Kẻ Phán Quyết

Chương 17: Hồn sư thức tỉnh



Trần Ninh kích động đem hộp gỗ đóng lại.

Hắn quyết định đem Thức Hồn Đan cho Mai Tỷ sử dụng.

Bản thân đã là thiên tài với 80 điểm Linh Lực cơ bản, Trần Ninh không còn lo lắng về tương lai của mình.

Ngược lại là Mai Tỷ, nữ nhân quan trọng nhất đời hắn chỉ là một cô gái bình thường, nếu như nàng không có khả năng gì đặc biệt, hắn sợ tương lai nàng sẽ sinh ra tự ti hoặc suy nghĩ lung tung, cảm thấy bản thân nàng không xứng với mình.

Thê tử của thiên tài sở hữu 80 điểm Linh Lực cơ bản là một nữ Hồn Sư, nghe qua thật sự rất xứng.

Huống hồ hiện tại tình cảnh của Mai Tỷ đang ngàn cân treo sợi tóc, chỉ cần trở thành Hồn Sư. .. như vậy dù cơ thể của nàng có không cứu được thì vẫn có thể tồn tại ở trạng thái Linh Hồn, hắn không cần lo lắng mình sẽ đánh mất nàng.

Đã suy nghĩ cẩn thận, Trần Ninh đem hộp gỗ thu vào Nhẫn Trữ Vật.

“Không được, đeo Nhẫn Trữ Vật trên tay quá nguy hiểm. .. chẳng may gặp người có kiến thức nhận ra được thì phiền toái. ” Trần Ninh ánh mắt loé lên.

Hắn quyết định tháo Nhẫn ra nhét vào trong ngực ẩn sau lớp áo, đồng thời đặt tên cho nó là Dạ Nhẫn, bởi vì một cái bóng đến từ màn đêm đã trao nó cho hắn.

Làm xong tất cả, Trần Ninh rời khỏi nhà vệ sinh. .. trở về phòng bệnh của Mai Tỷ.

Đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Mai Tỷ đã được thay một bộ thường phục, sắc mặt trắng nhợt, hai mắt nhắm chặt nằm trên giường.

Kiểm tra cẩn thận tình huống của nàng một phen, Trần Ninh siết chặt bàn tay.

Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, Mai Tỷ bị tổn thương nặng nề bên trong nội tạng vì áp lực nước do dòng chảy của thác mang đến, toàn thân bầm dập, hai nữ Y Sư Nhập Môn chỉ có thể giúp nàng cầm máu, vệ sinh và khâu vá các vết thương, hoàn toàn không giải quyết được vấn đề bên trong.

Nếu cứ kéo dài như thế, Mai Tỷ chỉ sống được khoảng vài ngày nữa là cùng mà thôi.

Trần Ninh âm thầm cảm tạ mẫu thân đã để lại Thức Hồn Đan, nếu không có viên đan dược vô giá này, hắn chỉ còn cách mạo hiểm để lộ việc bản thân sở hữu 80 điểm Linh Lực cơ bản.

Ngồi bên giường bệnh nắm lấy tay nàng, Trần Ninh thì thào: “Rất nhanh thôi. .. cuộc sống chúng ta sẽ thay đổi. ”

Từng dòng ký ức ùa về. ..

Thời điểm có được nhận thức đến nay, đây là nữ nhân quan tâm hắn nhiều nhất, chiếu cố đến hắn nhiều nhất.

Ngay cả ở thời khắc quan trọng nhất của cuộc đời, nàng cũng nguyện ý chết cùng với hắn.

Trần Ninh đã đánh mất mẫu thân, phụ thân càng là tung tích không rõ, hắn không muốn mình đánh mất cả nữ nhân quan trọng nhất này.

Hít sâu một hơi, cẩn thận lấy ra Thức Hồn Đan bỏ vào miệng nàng, dùng đầu ngón tay đẩy sâu vào bên trong.

Vừa mới tiến vào, Thức Hồn Đan đã chậm rãi hoà tan.

Một cổ lực lượng trong suốt mơ hồ bao trùm toàn thân Mai Tỷ, phát ra ánh sáng nhàn nhạt.

Trần Ninh khẩn trương siết chặt tay, đây cũng là lần đầu tiên trong đời hắn nhìn thấy quá trình thức tỉnh của một Hồn Sư, cũng chẳng biết có tỷ lệ thành công hay thất bại hay không, hy vọng mọi thứ vẫn ổn.

Ánh sáng quanh thân Mai Tỷ ngày càng sáng lên. .. đây là một loại ánh sáng thần bí, một loại ánh sáng màu trắng trong suốt tinh khiết đến lạ kỳ, Trần Ninh chưa từng nhìn thấy ánh sáng nào như thế cả, ngay cả trăng rằm đêm ba nươi cũng không thể nào sánh bằng.

Ánh sáng bao phủ cả căn phòng khiến Trần Ninh toàn thân thư sướng, linh hồn và tâm trí hắn như được rột rửa trở nên minh mẫn, thông suốt không gì sánh được.

Sau đó trong ánh mắt trợn tròn của Trần Ninh, một hư ảnh Mai Tỷ từ cơ thể với đầy rẫy các vết thương của nàng hiện ra, trôi nổi bên trên không trung.

Tuy chỉ là hư ảnh, vậy mà vẫn quấn quanh y phục cũng mờ mờ ảo ảo. ..

Hư ảnh vẫn khép hờ đôi mắt. ..

“Đây là. .. thật sự là Linh Hồn Thể. ” Trần Ninh hít sâu một hơi, quá đỗi thần kỳ.

“Mai Tỷ, Mai Tỷ. .. ” Hắn lên tiếng gọi, đưa tay chạm vào hư ảnh của nàng lại phát hiện bàn tay của mình xuyên thấu đi qua.

Mà như nghe được âm thanh của hắn, mí mắt của hư ảnh nhẹ động đậy, sau đó mở ra để lộ một đôi đồng tử thâm thuý như sao đêm.

“Tiểu Ninh. .. ” Hư ảnh Mai Tỷ lên tiếng, chỉ là âm thanh của nàng lúc này lại như gần như xa, vang vảng đầy huyền diệu trực tiếp chạm đến cõi lòng.

“Đây là. .. tỷ làm sao thế?” Mai Tỷ cũng nhận ra trạng thái của bản thân, nhất thời kinh hãi không thôi.

Nàng phát hiện mình trôi nổi giữa căn phòng thật lâu không thể nhập lại cơ thể.

“Đó là Linh Hồn Thể của tỷ. ” Trần Ninh mỉm cười nói:

“Đệ đã đem báo vật gia truyền của mẫu thân để lại là Thức Hồn Đan giúp tỷ thức tỉnh linh hồn, tỷ phải làm con dâu của Trần Gia đó. ”

“Đáng ghét. ” Mai Tỷ hạnh phúc cười e thẹn, đằm thắm như một đoá hoa.

Cảm thấy lơ lửng trên không cũng thật kỳ quái, Mai Tỷ nhíu mày hỏi: “Làm thế nào để trở lại thân thể bây giờ?”

“Đệ không biết a. .. tỷ thử dụng tâm suy nghĩ xem sao. ” Trần Ninh đề nghị.

“Được rồi. ” Mai Tỷ nhắm mắt, bắt đầu thử dùng tâm trí điều động Linh Hồn nhập thể.

Ngay lập tức, Linh Hồn đang bay bổng của nàng rơi vào cơ thể.

ẦM!

Khoảnh khắc đó, một làn sóng xung kích bộc phát lan tràn bốn phương tám hướng, đem cả Y Viện kinh động.

“Chuyện gì xảy ra?”

Vô số người ngơ ngác.

Phần phật. ..

Óng tay áo tung bay, một mỹ phụ trung niên tư dung cao quý, phong thái xuất thần chẳng biết từ nơi nào đột ngột hiện thân, nhìn lấy trạng thái của Mai Tỷ nằm trên giường bệnh, biểu lộ chấn kinh lên tiếng:

“Đây là Thức Tỉnh Linh Hồn, trời ạ. .. Khai Minh Thành đã có hơn vạn năm rồi chưa từng có Hồn Sư xuất hiện. ”

Bên trong âm thanh không giấu được vẻ chấn động.

Người kéo đến ngày một đông, tất cả đều là Y Sư cao cấp, bất quá khi chứng kiến vị mỹ phụ áo trắng liền vội vàng hành lễ:

“Tham kiến Viện Trưởng!”

Mỹ phụ áo trắng không để tâm đến bọn hắn, mà quét mắt nhìn thấy Trần Ninh vừa lồm cồm ngồi dậy, nghiêm túc hỏi:

“Tiểu tử, ngươi là gì của nữ nhân này?”

Trần Ninh âm thầm kinh ngạc, vị mỹ phụ này chính là Viện Trưởng của Khai Minh Y Viện, nói rõ chính là một vị Y Hoàng.

Hắn âm thầm cẩn thận, liền hồi đáp: “Ta là đệ đệ của nàng. ”

“Tốt tốt tốt. ” Mỹ phụ áo trắng kích động liên tục nói liền ba chữ tốt, vui vẻ không thôi:

“Ngươi gặp vận may lớn, tỷ tỷ của ngươi tưởng chừng sẽ chết lại vô tình thức tỉnh linh hồn, nàng bẩm sinh chính là một Hồn Sư, chẳng qua từ trước đến nay không ai phát hiện mà thôi. ”

Một đám Y Sư rình coi bên ngoài cũng vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, nếu như hoàng thất của Định Nam Quốc biết được Khai Minh Thành có được Hồn Sư, chắc chắn sẽ trọng thưởng.

Bởi vì mỗi một vị Hồn Sư đều là bảo vật quốc gia.

Trần Ninh âm thầm cười trộm, ngoài mặt gấp gáp nói: “Hồn Sư gì đó ta mặc kệ, nhờ viện trưởng trị thương cho tỷ tỷ của ta. ”

Mỹ phụ áo trắng nhẹ gật đầu, nàng vốn trăm công nghìn việc đương nhiên sẽ không chú ý đến những bệnh nhân bình thường, nhưng ở trước mặt là một vị Hồn Sư vừa mới thức tỉnh, đây chính là phúc của toàn bộ Khai Minh Thành.

Không hề do dự, lực lượng màu xanh biếc vận chuyển trên bàn tay, nhẹ nhàng hướng về cơ thể của Mai Tỷ bao phủ.

Trong nháy mắt, tất cả thương tổn đều khép lại, tất cả vết bầm, vết máu đều được rột rửa biến mất, ngoại trừ trên thân quấn vải lôi thôi, Mai Tỷ đã phục hồi sự xinh đẹp rạng rỡ, làn da hồng nhuận, bờ môi đỏ thắm.

“Tiểu Ninh. ” Nàng mở mắt ra, vui mừng khôn xiết nắm chặt tay hắn.

“Đều không sao rồi. .. ” Trần Ninh gật đầu trấn an, vỗ nhẹ lưng nàng.

Mỹ phụ áo trắng lúc này mới lên tiếng: “Ta sẽ sắp xếp chỗ ở cho tỷ đệ các ngươi, trước mắt cứ nghỉ ngơi cho khoẻ, chờ đợi phân công của cấp trên. ”

Ngay cả nàng là một vị Y Hoàng cũng không có tư cách quyết định tương lai của Hồn Sư, việc này phải báo lên Khai Minh Thành Chủ, sau đó Thành Chủ sẽ trình lên hoàng thất Định Nam Quốc, chờ đợi quyết định.

Mỹ phụ áo trắng rời đi, không lâu sau liền có một vị nam tử ăn mặc sang trọng tiến đến giới thiệu:

“Tại hạ là trợ lý của Viện Trưởng, mời hai vị đến trang viên tư nhân nghỉ ngơi chờ lệnh. ”

Mai Tỷ lo lắng nắm chặt tay Trần Ninh, vì sao nàng cảm giác như tự do của mình đang bị hạn chế?

Bây giờ nàng cái gì cũng không muốn, chỉ muốn cùng Trần Ninh tự do tự tại mà thôi.

Trần Ninh nắm chặt tay nàng an ủi: “Đừng lo lắng, tỷ hiện tại đã là Hồn Sư, sẽ không ai dám gây bất lợi cho tỷ. ”

Hắn hướng về vị nam tử gật đầu:

“Mời dẫn đường!”


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.