Kẻ Phán Quyết

Chương 5: Kỵ tướng - Sư khả phụng



Trần Ninh đưa mắt nhìn, chỉ thấy người vừa hiện thân là một thiếu nữ khoảng chừng đôi mươi, toàn thân khoác một kiện Chiến Giáp có điêu khắc khuôn mặt sư tử, dưới ánh mặt trời chói lọi, vô cùng cao quý.

Thiếu nữ này anh tư bừng bừng, đôi mắt trong sáng như sao, bờ môi đỏ hồng tinh tế, ngũ quan sắc sảo, lại thêm trên thân khoác áo giáp khiến nàng nhìn qua vô cùng oai vệ.

Trần Ninh xin thề, trừ Mai Tỷ ra thì đây là lần đầu tiên hắn thấy một nữ nhân xinh đẹp như thế, nhất thời nhìn đến ngẫn ngơ.

“Tiểu đệ đệ, vừa rồi ta đã kịp nhìn thấy tất cả, tuổi còn nhỏ nhưng kiến thức không tệ, lại còn thông minh biết cách sử dụng Hoả Tạp Quả kết hợp Linh Tạp Quả doạ lui đám sói, rất đáng khen. ” Thiếu nữ nhìn Trần Ninh tán thưởng lên tiếng.

Không đợi Trần Ninh trả lời, thiếu nữ bước đến bên cạnh lão già đánh xe ngựa, lấy ra một viên đan dược bỏ vào trong miệng lão.

“Liệu Thương Đan Trung Cấp do Y Sư Nhập Môn luyện chế. ” Trần Ninh vô thức thốt lên:

“Có đan dược này, lão đầu được cứu rồi. ”

Thiếu nữ ngoài ý muốn nhìn hắn, thông thường những người bình thường như Trần Ninh sẽ không đủ kiến thức để nhận ra lai lịch và công dụng của Liệu Thương Đan, chẳng ngờ hắn vừa liếc nhìn liền có thể nêu ra cả đẳng cấp của nó.

Liệu Thương Đan cũng có nhiều loại, như loại trong tay nàng là Trung Cấp do Y Sư Nhập Môn luyện ra, còn Liệu Thương Đan cao cấp thì Đại Y Sư mới có thể luyện thành.

Quả nhiên đúng như Trần Ninh dự đoán, khi Liệu Thương Đan trung cấp được cho vào miệng lão đầu, thương thế trên người ông ta dần dần khép lại, nhìn qua thậm chí còn trẻ lại vài tuổi.

“Quá thần kỳ. .. ” Mai Tỷ lần đầu tiên được chứng kiến cảnh tượng này, trợn tròn cả hai mắt.

Lão già mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy thiếu nữ mặc giáp liền kinh hô thành tiếng:

“Đội ơn nữ hiệp cứu mạng. ”

“Được rồi, xem như vì ta đến chậm một chút mới khiến hai con ngựa của lão chết đi, đây là bồi thường. ” Thiếu nữ lấy một khối Linh Thạch đặt vào tay lão già.

Chỉ cần bán khối Linh Thạch này, lão già có đủ vốn liếng để mua lại hai con ngựa khoẻ mạnh khác.

Linh Thạch là tài nguyên tu luyện cực kỳ khan hiếm và quý giá ở thế giới này, bất kể là chức nghiệp và lĩnh vực nào cũng cần đến Linh Thạch để tiến bộ.

Lão già lại kiên quyết chối từ, kết quả bị thiếu nữ hù doạ một phen mới chịu tiếp nhận, vừa vui vừa buồn quay trở về.

“Ngựa cũng đã chết rồi, hai người muốn đi đâu? Ta có thể hỗ trợ. ” Thiếu nữ nhìn Trần Ninh và Mai Tỷ khẽ hỏi.

“Đa tạ nữ hiệp cứu giúp, chúng ta muốn đến Linh Lung Trấn để Tiểu Ninh khảo hạch làm Y Sư. ” Mai Tỷ vội vàng nhờ vả nói.

Nàng biết nếu có sự giúp đỡ của vị nữ hiệp này, đoạn đường vài trăm dặm đến Linh Lung Trấn sẽ thật sự an toàn rồi.

“Thì ra là muốn làm Y Sư, chẳng trách kiến thức về lĩnh vực này cũng khá đấy. .. ” Thiếu nữ nhìn Trần Ninh gật gù:

“Nếu đã là nhân tài cần bồi dưỡng, ta đương nhiên sẽ không ngại giúp đỡ. ”

Nói xong, chỉ thấy nàng miệng niệm một loại chú ngữ đặc thù.

Theo sau đó, ở trước mặt liền xuất hiện một cái cổng mở ra giữa không gian.

RỐNG!

Từ bên trong cổng, một con Hoàng Kim Sư Tử uy phong lẫm lẫm đặt chân bước ra, cái bờm như mái tóc cuồng vũ tung bay, thân thể to lớn gấp mấy lần đám sói vừa rồi, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

“Trời ạ. ” Mai Tỷ bị doạ sợ ngồi bệch xuống đất, mà Trần Ninh cũng vô thức run rẩy toàn thân, áp bách con sư tử này mang đến thật sự quá lớn.

“Nó là toạ kỵ đã ký khế ước với ta, không cần lo lắng. ” Thiếu nữ cười một tiếng, thả người nhảy lên lưng sư tử, đồng thời hướng về phía hai người phất tay.

Trong khoảnh khắc, hai cổ hấp lực kéo cả Trần Ninh và Mai Tỷ lên lưng Hoàng Kim Sư Tử, bao gồm cả xe lăn của Trần Ninh cũng được đặt trên lưng.

“Ực. .. ” Trần Ninh khó khăn nuốt một ngụm nước bọt hỏi:

“Nữ hiệp là một vị Kỵ Tướng sao?”

“Không sai, chỉ có Kỵ Tướng mới đủ tư cách thu phục toạ kỵ. ” Thiếu nữ sảng khoái trả lời:

“Ta tên Sư Khả Phụng, vừa đột phá Kỵ Tướng cách đây không lâu. ”

Trần Ninh trên mặt nhịn không được bày tỏ sự ước ao.

Bên trong các lĩnh vực của tu sĩ, Kỵ Sĩ và Đấu Sĩ đều thuộc loại trường phái cận chiến, tuy nhiên lại có phân biệt rõ ràng.

Đấu Sĩ là tự dựa vào thực lực của bản thân, còn Kỵ Sĩ thì một nửa thực lực dựa vào Toạ Kỵ.

Chỉ có Kỵ Sĩ mới có khả năng biến Yêu Thú sau khi ký khế ước trở thành Toạ Kỵ của mình, từ đó bộ kỹ năng và phong cách chiến đấu sẽ dựa vào Toạ Kỵ đó, chủ và tớ cùng nhau phát triển, cùng nhau trở nên cường đại.

Trên chiến trường, Kỵ Sĩ sẽ phát huy sức mạnh lớn nhất khi ngồi trên lưng Toạ Kỵ trung thành, chính là đại tướng tung hoành ngang dọc.

Mà muốn thu phục toạ kỵ, điều kiện tối thiểu là phải đột phá đến cấp Kỵ Tướng.

“Nữ hiệp nhìn tuổi tác quá trẻ lại là Kỵ Tướng cường giả, thật sự là thiên tài hiếm có. ” Mai Tỷ ngưỡng mộ nói.

“Haha, chút thành tựu nhỏ của ta đâu đáng là gì. ” Sư Khả Phụng điềm nhiên cười:

“Lần này tiện đường trở về bang hội nên mới giúp đỡ các ngươi đến Linh Lung Trấn một chuyến. ”

“Bang hội?” Trần Ninh ánh mắt loé lên:

“Nữ hiệp là người của bang hội à?”

“Không sai, ta là nữ kỵ sĩ của Chiến Kim Bang. ” Sư Khả Phụng thoải mái nói.

Trần Ninh và Mai Tỷ trầm mặc.

Cái gọi là bang hội, chính là những tổ chức bên trong lãnh thổ nhân loại do các tu sĩ ở nhiều lĩnh vực tụ hợp với nhau tạo thành.

Bang hội sẽ tự mình hoạt động trong việc chiến đấu với Ma Tộc mà không phụ thuộc vào chỉ thị của quốc gia, không thuộc về quân đội.

Một số bang hội hùng mạnh đến mức có được thực lực tổng thể không kém gì so với lực lượng của quốc gia, vì vậy dù quốc gia muốn quản lý bang hội cũng chẳng thể nào làm được.

Tuy nhiên bất kể là quốc gia hay bang hội đều có một mục tiêu chung đó là tiêu diệt Ma Tộc, cho nên quốc gia vẫn mắt nhắm mắt mở để các bang hội tự do hoạt động trong lãnh thổ của mình.

Đương nhiên đó chỉ là những bang hội to lớn, còn các bang hội nhỏ lẻ thì vẫn phải tuân theo quy tắc của quốc gia mà hành sự. ..

Về phần Chiến Kim Bang của Sư Khả Phụng, Trần Ninh chưa từng nghe qua, bởi vì kiến thức của hắn còn rất hạn hẹp.

Trần Ninh muốn tiến vào Y Viện cống hiến, có nghĩa là cống hiến cho quốc gia, còn Sư Khả Phụng lại là người của bang hội, đôi bên không cùng chung chí hướng.

Tốc độ của Hoàng Kim Sư Tử vô cùng nhanh.

Chỉ mất chưa được bao lâu, nó đã vượt qua trăm dặm đường, một thị trấn liền xuất hiện trong tầm mắt của Trần Ninh và Mai Tỷ.

“Đến rồi, chúc tiểu đệ đệ ngươi thành công thông qua khảo hạch trở thành Y Sư chân chính. ” Sư Khả Phụng nói, thể hiện đúng phong thái phóng khoáng của nữ kỵ sĩ.

“Đa tạ nữ hiệp, ngày sau nếu có cơ hội. .. ta nhất định sẽ báo đáp ân tình hôm nay. ” Trần Ninh trịnh trọng nói.

Sư Khả Phụng mỉm cười lắc đầu, nàng đường đường là Kỵ Tướng thiên tài, việc gì phải nhờ đến một thiếu niên trẻ tuổi?

Không nói thêm lời nào, Sư Khả Phụng cưỡi Hoàng Kim Sư Tử lao vọt đi.

“Tiểu Ninh. .. đây chính là Linh Lung Trấn, thật náo nhiệt. ” Mai Tỷ đẩy xe lăn mang theo Tiểu Ninh, ánh mắt toả sáng nhìn cảnh tượng phồn hoa hiếm gặp.

Ở trong các thị trấn như thế này của quốc gia đều có cường giả các lĩnh vực toạ trấn, Làng Tiểu Viên ở nơi khỉ ho cò gáy đương nhiên không sánh bằng rồi.

Trần Ninh cũng nhìn những toà nhà cao sang, những kiến trúc lộng lẫy, quyết tâm nói:

“Ta nhất định sẽ mua một căn nhà ở nơi này để tỷ tỷ ở lại. ”

“Haha, tỷ tin tưởng đệ. ” Mai Tỷ bật cười.

Ngắm nhìn thị trấn sầm uất và dòng người ven đường, rốt cuộc cả hai cũng đến một toà kiến trúc khổng lồ như cung điện màu trắng, giữa đại môn có điêu khắc tiêu ký hình chữ thập khổng lồ kèm dòng chữ Linh Lung Y Viện, ý là Y Viện ở Linh Lung Trấn.

Trần Ninh siết chặt nắm tay, kiên quyết lên tiếng:

“Chúng ta vào thôi!”


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.