Kẻ Phán Quyết

Chương 6: Ta là phế vật



Tiến vào bên trong Linh Lung Y Viện, một vị nữ hộ lý bước đến, nhìn thấy Trần Ninh phải ngồi trên xe lăn, liền dịu dàng mở miệng:

“Hai vị đến tìm Y Sư trị liệu chân sao?”

“Không, ta muốn khảo nghiệm trở thành Y Sư. ” Trần Ninh nghiêm túc nói.

“Ồ. .. ” Nữ hộ lý gật đầu, thể chất của thiếu niên trước mặt này ốm yếu gầy gò, làn da lại có phần xanh xao nhợt nhạt, chẳng trách lại muốn trở thành Y Sư, điều này không đáng kinh ngạc.

“Mời các vị theo ta. ”

Nữ hộ lý dẫn đường cho hai người tiến vào một quảng trường, tại đây phần lớn người đều là tiểu nữ hài vừa tròn 15 tuổi.

Mỗi người đang được ở trong một Pháp Trận riêng biệt làm đề thi, rõ ràng cũng đang khảo hạch trở thành Y Sư.

Pháp Trận là loại Trận Pháp do Pháp Sư bố trí ra, thế gian này có rất nhiều loại Pháp Trận, tuy nhiên Pháp Trận được sử dụng ở nơi này chỉ nhằm mục đích cấm gian lận thi cử.

Đứng giữa quảng trường là một lão bà hiền từ, đang đưa mắt nhìn về phía các thí sinh.

“Vị này là Viện Trưởng của Linh Lung Y Viện, Điềm Hoa Bà Bà. .. phụ trách khảo hạch Y Sư. ” Nữ hộ lý giới thiệu thân phận của lão bà, lại chỉ vào Trần Ninh nói:

“Bẩm viện trưởng, thiếu niên này muốn tham gia khảo hạch. ”

Điềm Hoa Bà Bà lúc này đưa mắt nhìn Trần Ninh, thản nhiên mở miệng:

“Thanh niên kia, nói cho lão thân biết nguyên nhân ngươi muốn trở thành Y Sư?”

Trần Ninh trầm ngâm một hồi, hắn đương nhiên không thể trả lời đây là di nguyện của mẫu thân mình, đành khéo léo đáp:

“Thưa viện trưởng, ta chỉ muốn cống hiến một phần sức mọn cho quốc gia, dù là ở bất cứ phương diện nào, Y Sư có lẽ thích hợp nhất đối với ta. ”

“Ngươi cảm thấy trở thành Y Sư rất dễ à?” Điềm Hoa Bà Bà nhướn mày.

“Không dám. ” Trần Ninh lắc đầu, trịnh trọng nói:

“Bên trong mỗi trận chiến, đôi khi mạng sống của tất cả mọi người đều phải phụ thuộc vào khả năng của một Y Sư, áp lực đó nặng như thái sơn, làm sao có thể dễ dàng?”

Điềm Hoa Bà Bà lúc này mới nhẹ gật đầu, chỉ vào một Pháp Trận đang bỏ trống:

“Ngươi vào thi kiến thức trước đi, sau phần thi lý thuyết sẽ đến khảo nghiệm thiên phú. ”

“Tiểu tử cảm tạ. ” Trần Ninh gật đầu.

Mai Tỷ giúp hắn đẩy xe lăn đi vào Pháp Trận, không quên động viên: “Tiểu Ninh cố lên, tỷ tin ngươi chắc chắn làm được. ”

“Ta sẽ cố gắng hết sức. ” Trần Ninh nghiêm túc đáp.

Trần Ninh vừa tiến vào, Pháp Trận liền đóng lại, sau đó trước mặt hắn liền hiện ra một luồng sáng quét từ trên xuống dưới như muốn dò xét không có bất cứ công cụ hỗ trợ gian lận nào.

“Kiểm tra thành công, mời thí sinh cung cấp lý lịch. ”

Bên tai vang lên thanh âm không chút cảm xúc, Trần Ninh lập tức mở miệng:

“Họ và tên Trần Ninh, 15 tuổi, đến từ Làng Tiểu Viên thuộc Định Nam Quốc, mẫu thân là Tuệ Lan, phụ thân là Trần Mãnh. ”

“Xin đa tạ, thí sinh Trần Ninh sẽ đối mặt với 100 câu hỏi liên quan đến những kiến thức Y Học căn bản, trả lời đúng tám phần mười sẽ thành công thông qua phần thi kiến thức, đã rõ chưa?” Thanh âm từ Pháp Trận lại vọng lên.

“Rõ ạ. ” Trần Ninh tự tin đáp.

“Câu hỏi đầu tiên, những phẩm chất của một Y Sư cần phải có?”

“Nhân đạo, nhẫn nại, cẩn trọng, tỉ mỉ, trung thực, cảm thông, hiểu biết, phán đoán, nhạy bén, vững vàng. .. ” Trần Ninh lập tức đáp.

“Câu thứ hai, Y Sư gồm bao nhiêu đẳng cấp?”

“Chín đẳng cấp. ”

. ..

“Câu thứ mười, gặp một nạn nhân bị vết thương của Ma Lang đánh trúng, một Y Sư Nhập Môn phải xử lý thế nào? Tại sao?”

“Ma Lang có móng vuốt sắc nhọn, vết thương của bọn chúng gây ra ẩn chứa Ma Khí rất khó làm lành, điều đầu tiên cần là phải dùng Linh Lực của bản thân Y Sư khu trừ Ma Khí, sau đó mới khâu vá vết thương theo cách cơ bản, bởi vì Y Sư Nhập Môn chưa thể sử dụng các kỹ năng trị liệu trực tiếp. .. ” Trần Ninh tự tin hồi đáp.

Lần lượt từng câu hỏi được đặt ra, Trần Ninh đều nhất nhất trở lời.

Hắn đã nắm vững tất cả tri thức mà mẫu thân của mình lưu lại, hiểu biết vượt xa các thí sinh bình thường.

Tuy nhiên thời gian để hoàn thành 100 câu hỏi cũng không ngắn, Trần Ninh đều cẩn trọng và tỉ mỉ trả lời từng chút một, vô cùng rõ ý.

Mai Tỷ vẫn kiên nhẫn chờ đợi hắn. ..

Hơn nửa ngày trôi qua, bên tai Trần Ninh rốt cuộc vang lên câu hỏi cuối cùng:

“Là một Y Sư, ngươi có sẳn sàng gia nhập chiến trường, bảo vệ quốc gia, lãnh thổ nhân loại?”

Trần Ninh sắc mặt trở nên phức tạp, phụ thân và mẫu thân của hắn vì không muốn hắn đặt chân vào tiền tuyến nên mới sắp xếp nhiều như vậy, thậm chí sẳn sàng đánh phế đôi chân của hắn.

Tuy nhiên thân là một thiếu niên có hoài bão, có lòng căm hận với Ma Tộc, có ý chí của riêng mình, Trần Ninh vẫn không hề do dự quát:

“Có!”

“Chúc mừng thí sinh Trần Ninh hoàn thành phần thi kiến thức, điểm số tối đa 100/100. ” Thanh âm vang vọng toàn bộ Linh Lung Y Viện.

“Cái gì?” Điềm Hoa Bà Bà đang đứng bên ngoài đột ngột biến sắc.

Mà rất nhiều Y Sư bên trong Y Viện cũng chấn kinh, vội vàng kéo nhau đến quảng trường quan sát.

“Chuyện gì thế?” Trần Ninh ngơ ngác rời khỏi Pháp Trận, nhìn thấy xung quanh đã bu hơn trăm người, nhất thời giật mình.

“Tốt tốt tốt. .. ” Điềm Hoa Bà Bà hưng phấn đến phát run, liên tục gật đầu tán thưởng:

“Từ khi Linh Lung Y Viện lập ra đến nay, chưa có người trẻ tuổi nào đạt điểm tuyệt đối trong phần thi kiến thức. ”

Các nữ thí sinh hoàn thành phần thi trước đó cũng dùng ánh mắt như gặp quỷ xem lấy Trần Ninh.

Phải biết rằng bên trong phần thi kiến thức này, có những câu hỏi vượt xa khả năng hiểu biết của một người trẻ tuổi chuẩn bị trở thành Y Sư, thậm chí ngay cả những Y Sư Nhập Môn lâu năm cũng không biết.

Huống hồ bên trong mỗi câu hỏi thường có nhiều ý, rất khó trả lời một cách trọn vẹn để không bị mất điểm.

Cho nên nhìn khắp toàn Định Nam Quốc, rất hiếm Y Sư đạt điểm tuyệt đối khi tham gia khảo hạch, huống hồ một Linh Lung Y Viện nho nhỏ?

“Tiểu Ninh giỏi quá. ” Mai Tỷ cũng kích động đến sắc mặt đỏ bừng.

“Viện trưởng, đây là mầm móng tốt a. ” Một vị Y Sư nhìn Điềm Hoa Bà Bà kích động nói:

“Chỉ cần hắn thông qua phần thi thiên phú, như vậy phải trọng điểm bồi dưỡng. ”

“Tốt, nếu thiên phú cũng thông qua, lão bà sẽ trực tiếp thu Tiểu Ninh làm đồ đệ. ” Điềm Hoa Bà Bà gật mạnh đầu.

Trần Ninh được đưa đến phía trước khối bia đá lớn nằm ở quảng trường bên cạnh, dưới khối bia đá có một dấu ấn hình bàn tay, bên trên khối bia đá là một màn ảnh cỡ nhỏ đang liên tục nhảy vọt các con số từ 1 đến 9.

“Chắc hẳn ngươi cũng biết, đây chính là Thiên Phú Bia dùng để khảo nghiệm thiên phú bẩm sinh của mỗi người, nó sẽ thể hiện số linh lực tự nhiên ở tuổi 15 mà ngươi sở hữu. ” Điềm Hoa Bà Bà ngưng giọng giải thích:

“Các lĩnh vực khác như Kỵ Sĩ, Sát Thủ, Pháp Sư đều đòi hỏi từ 7 điểm Linh Lực bẩm sinh trở lên, bất quá Y Sư yêu cầu thấp hơn, chỉ cần 5 điểm là đủ. ”

“Chỉ cần ngươi đạt được 5 điểm Linh Lực bẩm sinh, lão thân sẽ thu ngươi làm đồ đệ, dốc lòng truyền thụ. ”

Không ít tiểu nữ nhân đang có mặt nghe vậy hâm mộ không thôi, nên biết rằng Điềm Hoa Bà Bà chính là một vị Đại Y Sư Hậu Kỳ, cực kỳ có tiếng tăm ở phạm vi vạn dặm xung quanh, nếu có thể trở thành đồ đệ của bà, tiền đồ tương lai sẽ rất sámg lạng.

Trần Ninh hít sâu một hơi, tập trung tinh thần đem bàn tay đặt lên dấu ấn trên bia đá.

ONG!

Bia đá rung động, theo sau đó có dòng chảy tự nhiên liền lan tràn khắp toàn thân Trần Ninh, truyền vào bên trong nó.

Ngay lập tức, bên trên màn ảnh lù lù xuất hiện một con số, đứng im bất động.

“Làm sao có thể?” Mai Tỷ hết lên thất thanh, sắc mặt trắng bệch.

Toàn trường dùng ánh mắt tiếc hận nhìn lấy Trần Ninh, ngay cả Điềm Hoa Bà Bà cũng là lắc đầu thở dài:

“Đứa nhỏ đáng thương a. .. ”

Trần Ninh chết trân tại chỗ, như có một luồng sét đánh giáng thẳng xuống đầu hắn.

Trên màn hình của Thiên Phú Bia, con số 4 lù lù bất động như một nhát đao hung hăng đâm thủng tim của hắn.

Linh lực bẩm sinh 4 điểm. ..

Điều này chứng minh một điều, Trần Ninh chẳng những không đủ tư cách trở thành Y Sư, mà tư cách trở thành Sát Thủ, Pháp Sư, Đấu Sĩ, Kỵ Sĩ các loại lĩnh vực đều không có.

Y Sư chỉ cần 5 điểm Linh Lực là có thể tiến vào, nhưng các lĩnh vực khác đều yêu cầu 7 điểm trở lên.

Trần Ninh lại chỉ có 4 điểm.

Hắn ôm đầu, một cảm giác bất lực đến cùng cực dâng tràn khắp tâm trí. ..

“Viện trưởng, cầu xin ngươi thu nhận Tiểu Ninh, hắn rất cố gắng, rất nỗ lực, bằng chứng là hắn đạt điểm tuyệt đối phần thi kiến thức. ” Mai Tỷ nắm chặt tay Điềm Hoa Bà Bà, bờ môi cắn đến rỉ máu:

“Thiên phú có thể kém chút, nhưng cần cù có thể bù lại. ”

“Không thể. .. ” Điềm Hoa Bà Bà đắng chát lắc đầu:

“Không đủ lượng Linh Lực cơ bản của một Y Sư, dù cố gắng đến mức nào cũng không thể luyện được các loại kỹ năng nhập môn, cả đời không có thành tựu. ”

“Haizz, cứ nghĩ gặp phải thiên tài, nào ngờ chỉ là tên phế vật. ” Đám đông thở dài, lắc đầu giải tán.

Từng ánh mắt, từng lời nói mỉa mai của những người xung quanh, lời cầu xin trong vô lực của Mai Tỷ như những nhát đao xuyên qua lồng ngực Trần Ninh.

Hắn chỉ cảm thấy hít thở không thông. .. cả thế giới của hắn như đang chìm vào vũng lầy tăm tối.

Nguyện vọng của mẫu thân, hắn cũng không thể hoàn thành. ..

Trần Ninh bỗng nhiên cắn lấy đầu lưỡi, dùng cơn đau để giúp mình thanh tỉnh.

Hắn quật cường ngẩng đầu, bên trong đôi mắt tưởng chừng tuyệt vọng lại nhen nhóm ngọn lửa quyết tâm, hít sâu một hơi nhìn Điềm Hoa Bà Bà cầu khẩn:

“Viện trưởng, ngài là một Đại Y Sư, làm ơn hãy trị giúp đôi chân tật nguyền của ta!”

Hắn không cam lòng bỏ cuộc, hắn muốn chữa lành đôi chân của mình, khi đó ít nhất đã có thể đi lại như người bình thường, hắn sẽ cố gắng rèn luyện thể chất, dù phải bán mạng cũng sẽ đề cao thiên phú của bản thân lên, một điểm Linh Lực nữa mà thôi.

Ý chí của hắn cao đến kinh người.

“Thật đáng tiếc. .. ” Điềm Hoa Bà Bà lắc đầu từ chối:

“Trị chân cho ngươi sẽ rất hao tổn Linh Lực của ta, phần Linh Lực đó ta muốn lưu lại cho những người bị thương trên chiến trường hơn. .. ”

Ý của bà rất đơn giản, bà sẽ trị thương cho những người có giá trị, còn Trần Ninh chỉ là một phế vật, không đáng. ..

Như nhận ra ý định của hắn, Điềm Hoa Bà Bà lại nói: “Tuổi của ngươi đã không còn kịp để khổ luyện nữa rồi, chấp nhận an phận làm một kẻ bình thường đi thôi. ”

Nói xong, Điềm Hoa Bà Bà cũng quay lưng rời đi, không muốn tiếp tục nhìn biểu lộ quyết tâm một cách vô dụng của Trần Ninh.

“Tiểu Ninh đừng lo, trở về phụ tỷ bán bánh bao, tỷ đệ chúng ta nương tựa lẫn nhau mà sống. ” Mai Tỷ an ủi hắn, mặc dù ngay cả nàng cũng không giấu được nét sầu khổ, thương xót trên khôn mặt.

Trần Ninh không trả lời. ..

Lúc này hắn chỉ thì thào tự hỏi. ..

Đời này, hắn định trước chỉ có thể làm một tên tật nguyền sao?


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.