cường quốc đã thống nhất thay đổi kế hoạch, còn chưa kịp thông báo cho bên ngoài.

Mời ngài chờ một chút, người quốc gia chúng tôi rất nhanh thì sẽ tới."

Thủ tướng nghe vậy thì biết rõ ràng là ba đại quốc này đang giở trò, bằng không làm sao lại bàn bạc sau lưng nước chủ nhà bọn họ.

Nhưng cũng không có cách nào, dù sao bọn họ là cường quốc, Thanh long quốc còn không thể chống lại bọn họ được.

Bình thường lúc quan hệ ngoại giao thì tay bắt mặt mừng, tới khi thực sự đụng chạm lợi ích thì không thèm che giấu đuôi cáo.

Đúng là rất nhanh thì tới, chỉ một thoáng bọn họ đã nghe thấy tiếng trực thăng ở đỉnh đầu.

Thủ tướng cũng đã hiểu được, rõ ràng là cũng không phải như bọn họ nói, cái gì vừa mới thống nhất ý kiến.

Đây rõ ràng là sớm bàn bạc với nhau, bằng không cũng không bay trực thăng tới.

Chỉ sợ là đám người này đã sớm tới dừng chân ở hạm đội của họ ở ngoài biển, bây giờ mới ngồi trực thăng bay lại đây.

Trực thăng nhanh chóng hạ cánh xuống bãi trống, đây là trực thăng của Hắc long quốc.

Đi ra khỏi trực thăng có tổng cộng hơn hai mươi người, dẫn đầu không ngờ lại là nguyên thủ của họ Hạ Chính Lưu.

Thực sự không ai ngờ tới, đích thân nguyên thủ của Hắc long quốc tự mình dẫn đội tới đây.

Phải biết nơi này mặc dù có thể nói là phòng thủ mạnh mẽ nhất trên thế giới bây giờ. Nhưng nơi này cũng có thể tính là nơi nguy hiểm nhất thế giới hiện nay.

Lỡ như có một đầu dị sinh vật từ thế giới bên kia lao sang, vậy thì không biết đám người ở đây có chống cự được không.

Thấy dẫn đội chính là nguyên thủ nước mình, đám người Hắc long quốc vội vàng chạy lên tiếp đón.

Mà chiếc trực thăng sau khi người xuống hết thì lập tức bay lên.

Rất nhanh, lại có một chiếc trực thăng khác hạ cánh xuống. Lần này chính là trực thăng của Bạch đầu ưng quốc.

Có lẽ là đã hẹn với nhau, người dẫn đội của Bạch đầu ưng quốc cũng là nguyên thủ của họ, Vương Kỳ.

Không chỉ thế, ngay cả số lượng người từ trên máy bay đi xuống cũng không sai biệt lắm, cũng là hơn hai mươi người. Trong đó, hầu hết đều là binh lính.

Nhìn khí chất và trang bị của những binh sĩ đó, chỉ sợ bọn họ có thể là một đội binh sĩ đặc biệt tinh nhuệ nào đó của nước họ.

Đám người của Bạch đầu ưng quốc cũng nhanh chóng tiến lên nghênh đón nguyên thủ của họ.

Trên bầu trời, một chiếc trực thăng nữa đã chờ sẵn, cũng chính là trực thăng của một trong ba siêu cường quốc còn lại, Băng hùng quốc.

Chỉ chờ chiếc trực thăng của Bạch đầu ưng quốc vừa bay đi, chiếc trực thăng của Băng hùng quốc cũng lập tức đáp xuống.

Cũng không ngoại lệ, người dẫn đầu của Băng hùng quốc chính là nguyên thủ của họ, Lê Bạch Dương.

Đi theo sau vị nguyên thủ này cũng là một đội quân tinh nhuệ được trang bị tận răng.

Đội quân này hết sức hầm hố, mang đậm khí chất của người Băng hùng quốc.

Cả ba đội người này khi xuống máy bay đều không ngoại lệ, cho dù là nguyên thủ hay là binh sĩ, tất cả đều bị vết nứt thu hút khó có thể rời mắt ra.

Cũng không trách được, đối với một thứ kỳ huyễn như vậy, cho dù là bậc thánh nhân thì cũng khó mà cưỡng lại được sự thu hút của nó.

Kinh diễm qua đi, chính sự đương nhiên là vẫn phải làm. Ba đoàn người cùng nhau tiến về phía vị trí đoàn người Thanh long quốc.

Nãy giờ, thủ tướng dẫn đội vẫn đứng im tại chỗ, ba quốc gia này rõ ràng là không mời mà tới, cho dù là được mời tới, thân là chủ nhà, thủ tướng cũng không cần phải ra tận nơi đón chào.

Trước giờ quốc gia họ đường lối luôn là tự lập tự cường, không bao giờ luồn cúi, gặp khách không mời mà tới như bọn họ, tươi cười đón tiếp đã là hết sức lịch sự, luồn cúi xu nịnh là không thể nào.

Mà nguyên thủ của ba cường quốc cũng không phải người tầm thường, đều là hạng cáo già, lăn lộn chính trường nhiều năm, đương nhiên mưu mô gì cũng không lộ ra mặt.

Mặc dù bọn họ chơi xấu sau lưng Thanh long quốc, nhưng trước mặt vẫn niềm nở tươi cười, tiến lên bắt tay như huynh đệ thân thiết lâu ngày gặp lại.



Thậm chí vừa gặp mặt liền xin lỗi vì sự đột ngột lúc này.

Chỉ thấy nguyên thủ của Hắc long quốc nhất là giả dối, cái mặt ông ta cho dù cười chân thành như thế nào thì người khác cũng nhìn thấy sự gian trá trong đó.

Ông ta chính là người lên tiếng đầu tiên, chưa nói đã cười lớn, ngăn cản hết ý định mở miệng của người khác, đôi mắt nhỏ vì cười mà trở nên càng nhỏ.

" Ha ha ha... Ngài thủ tướng, thật là xin lỗi vì sự đột ngột này!

Chúng tôi cảm thấy những lần thăm dò trước thiệt hại quá lớn, có thể là do số lượng người có chút ít, lại đi chung một chỗ, mới có thể thiệt hại thảm trọng như vậy, đồng thời không có thu hoạch được gì.

Vậy nên chúng tôi đã nhất trí, lần này thăm dò sẽ tăng cường thêm quân số, đồng thời sẽ chia ra thăm dò để tăng lên tỉ lệ thành công.

Chỉ là quyết định có chút gấp gáp, vậy nên còn chưa kịp thông báo cho phía Thanh long quốc.

Các ngài sẽ không trách tội chúng tôi chứ."

Thấy nguyên thủ của Hắc long quốc tranh nói trước, cảm giác như là Hắc long quốc dẫn đầu ba cường quốc bọn họ như vậy, hai quốc gia kia rất là khó chịu.

Nhưng cũng không thể vì một chút chuyện nhỏ này mà tranh cãi như là ngoài chợ chứ.

Thế là, hai vị nguyên thủ còn lại cũng chỉ có thể tươi cười phụ họa.

" Ha ha, Đúng thế!

Đúng thế! Mong ngài thủ tướng chớ trách!"

Thủ tướng trong lòng khinh thường sự giả tạo của những người này, nhưng ngoài mặt vẫn phải giả ra nụ cười niềm nở.

" Ha ha, làm sao sẽ chứ, có sự hỗ trợ thêm từ quốc gia các vị, chúng tôi mừng còn không kịp nữa là.

Chỉ có điều, lần sau vẫn là cần thông báo sớm một chút để chúng tôi chuẩn bị chu đáo hơn, đồng thời cũng là tránh xảy ra ngoài ý muốn.

Với lại, nếu như các ngài nói như vậy, có phải hay không là nên mời thêm các quốc gia khác nữa, như thế thì có phải là tỉ lệ thành công sẽ càng cao hơn không?"

Ba người kia đương nhiên là liên tục ngoài miệng đáp ứng.

" Đúng vậy! Đúng vậy!"

"Nhất định vậy! Nhất định vậy!"

"Hẳn là phải như thế!"

Đương nhiên, cũng chỉ là đáp ứng ngoài miệng, còn có thật sự làm hay không, vậy thì khó mà nói trước được.

Thấy thế, thủ tướng tỏ ra quan tâm nói:

" Ba vị như thế nào không đi vào từ cửa chính, chỗ này mặc dù trống trải, nhưng có vết nứt ở đây, rất là nguy hiểm.

Trực thăng hạ cánh xuống, chẳng may vướng phải các luồng năng lượng phát ra từ khe nứt, chỉ sợ sẽ gặp phải t·ai n·ạn.

Mà nơi này bị vết nứt ảnh hưởng, điều kiện hạ cánh cũng không được tốt.

Đã thế, các ngài như thế nào lại tự mình tới, nơi này nguy hiểm cỡ nào, chẳng lẽ các ngài còn không biết, lỡ như dị thú vượt vết nứt đi qua, thì phải làm sao bây giờ."

Lúc này, nguyên thủ của Hắc long quốc là Hạ Chính Lưu đột nhiên cười lớn hùng hồn nói:

" Ha ha ha ha!!!Thân là người đứng đầu của Hắc long quốc, đứng trước nguy cơ to lớn của nhân loại, một chút nguy hiểm như vậy có là gì?!!!

Như thế nào? Ngài chủ tịch của Thanh long quốc đâu? Không lẽ là vì sợ nguy hiểm nên không dám tới đây hay sao?"

Thấy Hạ Chính Lưu lại tranh giành lên tiếng trước, nguyên thủ của hai quốc gia kia trong lòng rất là khó chịu. Bọn họ cũng không tiếp tục lên tiếng nói gì nữa, mà chỉ đứng một bên xem trò vui.

Bọn họ cũng rất tò mò, vấn đề vết nứt này có bao nhiêu trọng yếu, ai mà không biết. Ngay cả ba người bọn họ cũng không nhịn được chạy tới, vì sao nguyên thủ của Thanh long quốc lại không để ý tới đây.

Thấy Hạ Chính Lưu trong lời nói rõ ràng có ý khịa Thanh long quốc, muốn nói người của Thanh long quốc nhát gan s·ợ c·hết. Thủ tướng cũng không thèm để ý, thậm chí trong lòng còn đang vui vẻ đắc ý đâu.

Trong lòng thủ tướng thầm nghĩ, các ngươi cứ cười đi, ai mà không biết giở trò đây.

Tình báo của Thanh long quốc vốn dĩ cũng không kém, đã thế ba cường quốc này căn bản cũng không có ý định che giấu, giở trò ngay trước mặt bọn họ thì làm sao mà Thanh long quốc bọn họ không biết.

Đám người này từ hôm trước đã tới, ba bên đàm phán ở trên hạm đội ngay bên ngoài vùng biển của Thanh long quốc.

Thấy vậy, Thanh long quốc cũng không ngồi yên, liên lạc với tất cả các quốc gia còn lại.

Từ khi vết nứt này xuất hiện, các quốc gia khác lại bị ba siêu cường quốc kia cố ý cản trở. Hầu hết các quốc gia khác đã luôn tìm cách liên lạc với Thanh long quốc. Vậy nên bây giờ Thanh long quốc muốn chắp nối với các quốc gia khác rất dễ dàng.

Biết nguyên thủ của ba siêu cường quốc đã đều tập trung tới nơi này, nguyên thủ của Thanh long quốc đã liên hợp với tất cả các quốc gia khác, giấu giếm ba siêu cường quốc này tổ chức một cuộc họp giữa các nguyên thủ quốc gia, thỏa thuận về vấn đề ứng phó với vết nứt.

Cuộc họp bây giờ có lẽ đã diễn ra, với ý nghĩa to lớn của vết nứt, chắc chắn các quốc gia sẽ nhanh chóng đi đến nhất trí. Chờ khi ba siêu cường quốc này biết được sự tình, chỉ sợ cũng đã muộn.

Trước đó là năm bè bảy mảng, thậm chí còn có nhiều quốc gia đi theo ba siêu cường quốc nên mới không làm được gì.

Bây giờ vết nứt sẽ cho bọn họ động lực để xóa bỏ mọi rào cản, liên hợp với nhau.

Mà khi đã liên hợp, ba siêu cường quốc này cũng chẳng còn là gì, trước cả thế giới, ba siêu cường quốc cũng không thể chống cự lại được.

Đứng trước sự mỉa mai của Hạ Chính Lưu, thủ tướng mỉm cười trả lời.



" Thanh long quốc chúng tôi như thế nào, thế giới còn có người chưa rõ sao?

Nếu nói người Thanh long quốc nhát gan s·ợ c·hết, chỉ sợ trên thế giới không có dân tộc nào anh hùng.

Còn ngài chủ tịch của chúng tôi hôm nay không đến đây cũng là vì bận một chút công việc."

Thấy thủ tướng trả lời sắc bén như vậy, Hạ Chính Lưu rất là khó chịu. Cái này còn liên quan đến lịch sử hai nước.

Thân là hàng xóm sát nhau, Hắc long quốc lại là nước lớn, tham vọng xâm chiếm rất mạnh mẽ. Trong lịch sử đã nhiều lần phát quân xâm lược Thanh long quốc.

Đương nhiên, kết quả còn phải nói, nếu như thành công thì bây giờ làm gì còn Thanh long quốc.

Thân là quốc gia lớn gấp không biết bao nhiêu lần Thanh long quốc, lại ngay bên cạnh, thế mà có cái lãnh thổ nhỏ xíu cũng không làm gì được.

Bây giờ lại bị khịa lại, làm sao có thể dễ chịu cho được.

Thế là, Hạ Chính Lưu lập tức giở giọng điệu mỉa mai hỏi:

" Như thế nào?

Vết nứt này có bao nhiêu quan trọng, chẳng lẽ Thanh long quốc còn không rõ?

Còn có chuyện gì mà so với chuyện thăm dò vết nứt này quan trọng hơn đây?"

Cho dù thấy trong giọng nói của Hạ Chính Lưu có giấu mỉa mai, nhưng thủ tướng cũng không một chút khó chịu, thậm chí còn cười vui vẻ.

Cẩn thận để ý sẽ nhận thấy có chút đắc ý trong đôi mắt của ông ấy.

" Ha ha ha ha! Đương nhiên, ngài nguyên thủ nói rất đúng, bây giờ vấn đề vết nứt này đương nhiên chính là vấn đề được ưu tiên hàng đầu.

Việc ngài chủ tịch nước của chúng tôi đang bận đương nhiên cũng có liên quan tới vết nứt này.

Ông ấy đang tham gia một cuộc họp trực tuyến giữa các nguyên thủ quốc gia trên toàn thế giới, quyết định về biện pháp ứng phó trước nguy cơ mà vết nứt mang lại.

À mà ba vị ở đây, không lẽ không có tham gia sao?

Hay là do ba siêu cường quốc mạng lưới hiện đại quá, không cùng chung tần số với mấy quốc gia nhỏ chúng tôi, vậy nên không có tham gia."

Ba vị nguyên thủ nghe được những lời này thì giật mình kinh ngạc, không tin, sau đó là tức giận, nóng nảy.

Bọn họ vội vàng liên lạc với trợ lý của mình để xác nhận.

Sau một hồi thăm dò, trợ lý của họ lập tức thông báo tin tức nhận được cho bọn họ.

Quả thật là các nguyên thủ quốc gia trên thế giới đang họp trực tuyến, cuộc họp có sự có mặt của tất cả các nguyên thủ, chỉ ngoại trừ ba người bọn họ.

Vốn dĩ cuộc họp còn được giữ bí mật, nhưng có lẽ là đã thống nhất được ý kiến, vậy nên hiện giờ đã công khai.

Nghe thấy vậy, ba người định lập tức quay trở lại để can thiệp. Nhưng lập tức bị thủ tướng lên tiếng ngăn cản.

" Ba vị nguyên thủ làm gì vội vã, không phải vừa rồi ba vị còn nói vấn đề thăm dò vết nứt chính là vấn đề quan trọng hàng đầu sao?

Mới tới một chút mà đã rời đi, ngay cả người đi vào thăm dò cũng chưa có xuất phát, không lẽ là ba vị sợ?"

Nghe thấy vậy, ba người bọn họ lập tức dừng lại.

Vừa rồi còn cà khịa nguyên thủ của Thanh long quốc sợ hãi, bây giờ rời đi không phải là bị vả mặt tại chỗ hay sao?

Suy nghĩ lại một chút, bọn họ cũng không tiếp tục rời đi, dù sao những người kia đã sau lưng ba cường quốc âm thầm họp bàn, cuộc họp cũng đã diễn ra một thời gian, bây giờ ngăn cản cũng đã muộn.

Mà một khi tất cả các quốc gia còn lại đã thống nhất ý kiến, cho dù là ba cường quốc đứng đầu như bọn họ cũng không thể chống lại được. Bởi vì bọn họ mặc dù mạnh mẽ, nhưng còn không thể chống lại phần còn lại của thế giới.

Mặc dù các quốc gia khác không bằng ba cường quốc, nhưng nhiều quốc gia cũng không thua kém ba cường quốc bọn họ bao nhiêu.

Đã thế còn tận hơn trăm quốc gia nữa đâu. Hơn trăm quốc gia hợp lại, sức mạnh cỡ nào to lớn.

Chỉ trách trước đó bọn họ vẫn là khinh thường, nhiều năm vị thế chủ lưu khiến cho bọn họ gây ra sơ suất.

Bây giờ làm gì cũng đã vô nghĩa, chỉ có thể đặt cược vào lần thăm dò này. Nếu như người của họ có thể có được thu hoạch trong chuyến thăm dò này, vậy thì quốc gia của họ còn có một chút ưu thế.

Thế là, ba người lập tức âm thầm truyền một chút mệnh lệnh cho đội ngũ thăm dò của họ.

Chủ yếu là ra tử mệnh lệnh, để cho đội thăm dò của họ, dùng bất cứ giá nào, cũng phải mang về được các tin tức hoặc đồ vật có giá trị.

Khi đó quốc gia của họ mới có được thẻ đánh cược, giữ vững được vị thế của họ trên trường quốc tế.

Bằng không, với xu hướng hiện tại chẳng mấy chốc quốc gia của họ sẽ bị tất cả các quốc gia khác chèn ép, giống như là hiện tại, bị bài xích ra bên ngoài.

Thấy được tình cảnh hiện tại, những nhân viên thăm dò kia đương nhiên là trong lòng quyết tâm, thậm chí còn giương ánh mắt cảnh giác sang những đội thăm dò khác.

Chỉ sợ nếu như ảnh hưởng tới nhiệm vụ của bọn, bọn họ nhất định sẽ ra tay độc ác.

Thấy tình hình căng thẳng ở các đội ngũ kia, đồng chí Bộ trưởng âm thầm đề phòng, nhắc nhở đại úy Nam.

" Cẩn thận một chút, lần này quốc gia chúng ta có thể đã đắc tội lớn với ba quốc gia này. Sau khi vào trong vết nứt, cẩn thận bọn họ sẽ làm khó dễ."

Đại úy Nam nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó quay lại nhắc nhở với đám chiến sĩ.

" Sau khi đi vào thăm dò, hết sức đề phòng, những quốc gia kia tham gia đều là chân chính lính tinh nhuệ, mỗi người chỉ sợ không dưới tôi.

Đội trưởng của họ rất mạnh, tôi không phải đối thủ."

Mọi người nghe vậy thì ngưng trọng nhìn sang những đội ngũ kia. Những người đó không chỉ mạnh hơn bọn họ, trang bị cũng càng tối tân hơn, đã thế số lượng lại nhiều như vậy. Bọn chúng mà làm khó dễ, chỉ sợ chạy cũng khó khăn.

...

Cách chương.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.