Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 170: Đôi mắt trong miếu thờ (1)



Mọi người mau ởi ra, người này biết phương pháp rời khỏi nơi
này, mau nghĩ biện pháp giữ hắn lại.
Lời vừa mới dứt lời.
Gần đó có mấy cánh cửa mở ra rồi có sáu bảy người lao ra, trong
những người này có người Âu Mỹ, có người châu Á, ánh mắt bọn
họ cấp bách, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng kích động.
“Tạ ơn Chúa."
"Nhanh lên! Mau nói ra lối ra, nhanh chóng dẫn tôi rời khỏi nơi
quỷ quái này, tôi ở đây đủ lâu lắm rồi." "Dừng lại cho tao, đồ đểu
cáng, đừng mơ tưởng chạy trốn một mình.
Chỉ chốc lát sau, Tô Viễn đã bị mấy người đàn ông vây quanh nơi
này cùng nam nhân, ngoài ra hắn còn thấy vài phụ nữ tựa hồ
cũng nghe được động tĩnh đi ra từ một gian phòng khác.
Tô Viễn nhìn thoáng qua.
Vừa rồi người nọ nói không sai, nơi này đích thật là còn nhiều
người bình thường sống sót.
Bọn họ tránh được lệ quỷ tập kích, lợi dụng vật phẩm linh dị kia
sống sót ở mảnh đất linh dị này.
Không thể không nói, đây thực sự là một phép lạ. Như vậy càng
làm cho Tô Viễn thêm tò mò với miếu thờ kia, nhiều người như
vậy, lương thực và nước mỗi ngày tiêu hao cũng không phải là số
lượng nhỏ, món vật phẩm linh dị kia giúp bọn họ sống sót như
thế nào?
Nhưng nhiều người như vậy, thoáng cái đều bị kinh động, bọn họ
quấn lấy Tô Viễn không cho hắn rời đi, điều này quả thực làm cho
người ta phiên muộn.
Dù sao bọn họ cũng không giống như những người vừa rồi làm
cho người ta chán ghét, chỉ đơn giản là người sống sót, đương
nhiên Tô Viễn cũng không tiện dùng thủ đoạn quá đáng, không
thể đối xử bọn họ như đám người vừa nãy. Tất nhiên, điêu kiện
tiên quyết là họ không làm điều ngớ ngẩn.
Cho nên Tô Viễn quyết định lộ ra một bàn tay, để cho những
người này thức thời một chút, đừng làm chuyện gì.
Hắn trực tiếp đi lại trong quỷ vực giống như một lệ quỷ chân
chính, xuyên qua thân thể của bọn họ.
Mấy người kia nhìn thấy một màn kinh hãi này, vội vàng tránh ra
đường.
"Trời ạ." Có người nhìn thấy một màn này, kinh ngạc che miệng
lại, phảng phất như nhìn thấy điều gì kỳ lạ.
"Chúa ơi, tôi đã thấy gì vậy." "Ác linh, hắn nhất định là bị ác linh
phụ bám lên cơ thể, trời ạ, lần này chúng ta chết chắc rồi."
Tuy rằng sống thời gian dài ở nơi linh dị khủng bố này, trạng thái
tinh thân của những người này ít nhiều xảy ra vấn đề, nhưng
người có thể sống đến bây giờ ít nhiều cũng có chút nhãn lực.
Nhất là người đàn ông trung niên vừa rồi nói chuyện cùng Tô
Viễn, trong lòng ông ta hiểu rỡ, người trước mắt này dám không
kiêng nể gì như thế đi lại ở nơi đáng sợ này, khẳng định không
giống bình thường, tuyệt đối không phải người thường.
Toàn bộ miếu thờ lộ ra một màu đỏ sậm thâm trầm. Màu đỏ đen,
nhìn qua giống màu đen nhưng mơ hồ lại tản ra một tia đỏ sẫm.
Về kiểu dáng, hắn cảm giác nó không khác gì những miếu thờ mà
mọi người đặt ở cửa hàng nhỏ.
Thứ này bình thường dùng để đặt tượng Thân Phật và linh bài tổ
tông, kiểu mở, không có rèm rủ, có cửa bàn thờ đặt ở trên, phía
dưới là bệ, không có bậc thang mà dựng thẳng hình chữ nhật,
nếu như chỉ nhìn mặt sau cảm giác giống như như một cỗ quan
tài vậy.
Ít nhất không có nhiều sự khác biệt.
Nhưng mà vật này lại rất đặc biệt, nó là một vật phẩm linh di.
Tô Viễn hoài nghi bên trong che giấu một con quỷ.
Từ bên ngoài nhìn vào bên trong, đó là một mảnh đen tối ngay
cả quỷ nhãn cũng không thể nhìn thấu, phảng phất có một loại
lực lượng linh dị ngăn cản quỷ nhãn quan sát, hắc ám nồng đậm
đến nỗi dường như không cách nào hóa giải, khiến cho những
thứ bên trong không thể lộ ra được.
Từ trong miệng ấn cô gái hắn biết được, miếu thờ này rất đặc
biệt, không cách nào di động, cũng không thể bị tổn hại.
Có người từng thử chuyển nó vào trong phòng, nhưng ngày hôm
sau, miếu thần lại một lần nữa xuất hiện ở vị trí ban đầu, mà
người di chuyển nó lại mất tăm, trực tiếp biến mất.
Cũng có người trong tuyệt vọng mà làm điều ngốc nghếch, bạo
lực tháo dỡ toàn bộ miếu thờ nhưng mà sau khi mở ra, bên trong
lại không có gì cả.
Đợi đến ngày hôm sau, miếu thờ vẫn như cũ không tổn hao gì
xuất hiện chỗ cũ, mà người dùng vũ lực tháo dỡ lại chết dị
thường thê thảm, cả người bị mở ra mấy mảnh, nội tạng chảy lòi
ra.
Từ đó về sau, cũng không còn ai có ý nghĩ gì với miếu thờ, tựa hồ
nó chỉ có thể xuất hiện ở vị trí cụ thể. Đây rõ ràng chính là lời
nguyên của lệ quỷ.
Về phần phương pháp sử dụng miếu thờ, ít nhiều có chút khác
biệt với tủ quỷ, nguyên tắc giao dịch của tủ quỷ là hoàn thành hai
yêu cầu đạt được một điều kiện giao dịch, một loại giao dịch
không bình đẳng.
Nếu người giao dịch quá tham lam, yêu cầu tủ quỷ thì thực hiện,
mà tủ quỷ sẽ tiếp tục đưa ra điều kiện cho người sau, như vậy
giao dịch sẽ không ngừng tiến hành, vĩnh viễn sẽ không ngừng
lại.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.