Đường Đến Vinh Quang

Chương 45: Tiếng Nói Boulogne



Chương 45: Tiếng Nói Boulogne

【 Nguyễn Trung Phong 】

【 Tuổi tác: 15 】

【 Sức mạnh: 14.7 】

【 Thể lực: 16.6 】

【 Tốc độ: 19.3 】

【 Kỹ thuật: 18.8 】

【 Kỹ năng: Sút Mạnh Cơ Bản 【 Cấp độ 1: 46% 】Chuyền Bóng Cơ Bản 【 Cấp độ 1: 0% 】】

【 Chuyền Bóng Cơ Bản 【 Cấp độ 1】: +5% độ chính xác trong các pha chuyền bóng. 】

Phong cẩn thận xem xét lại kỹ năng Chuyền Bóng Cơ Bản vừa nhận được, thầm cảm thấy vui vẻ.

Đối với một tiền vệ cánh như cậu, trong chiến thuật của huấn luyện viên Parker đang sử dụng, việc chuyền bóng chính xác là một kỹ năng bắt buộc phải thành thạo.

Những trận cầu đỉnh cao ở những sân đẹp, thời tiết ôn hòa thì không nói. Nhưng nếu gặp điều kiện thi đấu không tốt, mặt sân xấu, thời tiết bất lợi, khi đó kỹ năng chuyền bóng cao thấp sẽ thể hiện ra cực kỳ rõ.

Mà những thẻ kỹ năng này, có thể trực tiếp giúp Phong tăng thêm 5% khả năng những gì bản thân cậu có thể làm tốt nhất.

Lúc trước, Phong còn chưa thi đấu chuyên nghiệp, vẫn chưa cảm nhận đầy đủ sự lợi hại của việc áp chế từ đẳng cấp về kỹ năng và kinh nghiệm thi đấu mang lại.

Nhưng theo thời gian, trải qua các trận đấu tập cũng như thi đấu trên sân ở một trận đấu chính thức, Phong dần hiểu được lợi thế khủng kh·iếp mà những tấm thẻ kỹ năng này mang lại cho cậu.

Mà lại, những kỹ năng này chỉ cần Phong chăm chỉ luyện tập, là sẽ dần dần tăng lên đẳng cấp mới.

Ví dụ như kỹ năng Sút Mạnh Cơ Bản, hiện tại đi qua hơn một năm rèn luyện, Phong đã đem nó luyện đến 46% rồi. Chỉ cần cố gắng hơn nữa, chắc chắn sẽ có ngày đem kỹ năng này nâng lên một cấp độ mới hoàn toàn.

Điều này khiến cho Phong càng thêm sục sôi tinh thần phấn đấu.

Cũng không vì một vài tình huống bản thân tỏa sáng mà quên mất bản thân mình là ai, đang đứng ở vị trí nào.



Nhất là thái độ của Moren đối với Phong từ lúc Phong tỏa sáng trở đi, có chút e dè lẫn kiêng kị, càng làm cho Phong cố gắng xem xét lại bản thân, tuyệt đối không thể quá bốc đồng.

Giữ đôi chân trên mặt đất, mới có thể càng chạy càng xa.

Niềm hân hoan sau trận thắng đầu tiên dần dần cũng bị mệt mỏi chiếm lĩnh.

Ban đêm, cảnh vật bên ngoài dần dần chìm vào màn đêm tĩnh mịch, chỉ có xe cộ và ánh đèn đường lướt qua hai bên.

Phần lớn các cầu thủ trên xe đều riêng phần mình nghỉ ngơi.

Gần mười giờ đêm, xe khách dừng lại trước cửa nhà Phong.

Các đồng đội của cậu lúc này chỉ mới có một vài người xuống xe, số còn lại vẫn còn ở trên xe. Nhìn thấy chỗ ở của Phong, bọn hắn cũng có chút tò mò quan sát.

Nhìn thấy căn nhà có vẻ nhỏ bé nép mình trong một khu phố nghèo, cả đám khi nhìn Phong đều có chút khác thường trong ánh mắt.

“Hôm nay em làm tốt lắm.” huấn luyện viên Parker vỗ vai Phong trước khi cậu xuống khỏi xe, nói một câu làm cho Phong cảm thấy ấm áp.

Nhìn chiếc xe của câu lạc bộ Boulogne chạy đi, Phong hít sâu một hơi bầu không khí quen thuộc, đi vào nhà.

Sau trận đấu mở màn này giữa Boulogne và Valenciennes, những ngày tiếp theo sẽ diễn ra các trận đấu của các bảng đấu khác.

Mà bảng A, phải đến ngày 10 tháng 9 mới có trận thi đấu thứ hai giữa Dunkerque gặp Abbeville.

Sau đó là trận Boulogne gặp Dunkerque vào ngày 20 tháng 9.

Trước ngày đó, cả đội U17 Boulogne sẽ được nghỉ ngơi hai ngày để hồi phục sau trận gặp Valenciennes. Sau đó cả đội sẽ trở lại tập luyện vào ngày 4 tháng 9.

Hai ngày này, Phong ngứa nghề, định bụng chạy đến chỗ công trường kiếm thêm chút đỉnh, lại bị chú thím ba ngăn cản kịch liệt.

Theo lời chú ba nói, hiện tại đôi chân Phong rất quý giá, cần phải bảo dưỡng nó cho tốt, không thể tùy tiện đi làm việc nặng nhọc.

Mặc cho Phong nói như thế nào, vẫn là câu trả lời ‘Không’ cương quyết từ chú ba.



Cũng không biết chú tìm hiểu từ đâu, nói rằng làm việc nặng nhọc có thể gây áp lực lên sự phát triển của cầu thủ, vì vậy chú thím cực lực phản đối Phong đến công trường làm việc. Dù cho Phong có nói cho chú thím rằng có đàn anh thi đấu lứa trên, giỏi hơn mình cũng đến công trường làm thêm.

Cũng may, Phong vẫn còn giữ được chân làm thêm ở cửa tiệm của chị Jane.

Hiện tại mỗi tháng Phong phụ giúp ở chỗ chị Jane với lương 5 Euro một đêm, trung bình hàng tháng Phong kiếm được khoảng 150 Euro. Cộng thêm lương của cậu ở U17 250 Euro hàng tháng.

Gộp lại, ngoại trừ Phong giữ lại khoảng 50 Euro làm tiền chi tiêu cá nhân, còn lại Phong đều đưa cho chú thím giữ lấy.

Số tiền này Phong hoàn toàn tự nguyện đóng góp cho chi tiêu của gia đình như một người con trai của chú thím mà không đòi hỏi gì cả. Bởi cậu rất rõ ràng, những gì chú thím bảo bọc Phong còn trị giá hơn rất nhiều lần.

Thế nhưng chú thím ba lúc nào cũng nói rằng chỉ giữ hộ cho Phong, coi như đây là tiền tiết kiệm của Phong để dành sau này cưới vợ cho cậu.

Thậm chí, thím ba còn cẩn thận ghi lại số tiền Phong gửi hàng tháng vào một cuốn sổ nhỏ.

Tính tình của thím ba mặc dù đối với Phong rất dịu dàng, nhưng đối với chú ba và Anna thì có đôi chút nghiêm khắc, thậm chí trong nhà, lời nói của thím ba trên thực tế mới là trọng lượng nhất.

Biết tính tình của thím, Phong cũng chiều theo ý thím. Chờ khi sự nghiệp của cậu có thành quả, đến lúc đó báo đáp cho chú thím cũng không muộn.

Hiện tại nói đến những chuyện tiền nong này là còn quá sớm, cậu vẫn phải tập trung nâng cao trình độ của mình mới là quan trọng nhất.

Nhưng điều làm cho Phong không ngờ tới là sau khi trở về từ trận đấu với Valenciennes, công việc của Phong tại cửa hàng chị Jane bỗng trở nên có chút thay đổi.

Lượng khách vãng lai thì vẫn như cũ, nhưng lượng khách địa phương bản địa lại đột nhiên tăng lên.

Dù không nhiều, nhưng hầu như mỗi đêm đều có một vài nhóm người tìm đến, sau đó dường như nhận ra Phong rồi mua đồ lưu niệm, thậm chí có vài người còn mua đồ vật xong rồi bắt Phong phải ký tên kỷ niệm cho bằng được.

Điều này khiến cho Phong dở khóc dở cười.

Mãi cho đến khi chú ba từ bên ngoài đi làm trở về, trong tay cầm lấy tờ báo La Voix de Boulogne – Tiếng Nói Boulogne, một tờ báo tin tức nhỏ của thành phố Boulogne, về đặt trước mặt Phong thì cậu mới biết mình vậy mà cũng được lên báo.

Phong dựa theo lời chú ba, lật tay đến trang báo gần cuối, ở một mục nhỏ, nhìn thấy ảnh mình với tấm hình đang giang tay ngạo nghễ ăn mừng bàn thắng vào lưới Valenciennes.

Tiêu đề bài viết chính là mấy chữ được in đậm: 【 U17 Boulogne Mở Màn Mùa Giải Với Chiến Thắng Ngược Dòng Bằng Siêu Phẩm 】

Bên dưới là một bài viết ngắn, miêu tả chiến thắng của thầy trò huấn luyện viên Parker.

Mở đầu bài báo, phóng viên viết:



“Sau một mùa giải đầy biến động, U17 Boulogne đã có màn trình diễn ấn tượng khi đánh bại đối thủ đầy duyên nợ ‘Valenciennes FC’ để giành chiến thắng quan trọng vào cuối tuần qua. Dưới sự dẫn dắt của tân HLV trưởng Parker, các cầu thủ trẻ đã thể hiện tinh thần chiến đấu kiên cường, chứng minh rằng U17 Boulogne vẫn là một thế lực đáng gờm bất chấp những khó khăn và xáo trộn trong phòng thay đồ đã trải qua từ khi huấn luyện viên Peter rời đi.”

Ngay sau đó là một vài phân tích của phóng viên về lối đá và phong cách thi đấu của U17 Boulogne trong mùa giải năm nay.

Trọng tâm bài viết, phóng viên còn nêu một đoạn phỏng vấn của phóng viên với huấn luyện viên Parker, trong đó có đoạn huấn luyện viên Parker khen ngợi và động viên tinh thần các cầu thủ, đồng thời cảm ơn người hâm mộ đã cổ vũ tiếp thêm sức mạnh cho đội.

Cuối bài, phóng viên chốt lại:

“Dù bị dẫn bàn sớm, nhưng với lối chơi kỷ luật và sự quyết tâm, các học trò của HLV Parker đã hoàn thành một cuộc lội ngược dòng ngoạn mục. Hàng t·ấn c·ông hoạt động đặc biệt hiệu quả trong hiệp thi đấu thứ hai. Đặc biệt, sự tỏa sáng của tiền vệ Nguyễn Trung Phong với một tuyệt phẩm sút xa đã giúp đội nhà hoàn tất chiến thắng với tỷ số 2-1.

Chiến thắng này không chỉ mang ý nghĩa về mặt điểm số, mà còn là lời khẳng định về tinh thần chiến đấu của U17 Boulogne. HLV Parker cùng các học trò đã biến khó khăn thành động lực, và nếu tiếp tục duy trì phong độ này, họ hoàn toàn có thể hướng đến những thành công lớn hơn trong phần còn lại của mùa giải.”

Nội dung bài báo không quá dài, chỉ miêu tả sơ lược trong vài trăm chữ nhỏ, lại đóng khung ở trang báo gần cuối, nhưng đối với chú ba, đây đã là niềm tự hào lớn.

Phong nhìn tờ báo này có chút nhàu nát, lại nhìn trên bàn còn một tờ khác y hệt nhưng mới cóng, liền thắc mắc:

“Chú mua chi hai tờ giống nhau vậy?”

“Khửa khửa, một tờ để cất tủ kỷ niệm. Còn tờ con đang đọc, để đi khoe.” Chú ba cười khà khà, không chút giấu diếm ý đồ. Sau đó lấy ra một cây bút, đưa cho Phong.

“Con ký tên vào đây đi.” Chú ba chỉ chỉ vào tấm hình Phong trong tờ báo mới toanh kia.

“Chú…” Phong cảm thấy ngại ngùng, đang định nói gì đó, liền bị chú ba nghiêm mặt:

“Đây coi như là bàn thắng chuyên nghiệp đầu tiên của con. Con phải ký tên vào đây làm kỷ niệm. Chú tin con sẽ càng đi càng xa, nhưng ngày nào đó nếu con lạc mất phương hướng, con phải nhìn lại tấm hình và chữ ký này, để xem những bản thân từng muốn gì, nghĩ gì…”

Phong nghe xong, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, đặt bút ký tên lên hình của mình trên tờ báo, đồng thời bên dưới ghi mấy chữ nhỏ:

【 Nguyễn Trung Phong - 3/9/2000 】

Phong nhìn tờ báo, trong lòng cười khổ, cậu rốt cuộc hiểu vì sao cửa hàng chị Jane bỗng dưng có khách địa phương đến mua đồ rồi còn bắt cậu ký tên như vậy.

Cũng may, nhiệt độ này qua mấy ngày, liền chậm rãi hạ xuống, cũng không còn ai đến xin chữ ký hay hỏi han gì Phong nữa.

Dù sao, từ xưa đến nay thành phố này không phải chưa từng xuất hiện cầu thủ thiên tài. Giỏi hơn Phong nhiều lần thậm chí còn đếm không hết. Bởi vậy cú sút của Phong trong trận đấu đó chẳng khác gì một vệt sao băng, sáng chói lóa mắt nhưng vụt qua rất nhanh, thứ để lại chỉ là hồi ức trong lòng một vài người mà thôi.

Điều này cũng làm cho Phong cảm thấy yên tâm, ít nhất, điều đó chứng tỏ hiện tại cậu vẫn còn một đoạn đường rất xa phải đi, còn phải cố gắng hơn rất nhiều.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.