Thế giới tiên mộ.
Thủ mộ giả ngẩng đầu lên, nhìn thế giới vốn dĩ đã khắp nơi hoang tàn, bây
giờ lại xuất hiện thêm một khe hở to lớn, khẽ thở dài.
- Phế cũng tốt, phế rồi sau này sẽ không cần phải canh giữ mộ địa tàn phá
này nữa.
Dứt lời.
Thủ mộ giả thân hình chợt lóe, bay ra khỏi thế giới tiên mộ, đứng ở phía trên
khe hở không gian bị Trần Đạo Huyền bổ ra.
Trên đồng hoang.
Trần Đạo Huyền ngồi xếp bằng, đang chậm rãi khôi phục thần thể.
Thủ mộ giả thì chắp hai tay sau lưng, đứng ở trên khe hở không gian, vừa
bảo vệ tiên mộ, cũng vừa hộ pháp cho Trần Đạo Huyền.
Thời gian từ từ trôi qua, chớp mắt hai ngày.
......
Hư không nội vực.
Một luồng lưu quang dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng được cấp tốc lao
nhanh, cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra tốc độ lưu quang dĩ nhiên còn nhanh
hơn so với tốc độ của quang chu nhân tộc.
Đây đã không phải là tốc độ độn tốc mà Độ Kiếp thiên tôn có khả năng đạt
tới.
Nhìn di tích Chân Tiên giới tràn ngập khí tức hoang vu trước mắt, Yêu Đình
Đế Quân hít sâu một hơi, cười nói:
- Đây là tiên mộ của nhân tộc sao?
- Ai!
Thủ mộ giả đứng trên khe hở không gian ngoài thế giới tiên mộ, lập tức phát
hiện Yêu Đình Đế Quân nhanh chóng đến.
Trong mắt thủ mộ giả, Yêu Đình Đế Quân tựa như kiêu dương trong hư
không, vô cùng nóng rực chói mắt.
- Ồ? Còn có một con cá lọt lưới!
Ánh mắt của Yêu Đình Đế Quân chiếu tới, trên khuôn mặt yêu dị mang theo
ý cười như có như không:
- Ngươi chính là thủ mộ giả của mộ địa này?
- Ngươi là ai?
ấ ế ố
Thủ mộ giả chưa từng thấy qua Yêu Đình Đế Quân, nhưng ở trên người đối
phương, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức khủng bố đến cực điểm.
Chân Tiên cấp!
Đối phương tuyệt đối là giới yêu cấp Chân Tiên!
Nhưng mà nơi này chính là nội địa nhân tộc, lại có Thiên Tôn trấn thủ, làm
sao có thể có giới yêu cấp Chân Tiên ở đây?
Chẳng lẽ, giới yêu đã công phá phòng tuyến nhân tộc?
Nhìn vẻ kinh nghi bất định trên mặt thủ mộ giả, ý cười trên mặt Yêu Đình
Đế Quân chậm rãi biến mất:
- Là bản tọa đang hỏi ngươi, không phải ngươi hỏi ta!
Bị đối phương tản mát ra uy áp kích thích, thủ mộ giả nhịn không được lui
về phía sau mấy bước.
- Thật đúng là yếu đuối, ngay cả uy áp bình thường trên người ta phát ra
cũng không ngăn cản được, nếu không phải dựa vào tiên thành do thượng cổ
Chân Tiên của nhân tộc ngươi lưu lại, nhân tộc các ngươi đã sớm bị diệt rồi.
- Hừ! Cái này không mượn các hạ quan tâm, giới yêu ngươi mạnh như vậy,
thì cứ bắt được nhân tộc ta rồi hãy khoác lác!
Thủ mộ giả dù không địch lại đối phương, nhưng ngữ khí không mềm chút
nào.
- Thú vị,
Yêu Đình Đế Quân cười:
- Ngươi là người đầu tiên đối mặt với bản tọa còn có can đảm lớn như vậy,
không tệ, hôm nay ta không giết ngươi, cút đi!
Nào ngờ thủ mộ giả hít sâu, trong mắt bạo ra thần thái khác thường.
- Mặc dù không muốn trông coi cái mộ hỏng này, nhưng nếu ta đã là người
thủ mộ, vậy thì...người còn mộ còn!
Dứt lời, thủ mộ giả khép hai tay lại, thân hình bạo tăng.
Trong nháy mắt, một tôn pháp tượng cao hơn mấy vạn trượng xuất hiện
trước mặt Yêu Đình Đế Quân.
Đối mặt với pháp tượng của thủ mộ giả, Yêu Đình Đế Quân tựa như hạt bụi
nhỏ bé, nhưng hạt bụi này hết lần này tới lần khác lại làm cho pháp tượng vạn
trượng của thủ mộ giả không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mặc dù thủ mộ giả là bát kiếp Thiên Tôn, nhưng thực lực của hắn chưa đạt
tới cấp độ Thiên Tôn tuần tra, hắn căn bản không phải đối thủ của giới yêu cấp
Chân Tiên này.
Hiện tại, hắn chỉ hy vọng ở nơi này bùng nổ đại chiến có thể kinh động được
trấn thủ Thiên Tôn thành.
Không gian trên tiên mộ.
ằ
Hai đạo thân ảnh một lớn một nhỏ giằng co.
- Châu chấu đá xe, không biết sống chết!
Yêu Đình Đế Quân chỉ nói một câu như vậy, liền giơ tay phải lên, một búng
một cái tới pháp tượng mấy vạn trượng phía trước.
Tiếp theo.
Pháp tượng cao mấy vạn tượng của thủ mộ giả tựa như bị một cỗ lực lượng
không thể địch nổi trùng kích, trực tiếp rơi xuống thế giới tiên mộ.
Oanh!
Một tiếng chấn động như động đất, toàn bộ thế giới tiên mộ đều kịch liệt run
rẩy.
Mặt đất hoang nguyên, một cái hố khổng lồ đường kính đạt tới mấy trăm km
đột nhiên xuất hiện, bên trong hố khổng lồ rõ ràng là thủ mộ giả bị đánh vỡ
pháp tượng.
Có lẽ là Yêu Đình Đế Quân lưu thủ, cũng có lẽ là một kích này còn chưa đủ
để đánh chết thủ mộ giả.
Hắn nằm trong hố lớn, từ trong miệng liên tục phun ra máu vàng.
- Khụ khụ khụ!
Thủ mộ giả không ngừng ho ra máu, giãy dụa muốn đứng lên.
Nhưng thương thế của hắn không cho phép hắn thực hiện được bất kỳ động
tác nào.
Yêu Đình Đế Quân tiện tay một búng, đã làm trọng thương thần hồn và thân
thể của hắn, nếu không phải đối phương lưu thủ, hắn đã sớm hình thần câu diệt.
- Tìm thấy ngươi!
Phía trên thế giới tiên mộ.
Ánh mắt của Yêu Đình Đế Quân cách thế giới bích lũy xuyên qua khe hở
không gian thật lớn trên bầu trời, nhìn thấy Trần Đạo Huyền.
Thủ mộ giả rơi xuống tạo thành va chạm lớn với thiên địa, dường như không
ảnh hưởng đến Trần Đạo Huyền.
Tại thời điểm này.
Trần Đạo Huyền đang bị một đoàn kim quang bao bọc, thân hình hắn phiêu
phù trên vùng đất hoang nguyên đã sớm bừa bộn không chịu nổi.
- Hừ! Giả vờ giả vịt!
Yêu Đình Đế Quân hừ lạnh.
Tiếp theo.
Chỉ thấy phía trên khe hở không gian cực lớn xuất hiện hai cái cự trảo màu
đen như sương mù.
Hai cái cự trảo màu đen này đang từng chút từng chút banh ra khe hở không
gian.
Thế giới tiên mộ đầu tiên là bị Trần Đạo Huyền dùng Khai Thiên thức thứ
hai mở ra một khe hở không gian, còn chưa hoàn toàn khôi phục, ngay sau đó
lại bị Yêu Đình Đế Quân mở ra khe này này.
Cho dù tòa Chân Tiên giới này chưa "chết đi", bị Trần Đạo Huyền cùng Yêu
Đình Đế Quân giày vò như vậy, phỏng chừng cách cái chết cũng không xa.
- Chết!
Khe hở không gian vốn là đang dần dần khôi phục, lại bị xé ra một vết nứt
thật lớn.
Ngay sau đó, một làn sương đen tạo thành móng vuốt khổng lồ che trời chụp
tới Trần Đạo Huyền.
Cảnh tượng này giống như tinh thần thiên thể rơi xuống, nện lên người một
nhân tộc nhỏ bé.
Thủ mộ giả nhìn thấy một móng vuốt khủng khiếp này, trái tim dần dần cứng
lại.
Hắn biết, mặc dù Trần Đạo Huyền đã lấy được truyền thừa Thí Đế thiên tôn,
nhưng dù sao thời gian còn ngắn, thực lực đừng nói là so sánh với Thí Đế thiên
tôn, chính là so với hắn, chỉ sợ cũng có chỗ không bằng.
- Xong rồi!
Thủ mộ giả tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, dường như không đành lòng nhìn
cảnh tiếp theo.
Nhưng ngay khi hắn nhắm mắt lại.
Một tiếng gầm giận dữ chấn thiên triệt địa, truyền khắp thế giới tiên mộ.
- Ah!
Trong tiếng gầm giận dữ này, ngoài sự tức giận, thủ mộ giả còn nghe thấy
một tia đau đớn.
Thủ mộ giả bất chấp mà dùng thần thức xem xét, nhanh chóng mở hai mắt
ra.
Cảnh tượng trước mắt làm cho hắn suốt đời không thể quên.
Chỉ thấy cự trảo màu đen vừa nãy còn từ trên trời giáng xuống, bị Trần Đạo
Huyền trực tiếp một búa chẻ đôi.
Thủ mộ giả không khỏi ngơ ngác nhìn về phía Trần Đạo Huyền.
Đạo bào màu trắng đã sớm vỡ vụn, lộ ra nửa thân trên trần trụi cường tráng
của hắn, hắn cầm cự phủ trong tay, ngẩng đầu nhìn Yêu Đình Đế Quân không ai
bì nổi, đang ở đó điên cuồng kêu rên!
- Sao... Làm sao có thể!
ể ắ
Thủ mộ giả quả thực không thể tin vào mắt mình, nhưng cự trảo màu đen bị
gãy nằm trên đất hoang nguyên là không giả, đó chính là trảo của Yêu Đình Đế
Quân.
- Chết! Ta muốn ngươi chết!
Bên ngoài thế giới tiên mộ, Yêu Đình Đế Quân hoàn toàn triển lộ yêu thân.
Yêu thân mấy trăm vạn trượng, cho dù vết nứt không gian kia ở trước mặt
hắn cũng chỉ là một lỗ nhỏ không đáng kể