Trong đầu Trần Đạo Huyền lần nữa thoáng hiện lại quỹ tích một thanh cự
phủ kia cắt đứt hỗn độn.
Cùng lúc đó, Bàn Cổ Phủ trong tay hắn động.
Quỹ tích một búa này, cùng một búa khai thiên của Bàn Cổ là hoàn toàn
giống nhau, nhưng nếu là có tu sĩ đại năng đứng ngoài nhìn sẽ phát hiện, một
búa này chỉ có lớp da bên ngoài, đại đạo bên trong lại khác nhau một trời một
vực.
Nhưng dùng tu vi thần thể của Trần Đạo Huyền, có thể bắt chước biểu hiện
đã tương đối không dễ dàng.
Muốn bắt chước ra vài phần Khai Thiên Thần Vận của Bàn Cổ, chờ đến
ngày hắn thành Thánh rồi lại nói.
Nhưng vẻn vẹn chỉ là hào nhoáng bên ngoài, uy năng triển khai ra cũng làm
cho người ta kinh hãi không thôi.
Chỉ bất quá, thức thứ nhất trong Khai Thiên Tam Thức, với tu vi thần thể
hiện tại của Trần Đạo Huyền đã có thể hoàn mỹ khống chế, thậm chí không cần
vận dụng lực lượng của 1800 tinh thần khiếu huyệt trong cơ thể thì vẫn có thể
hoàn mỹ thi triển một chiêu này.
Mặc dù Trần Đạo Huyền không biết một chiêu này như thế nào so với Thí
Đế Thiên Tôn năm đó, nhưng nếu lại gặp phải giới yêu Kim Bằng cấp Chân
Tiên lúc trước, Trần Đạo Huyền có lòng tin một búa trảm chi!
Một búa này xẹt qua hư không, lại ngay cả không gian khe nứt cũng không
có lưu lại.
Có thể thấy được Trần Đạo Huyền khống chế khai thiên đệ nhất thức đã đạt
tới đỉnh phong, có thể sử dụng làm chiêu thức thông thường.
Thi triển xong thức thứ nhất, Trần Đạo Huyền gấp gáp muốn thi triển Khai
Thiên thức thứ hai.
Hắn từ trong Khai Thiên Thần Vận lĩnh ngộ ra Khai Thiên Tam Thức, một
chiêu càng khủng bố so với một chiêu.
Trần Đạo Huyền có dự cảm, Khai Thiên thức thứ hai này, chỉ sợ không dễ
thi triển như vậy.
Nhưng cụ thể như thế nào, Trần Đạo Huyền cũng không nắm chắc.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền không suy nghĩ nhiều nữa, hít sâu một hơi,
năng lượng thần thể vô cùng vô tận rót vào Bàn Cổ Phủ.
Tuy nhiên...
- Còn chưa đủ!
Trần Đạo Huyền tái mặt.
ấ ẩ
Bất cẩn!
Hắn không nghĩ tới, Khai Thiên thức thứ hai này lại có yêu cầu đối với tu vi
thần thể cao như vậy, lúc này đây, Trần Đạo Huyền lần nữa cảm nhận thống khổ
do ngộ tính cao mang đến.
Nếu không phải hắn dùng ngộ tính gấp 1000 lầm tìm hiểu suốt một ngày, sao
có thể lĩnh ngộ ra Khai Thiên Tam Thức này.
Xem ra Khai Thiên thức thứ ba đã không cần thử nữa, chỉ riêng Khai Thiên
thức thứ hai này đã có thể hắn uống đầy một bình.
Quả nhiên, khi Trần Đạo Huyền phát hiện tu vi thần thể không đủ để chống
đỡ một chiêu này, thần thể của hắn thế mà bắt đầu bốc cháy.
Trần Đạo Huyền còn chưa kịp phản ứng, một cỗ năng lượng khủng bố đến
cực điểm rót vào trong Bàn Cổ phủ.
Lập tức, Khai Thiên thức thứ hai thuận lợi thi triển ra.
Cảm nhận được uy năng của Khai Thiên thức thứ hai kinh khủng chí cực,
Trần Đạo Huyền không dám bổ xuống mặt đất, mà là bổ một búa này về phía
bầu trời.
- Khai Thiên thức thứ hai - Trảm Thần!
Một búa này, chỉ trong nháy mắt liền xé rách bầu trời, xé rách không gian
bích lũy của thế giới tiên mộ.
Một búa này, hào quang bộc phát kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, sau
khi xé rách không gian bích lũy của thế giới tiên mộ, không dừng lại chút nào,
một đường bay về phía sâu trong hư không vô tận.
Bên ngoài tiên mộ.
Người thủ mộ nhìn thấy khe hở khổng lồ nứt ra trong thế giới mộ tiên, mồ
hôi lạnh chảy dọc theo má hắn.
- Đó... Đó là...
Hắn không biết nên hình dung búa này như thế nào, thật lâu sau, hắn mới
lẩm bẩm nói:
- May mắn, may mắn không phải hướng về thế giới tiên mộ!
Không lo được quá nhiều, người thủ mộ lập tức thuấn di, theo không gian
Trần Đạo Huyền mở ra bay vào tiên mộ.
Vào tiên mộ.
Người thủ mộ nhìn thấy thần thể vô cùng khổng lồ của Trần Đạo Huyền.
Hắn đã từng chứng kiến thần thể của Thí Đế thiên tôn trong điển tịch, cũng
không quá kinh ngạc, hiện tại trong lòng hắn có...chỉ là kinh hỉ.
- Ngươi đã thành công?
Người thủ mộ bay tới trước mặt Trần Đạo Huyền, đối mặt với thần thể hơn
200 km của Trần Đạo Huyền, người thủ mộ nhỏ bé tựa như một hạt bụi.
ầ ề ố
Trần Đạo Huyền tự nhiên sẽ không dùng trạng thái này nói chuyện với đối
phương, ý niệm của hắn vừa động, thần thể lập tức biến mất, khôi phục hình thể
bình thường của nhân tộc.
Nhìn ánh mắt vội vàng của người thủ mộ, Trần Đạo Huyền chắp tay nói:
- May mắn không làm nhục mệnh!
- Được! Được! Được! Thiên không quên nhân tộc ta, thiên không quên nhân
tộc ta!
Người thủ mộ phấn khích không thôi.
Trần Đạo Huyền ngược lại có thể lý giải tâm tình kích động của đối phương,
Nhân tộc gặp phải thế cục càng ngày càng nguy hiểm, tùy thời đều có khả năng
diệt tộc.
Lúc này xuất hiện một cường giả có thể so sánh với Thí Đế thiên tôn, đối với
sĩ khí nhân tộc mà nói, quả thực chính là một liều thuốc trợ tim!
Càng đừng nói đến thực lực của Trần Đạo Huyền, không nói phản công
Chân Yêu giới, nhưng phối hợp với các tòa trấn thủ tiên thành, bảo vệ nhân tộc
vẫn không có vấn đề gì.
Đây đã là cục diện tốt nhất mà Nhân tộc Thiên Tôn có thể nghĩ tới.
Về phần phản công Chân Yêu giới, bọn họ căn bản không nghĩ tới, cho dù là
thời đại thượng cổ Phượng Vẫn giới tầng tầng lớp lớp Đại Thừa Chân Tiên,
nhân tộc cũng không thể đánh thắng Chân Yêu giới, huống chi hiện tại.
Thời đại hôm nay, nhân tộc có thể an phận một góc cũng đã đủ may mắn rồi.
Người thủ mộ hưng phấn sau đó, phát hiện sắc mặt Trần Đạo Huyền có một
tia tái nhợt, chợt liên tưởng đến một búa vừa mới phá vỡ thế giới bích lũy của
tiên mộ, vội vàng nói:
- Ngươi bị thương?
- Vấn đề nhỏ,
Trần Đạo Huyền lắc đầu:
- Xin mời tiền bối hộ pháp cho ta.
Người thủ mộ lập tức đáp ứng:
- Cứ việc chữa thương là được!
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
Vừa mới thi triển Khai Thiên thức thứ hai, lấy tu vi thần thể của hắn căn bản
không cách nào chống đỡ một chiêu này.
Cuối cùng, hắn dựa vào thiêu đốt thần thể, mới bộc phát ra được uy năng
như vậy.
Điều này làm cho Trần Đạo Huyền biết được phương thức vận chuyển mới
của thần thể, hoặc là nói một loại pháp môn liều mạng —— thiêu đốt thần thể!
ể ầ ể ố
- Vì thi triển Khai Thiên thức thứ hai, thần thể của ta đã thiêu đốt khoảng
1%.
Trần Đạo Huyền lắc đầu.
Phải biết rằng, thần thể của hắn chứa đầy thần hồn, đốt cháy 1% thần thể
cũng có nghĩa là mức độ bị hư hại của thần hồn đạt tới 1%.
Mà một khi thần hồn bị hao tổn vượt qua năm thành, sẽ rơi vào trạng thái
ngất xỉu, ngất xỉu khi đối mặt với địch nhân, chỉ có một con đường chết.
- Nói như vậy, tuyệt đối không thể thiêu đốt thần thể vượt quá năm thành!
Trần Đạo Huyền nhớ kỹ đường tiêu chuẩn này.
- Bất quá nói đi cũng phải nói lại, nếu vừa nãy ta vận dụng Liệt Tinh Thuật
thì cũng không cần thiêu đốt thần thể.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền không khỏi cười khổ.
Thời khắc mấu chốt, hắn ngược lại quên mất Liệt Tinh Thuật.
Đây cũng là nguyên nhân hắn thi triển Khai Thiên Tam Thức lần đầu tiên,
hơn nữa từ khi hắn tu luyện thành công Liệt Tinh Thuật cũng chưa từng thi triển
qua, xa lạ ngược lại cũng bình thường.
Về phần thức thứ ba trong Khai Thiên Tam Thức, Trần Đạo Huyền đánh
chết cũng không dám thi triển.
Thi triển Khai Thiên thức thứ hai đã sắp ép hắn thiêu đốt thần thể rồi, hơn
nữa mặc dù như vậy cũng chỉ là phát huy ra uy năng giới hạn thấp nhất của
Khai Thiên thức thứ hai.
Muốn phát huy uy năng Khai Thiên thức thứ hai đến cực hạn, chỉ thiêu đốt
1% thần thể là không đủ.
Đương nhiên, nếu vận dụng Liệt Tinh Thuật thì Trần Đạo Huyền đánh giá,
hiệu quả tối thiểu so với thiêu đốt 5% thần thể.
- Pháp môn thiêu đốt thần thể liều mạng thật đúng là khủng bố.
Trần Đạo Huyền lẩm bẩm.
Phải biết rằng, sau khi thi triển Liệt Tinh Thuật, lực lượng cơ sở của hắn đã
có thể sánh ngang với Chân Tiên rồi, nói cách khác, Trần Đạo Huyền thiêu đốt
5% thần thể là có thể bộc phát ra lực lượng sánh ngang với Chân Tiên.
Hơn nữa đây chỉ là lực lượng cơ sở, không có bất kỳ bí pháp nào gia trì.
Vậy nếu một lần đốt cháy 40% thậm chí 50% thần thể thì sao?
Rốt cục Trần Đạo Huyền cũng biết vì sao Thí Đế thiên tôn có thể chém giết
Yêu Đình Đế Quân trước đó rồi.
Gặp phải loại biến thái này, Yêu Đình Đế Quân không chết thì ai chết đây?