“Đây thật sự là nơi ở của chúng ta sao?”
Nhìn thấy toà trang viên như chỗ ở của vua chúa trước mặt, Trần Ninh trợn mắt há hốc mồm.
Hắn có cảm giác nếu như đi một vòng nơi này, rất có thể mình sẽ bị lạc đường.
Chỉ riêng thảm cỏ thơm và khu vườn xung quanh đã to như một cái sân vân động, bên trong có hồ nước lớn trong xanh, có vườn hoa tươi tốt, đó là chưa kể toà phủ đệ sừng sững nguy nga toạ lạc ở trung tâm.
“Đây là một trong số những trang viên có giá trị cao nhất tại Khai Minh Thành. ” Vị nam trợ lý kính cẩn, một tay chắp ngang bụng cúi người nói:
“Từ giờ sẽ là tài sản tư nhân của Hồn Sư đại nhân. ”
“Tài sản. .. tài sản của ta. .. ” Mai Tỷ lắp bắp, bàn tay thon thả che lấy môi đỏ thật lâu không nói nên lời.
Trời ạ, trang viên trước mặt này lớn hơn nhà của nàng và Trần Ninh đâu chỉ gấp trăm lần, cả đời hai người cũng chưa từng có cơ hội đặt chân vào một nơi sang trọng như thế, vậy mà. ..
Trần Ninh hít sâu một hơi, hắn rốt cuộc hiểu phụ thân và mẫu thân đã an trí cuộc đời mình chu đáo đến mức nào.
Hai người dù không ở bên cạnh nuôi dưỡng, yêu thương và chăm sóc hắn. .. nhưng những thứ mà hai người làm cho hắn vượt xa tưởng tượng.
Nếu người trở thành Hồn Sư là hắn mà không phải là Mai Tỷ, vậy hắn có thể vinh hoa phú quý cả một đời theo đúng như tâm nguyện của phụ mẫu.
“Mời Hồn Sư đại nhân đặt tên cho trang viên. ” Vị nam trợ lý mỉm cười đề nghị.
Mai Tỷ nhìn sang Trần Ninh, nắm chặt tay hắn nhoẻn miệng cười rạng rỡ:
“Vậy gọi nơi này là Mai Ninh Trang Viên. ”
“Tốt. ”
Vị nam tử ra hiệu cho thuộc hạ tiến hành điêu khắc bốn chữ Mai Ninh Trang Viên như rồng bay phượng múa lên đại môn.
Lúc này mới dẫn Mai Tỷ và Trần Ninh tiến vào bên trong tham quan, nhân tiện giới thiệu thiết kế của kiến trúc.
Mai Ninh Trang Viên có đại sảnh lớn, phòng khách khang trang, phòng ăn và nhà bếp đầy đủ tiện nghi, ngoài ra còn có mười phòng ngủ, ở mỗi phòng ngủ có khu vực tắm và vệ sinh riêng biệt.
Trần Ninh và Mai Tỷ nhìn đến hoa cả mắt, nhà của trưởng làng Tiểu Viên cũng không sánh bằng một phòng ngủ ở nơi này a.
“Hai vị cứ tự nhiên nghỉ ngơi, tại hạ sẽ sắp xếp mười thị nữ tiến đến phục vụ, có việc gì cần cứ sai bảo bọn họ. ” Nam tử trợ lý chắp tay nói.
“Không cần thị nữ. ” Mai Tỷ nhíu mày, nàng đã sớm quen với cuộc sống tự lập, có người hầu hạ ngược lại sẽ cảm thấy khó chịu.
Nam tử trầm ngâm, không dám ngỗ nghịch ý muốn của nàng, đành lấy ra một khối Ngọc Bội màu trắng đưa đến:
“Nếu đã như thế, đây là Truyền Âm Ngọc có liên kết với chỗ của tại hạ, nếu hai vị cần gì cứ việc truyền đạt ý niệm vào trong đó, tại hạ sẽ lập tức có mặt phục vụ, đêm nay ta sẽ nghỉ tại căn hộ đối diện Mai Ninh Sơn Trang. ”
“Đa tạ đại ca. ” Trần Ninh lễ phép nói.
Nam tử khách khí gật đầu, lúc này mới cáo lui.
Không còn người ngoài, Mai Tỷ bỗng nhiên nhào vào trong lòng Trần Ninh, siết chặt lấy hắn, hai mắt ngấn lệ, kích động nói không nên lời:
“Thật tốt, thật tốt quá. .. chúng ta đều không chết, Tiểu Ninh. .. ”
Trần Ninh cũng cảm động ôm lấy nàng thật chặt.
Chỉ mới vài ngày ngắn ngũi, hai người có cảm giác như đã trải qua cả một đời người, trong lòng ngũ vị tạp trần, ngỗn ngang đủ loại cảm xúc.
Từ lúc Mai Tỷ quyết định sẽ bán tất cả vốn liếng để Trần Ninh tìm kiếm tương lai, cho đến Ma Tộc bất ngờ đột kích tàn phá Làng Tiểu Viên. .. Trần Ninh nuốt vào Ma Tâm, một đường trốn chạy lại bị Sát Thủ nhân loại đuổi giết.
Cuối cùng Mai Tỷ vì cứu hắn mà ra tay giết người.
Thật khó thể tưởng tượng một Mai Tỷ thiện lương lại có thể cầm lấy khối đá nện chết tên Sát Thủ chỉ để bảo vệ hắn. ..
Có lẽ đó là khoảnh khắc khó khăn nhất, ám ảnh nhất đời nàng.
“Thật sự là kỳ tích. .. chẳng phải nói tất cả nhân loại chúng ta sau khi nuốt vào Ma Tâm sẽ phải chết sao, đệ vậy mà còn sống, hai chân cũng lành lặn. .. ” Mai Tỷ vuốt ve khuôn mặt của hắn thì thào.
“Đệ cũng không biết chuyện gì xảy ra. ” Trần Ninh cảm giác tình huống cơ thể của mình một phen, nhỏ giọng nói:
“Hiện tại đệ cảm giác, nếu như muốn liền có thể ngay lập tức biến thành Ma Tộc. ”
“Đừng!” Mai Tỷ biến sắc lắc đầu: “Nếu để bọn họ cảm ứng được, kiểu gì cũng sẽ muốn lấy mạng đệ. ”
“Đệ hiểu mà. ” Trần Ninh nghiêm túc đáp:
“Đó sẽ là bí mật của chúng ta. ”
Hai người vẫn ôm chặt lấy nhau, chẳng biết từ bao giờ đã đến bên giường ngồi xuống, nhu tình tâm sự những chuyện đã qua.
“Tại sao dì Tuệ Lan lại có được thứ quý giá như Thức Thần Đan. ” Mai Tỷ thủ thỉ:
“Có lẽ thân phận thật sự của cả phụ thân và mẫu thân của đệ đều không đơn giản. ”
Trần Ninh nhẹ gật đầu, hắn không phải kẻ ngốc. .. sau hàng loạt chuyện xảy ra, hắn có thể đoán được phụ mẫu của mình không phải người tầm thường, nhưng chẳng biết vì nguyên nhân gì lại mang theo hắn đến Làng Tiểu Viên che giấu thân phận.
“Đệ đem Thức Thần Đan cho tỷ, đã bỏ lỡ cơ hội trở thành Hồn Sư rồi. ” Mai Tỷ vừa cảm động vừa thương tiếc:
“Sao lại ngốc như vậy?”
“Tỷ mới là ngốc, sao tỷ lại nguyện ý chết cùng với đệ?” Trần Ninh mỉm cười hỏi ngược lại.
“Ta không biết. .. ” Mai Tỷ gò má hồng nhuận.
“Đệ có thiên phú cao, sẽ tự mình thi vào học viện và trưởng thành. .. không cần trở thành Hồn Sư cũng được. ” Trần Ninh nắm tay nàng chân thành nói:
“Huống hồ tỷ thành Hồn Sư cũng giống như đệ thành Hồn Sư vậy, chúng ta không khác biệt nhau. ”
“Tiểu Ninh. .. ” Ánh mắt Mai Tỷ ngập nước, trái tim như bị hoà tan trước tình cảm sâu đậm của đối phương.
Bọn họ nương tựa lẫn nhau mười năm, nàng sẳn sàng chết cùng với hắn, hắn sẳn sàng mang đến thân phận hơn người cho nàng.
Mắt cả hai chạm nhau, hô hấp trở nên gấp gáp.
Ọt. ..
Bỗng nhiên bên dưới truyền ra âm thanh kỳ quặc.
Trần Ninh đỏ mặt, hắn vì quá đói nên cái bụng đánh trống.
Mai Tỷ nghe vậy cũng phát hiện mình đói rồi, dù sao thì đã có mấy ngày hai người chưa ăn gì vào bụng.
“Để tỷ nấu ăn cho đệ. ” Mai Tỷ dịu dàng đứng lên đi vào trong bếp.
Trần Ninh nhìn theo bóng lưng của nàng mà hạnh phúc nở nụ cười, thoả mãn nằm dài ra giường nệm.
Giường này thật mềm, hắn chưa từng được nằm ở một chỗ dễ chịu như vậy.
Mặc dù đã nghe nói về sự quý hiếm và đãi ngộ mà những Hồn Sư nhận được, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy tất cả, Trần Ninh vẫn thán phục không thôi.
Mọi thứ như một giấc mộng, tất cả đều là nhờ di vật mà phụ mẫu để lại cho hắn.
Chỉ là. .. việc bản thân mình vậy mà biến thành Ma Tộc, nếu để phụ thân biết được, chẳng phải sẽ tức giận đánh chết mình?
Trần Ninh rùng mình, hắn tuyệt đối phải giữ bí mật chuyện đó, một khi để lộ chuyện hắn có thể biến thân Ma Tộc, đừng nói phụ thân sẽ giết hắn. .. sợ rằng toàn bộ nhân loại đều không dung tha.
Dù sao thì nhân loại và ma tộc thù hằn đến tận xương tuỷ, không đội trời chung, ân oán đã tích luỹ qua vô số năm tháng, chồng chất như núi rồi, một người bình thường có thể biến thành Ma Tộc là điều mà khó nhân loại nào có thể tiếp nhận.
Đang suy nghĩ miên man, thanh âm dịu dàng như nước của Mai Tỷ đã truyền đến:
“Cơm nấu xong rồi, đệ vào ăn thôi!”
“Ực. ”
Trần Ninh tiến vào phòng ăn, nhất thời sửng sốt. .. vô thức nuốt một ngụm nước bọt.
Trên bàn lúc này là một con gà luộc, một đĩa lợn quay, một tô canh cá, một đĩa rau xanh trộn. .. mùi thơm của từng món ăn cùng với làn khói nóng nhẹ bốc lên, quả thật chính là thiên đường ẩm thực.
“Sao lại thịnh soạn như vậy?” Trần Ninh ngẩn ngơ chép miệng, người giàu bình thường đều được ăn như thế này sao? hắn sống đến 15 tuổi, chỉ được ăn vài lần thịt a. ..
“Trong nhà bếp có sẳn các nguyên liệu nấu ăn hảo hạng, có những thứ tỷ cũng không biết cách chế biến. ” Mai Tỷ ngồi trước bàn mỉm cười.
Nhìn dáng vẻ của nàng như thê tử ngồi chờ trượng phu về nhà dùng cơm, có một loại khí chất hiền thê lương mẫu khiến Trần Ninh mê mẩn, đây chính là nữ nhân mà hắn muốn cưới làm vợ nha.
Dù rằng nàng hơn hắn đến 5 tuổi. ..
“Ăn đi, nhìn cái gì?” Mai Tỷ lau bát đũa cho hắn.
Trần Ninh ngồi xuống bên cạnh ôm lấy nàng hôn lên gò má, hương thơm bát ngát.
“Đừng làm rộn, tỷ cũng đói rồi. ” Mai Tỷ cười khúc khích đem hắn đẩy ra.
Trần Ninh cười hì hì, gấp một chiếc đùi gà bỏ vào bát của nàng.
Sau lần cửu tử nhất sinh, quan hệ của hai người vi diệu cải biến, cả hai đều nhận ra tầm quan trọng của người còn lại trong cuộc đời mình.
Vừa dùng cơm vừa gắp thức ăn cho đối phương thể hiện sự quan tâm, cả hai đều cảm thấy đây có lẽ là ngày hạnh phúc nhất. ..
“Thế nào? Có ngon không?” Mai Tỷ ôn nhu hỏi.
“Tỷ nấu là ngon, nhưng bánh bao tỷ làm mới là ngon nhất. ” Trần Ninh nghiêm mặt nói.
Mai Tỷ ngọt ngào cười:
“Giỏi nịnh. ”