Dựa theo tiếng gió, thanh niên rốt cuộc đuổi đến bên cạnh con thác, nơi Trần Ninh đã lạnh lùng đứng chờ sẳn.
Lúc này, nguồn lực lượng trong cơ thể Trần Ninh ngày càng cuồng bạo, mây đen trên bầu trời kéo về ngày càng nhiều, thỉnh thoảng có từng tia sấm chớp thắp sáng màn đêm.
“Ồ, ngươi đã bỏ nữ nhân kia ở một nơi khác?” Thanh niên nhếch miệng nói:
“Chỉ bất quá sau khi ngươi chết, ta vẫn có thể dựa vào Thanh Âm Của Gió truy tìm ra nàng. ”
Lời nói này đã triệt để thắp lên ngọn lửa phẫn nộ trong lòng Trần Ninh, trong nhận thức và suy nghĩ của hắn. .. chưa từng có khái niệm ra tay giết người.
Nhưng ngày hôm nay sau tất cả những chuyện xảy ra, sau khi tiếp thụ nguồn năng lượng táo bạo và biến đổi cơ thể nhờ vào Ma Tâm, hắn lần đầu tiên có cảm giác muốn giết người đến như vậy.
Kẻ trước mặt này, không đáng được sống.
Thiểm Ma Dạ Hành.
Trần Ninh như tia chớp vô hình lao vọt đến, Lôi Điện bao phủ mười đầu ngón tay như một bộ móng vuốt, lạnh lùng nhắm đến đầu của thanh niên vồ đến.
“Hừ, chỉ chiến đấu dựa vào bản năng, phế vật vô dụng. ” Thanh niên khinh bỉ cười, gió xoáy gia thân, cơ thể chậm rãi tiêu tán.
Một lần nữa hắn đã xuất hiện phía sau lưng Trần Ninh, Liêm Đao trong tay cắt thẳng vào cổ.
Trần Ninh sắc mặt ngưng trọng vội vàng tiến vài bước né tránh, nhưng lưỡi đao vẫn kịp thời với theo, trảm xuống một vết thương thật dài bên trên lưng hắn, từng luồng gió xoáy gia trì xung quanh tiếp tục khuếch tán vết thương, khiến lưng của Trần Ninh như một mớ thịt vụn.
Thanh niên chưa kịp đắc ý, chợt híp mắt nhìn thấy cơ thể của Trần Ninh đang lấy tốc độ nhanh chóng làm lại vết thương, khiến từng dấu vết trên lưng bắt đầu lành lại.
“Tốc độ trị thương này. .. làm sao có thể?” Thanh niên một lần nữa bị làm cho kinh ngạc.
Ma Tộc lợi hại hơn nhân loại ở chỗ trời sinh thể chất vượt trội, cơ thể của Ma Tộc kiên cố, lực lưỡng và khả năng hồi phục áp đảo tu sĩ nhân loại cùng cấp. .. nhưng điều đó không có nghĩa là thoáng cái đã phục hồi gần như toàn bộ thương tật như kẻ trước mặt này.
Điều này vượt qua khả năng lý giải của thanh niên.
“Để ta cắm đao vào tim và đầu ngươi, xem ngươi có còn phục hồi được hay không?”
Sát khí trong mắt thanh niên càng nồng đậm, trong lòng quát lên:
“Vũ Kỹ - Tam Ảnh Phong Sát!”
Vừa động ý niệm, thân thể của hắn đã đột ngột hoá thành ba người đem Trần Ninh vây vào trung tâm, ba thanh Liêm Đao mang theo sát khí kinh khủng từ ba hướng khác nhau đâm thẳng đến.
Trần Ninh biến sắc, hắn biết được tu sĩ có một thủ đoạn chiến đấu rất lợi hại được xưng là vũ kỹ, nếu như thân pháp là thứ dùng để gia tăng tốc độ thì vũ kỹ lại là thứ để tiêu diệt đối thủ.
Vũ kỹ có rất nhiều loại, biến hoá và khó lường tuỳ vào từng lĩnh vực.
Nhưng vũ kỹ của Đấu Sĩ thì nặng nề uy mãnh, cực kỳ táo bạo.
Vũ kỹ của Pháp Sư thì phạm vi huỷ diệt quy mô lớn, hơn nữa có thể thi triển ở khoảng cách cực xa.
Vũ kỹ của Sát Thủ lại biến hoá khôn lường, khó lòng phòng bị.
Quả thật đối mặt với Tam Ảnh Phong Sát của đối phương, Trần Ninh có chút luống cuống không biết đâu mới là người thật, đâu mới là ảnh ảo để phòng bị.
Bất quá ngay khi nguy hiểm gần kề, chẳng lý giải được nguyên do. .. Trần Ninh đột nhiên cảm ứng được kẻ ở phía bên phải mới chính là hàng thật, hai kẻ bên tay trái và đối diện chỉ là ảo ảnh.
Có lẽ đây là một loại trực giác, một loại bản năng nào đó mà hắn chưa thể khai thác.
Nhưng Trần Ninh vẫn lựa chọn tin tưởng, một khi lựa chọn sai lầm, thanh đao kia sẽ cắm thẳng vào tim hắn.
“Chết!”
Trần Ninh gầm lên, vận dụng toàn bộ Lôi Điện vào đôi tay, hung hăng chưởng về phía bên phải.
RĂNG RẮNG. ..
Không để hắn thất vọng, Lôi Điện điên cuồng ma sát với lưỡi đao đang đâm đến, còn hai luồng ảo ảnh kia chỉ đi xuyên qua cơ thể Trần Ninh một cách vô hại.
“Làm sao ngươi có thể nhận ra? May mắn sao?” Thanh niên đồng tử co rút lại, hắn không ngờ Trần Ninh có thể đoán ra bản thể thật sự của mình, phải biết rằng dù là Đội Trưởng của hắn cũng không thể nhận ra ngay từ lần đầu tiên đối mặt với Tam Ảnh Phong Sát.
ĐÙNG!
Lôi Điện nổ tung, thanh niên điên cuồng bị đẩy lùi, sức mạnh cuồng bạo của Lôi Điện áp đảo từng luồng gió lốc, óng tay áo nát bấy, mà trên cánh tay cầm đao cũng xuất hiện những vết cháy khét và không ngừng giật giật.
Đúng lúc này, đầu của Trần Ninh đau nhứt dữ dội, lại có vô vàn tin tức truyền vào đại não của hắn.
Trần Ninh sắc mặt biến hoá, hắn nhận ra đây là thông tin của một môn Ma Kỹ, hơn nữa còn là Ma Kỹ phù hợp với Lôi Điện.
Mà dường như đã sớm tu luyện được từ lâu, Trần Ninh chậm rãi nhắm mắt lại.
Ở khoảnh khắc này, hắn cảm thụ được từng tia từng tia Lôi Điện như những lộ tuyến đang vận hành trong cơ thể mình, để hắn tuỳ tiện khống chế và sử dụng.
“Ma Kỹ - Lôi Điện Nhãn!”
Trần Ninh dồn nén lượng lớn Lôi Điện vào đôi mắt của bản thân, sấm chớp màu trắng loé lên, hai tia Lôi Điện từ tròng mắt của hắn lấy tốc độ xé gió bắn ra, nhắm thẳng vào đầu đối thủ.
Tốc độ của môn Ma Kỹ này quá nhanh, ngay khi thanh niên vừa mới cảm thụ được nguy hiểm nó đã lao vọt đến trước mặt hắn.
Theo bản năng của một sát thủ, hắn điên cuồng nhảy lên không trung né tránh, vẫn bị hai tia Lôi Điện bắn trúng bắp chân, đau đến biến dạng.
“Không xong, vậy mà Ma Kỹ cũng có thể sử dụng. .. ngươi rốt cuộc là quái vật gì?”
Thanh niên sắc mặt hãi hùng lấy ra bình dịch thuỷ uống vào, đây là dịch thuỷ trị thương mà Y Sư trong Thiên Niên Đội phân phát cho hắn, có tác dụng làm lành vết thương.
Nhưng sau đó hắn lại hoảng hốt nhận ra, dù vết thương nơi bắp chân của mình đã được làm lành, nhưng dòng điện kia vẫn đang chuyển động trong cơ thể hắn, khiến hắn tê liệt toàn thân, tốc độ chậm hơn một nửa.
“Kẻ như ngươi mới là quái vật!” Trần Ninh gầm lên một tiếng phẫn nộ, Lôi Điện bao trùm hai bàn tay, hướng về đầu của thanh niên vỗ mạnh xuống.
“Muốn giết ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách!” Thanh niên oán độc nghiến răng, đột ngột lấy ra một lá bùa bóp nát.
Ngay khi lá bùa hoá thành tro bụi, một quả cầu lửa từ trong đó bay ra, hung hăng bắn về phía Trần Ninh.
PHỐC!
Trần Ninh lần đầu đối mặt với đòn này, toàn thân ăn trọn một quả cầu lửa, đau thấu trời xanh, da thịt bỏng nặng, ngay cả xương cốt bên trong cũng dần lộ ra.
“Hahaha, đây chính là Hoả Pháp Phù mà nữ Pháp Sư trong Thiên Niên Đội cho ta phòng thân, một đứa con hoang như ngươi vĩnh viễn sẽ không biết được ta có bao nhiêu thủ đoạn. ” Thanh niên ngửa đầu cười dài, cho rằng Trần Ninh chết chắc rồi.
CHIẾU!
Nhưng ngay thời khắc đó, bên trong ngọn lửa cuồng bạo thiêu đốt, Trần Ninh vẫn cố gắng mở ra đôi mắt bắn ra hai luồng Điện Lôi.
Ma Kỹ - Lôi Điện Nhãn.
Đáng tiếc ngọn lửa che mờ tầm mắt, hắn chỉ bắn trúng được lồng ngực của đối phương mà không bắn trúng đầu, không thể trực tiếp kết liễu.
“Hự. .. ngươi. .. ngươi phải chết. .. phải chết. .. ” Thanh niên trọng thương ngã xuống, sắc mặt vặn vẹo không ngừng thì thào:
“Ta đã truyền tin cho đồng bọn, bọn họ rất nhanh sẽ. .. ”
ĐÙNG!
Một hòn đá nhọn nện xuống đầu hắn, máu me đầm đìa, da đầu rạn nứt.
“Ngươi dám. .. ” Thanh niên hai mắt lòi ra, trừng trừng nhìn lên thiếu phụ nhân sắc mặt đang trắng bệch.
“Ngươi mới là ác ma thật sự, đi chết cho ta!” Mai Tỷ cắn chặt môi đến rướm máu, đôi tay yếu ớt của nàng lúc này lại đang cầm một khối đá nhọn liên tục đập xuống đầu thanh niên.
Như một quả dưa hấu bị đập đến khi nát nhừ. ..
Thanh niên toàn thân run rẩy cho đến khi hơi thở triệt để biến mất.
Mai Tỷ thở hổn hển, nhìn thấy đôi tay nhuốm máu của mình, nàng nôn oẹ kịch liệt, hít thở không thông, sắc mặt hốt hoảng như muốn ngạt thở.
Một nữ nhân yếu đuối bị dồn đến đường cùng, nàng đã vượt qua sự sợ hãi, e ngại mà tự tay giết người, bất chấp thân phận của kẻ bị giết từng cao quý hơn nàng vô số lần.
“Tỷ. ”
Lôi điện bùng lên, Trần Ninh cả người loang lổ máu, biến dạng không còn hình thù thoát ra từ ngọn lửa.
Uy lực từ Hoả Pháp Phù do Pháp Sư luyện ra quá mức lợi hại, dù với khả năng phục hồi vượt trội, hắn vẫn vô cùng thê thảm.
Cả hai còn chưa kịp nói lời nào, đã nhìn thấy một toà Pháp Trận sắp hình thành ở ngay bên cạnh, đem bóng đêm trong khu rừng xua tan, thắp sáng rực rỡ.
“Không xong!” Trần Ninh sắc mặt đại biến.
Không hề do dự, hắn như điên lao đến ôm lấy Mai Tỷ lao mình xuống dòng thác hùng vĩ.
“Tiểu Ninh. .. ”
Nằm trong lòng thiếu niên, vừa trải qua thời khắc sinh tử mà nằm mơ cũng không dám tưởng tượng, Mai Tỷ lại không còn hoảng hốt, ngược lại cảm giác an bình đến lạ kỳ, đôi mắt đẹp sáng ngời nhìn lấy hắn.
Hắn nhìn ngắm nàng, cúi đầu hôn xuống môi thơm.
Đôi nam nữ chảy nước mắt siết chặt lấy nhau, sẳn sàng nghênh đón tử vong sắp đến. ..