Kate Lauren đẩy Trần Diện đi ngang qua khu ghế chờ, đúng lúc này, màn hình ti vi treo trên cao đang phát sóng một bản tin thời sự về một vụ t·ai n·ạn trông rất quen thuộc.
Trần Diện lập tức vỗ nhẹ vào mu bàn nữ thư ký, ý bảo cô ta ngừng lại.
"Ông chủ?"
"Lại gần chút, cùng nhau xem bản tin chiều đi" Giọng của hắn có chút hứng thú, liền nói.
[Vào lúc bốn giờ chiều nay, ngày 12/2, một vụ t·ai n·ạn nghiêm trọng đã xảy ra giữa xe container mang biển số... và một chiếc Hyundai bốn chỗ mang biển số...tại giao lộ đường...]
[ Vụ việc khiến tài xế của cả hai xe t·ử v·ong tại chỗ, không ghi nhận số người b·ị t·hương. Hiện trường vụ t·ai n·ạn khiến giao thông ùn tắc kéo dài hơn ba giờ. Cơ quan cảnh sát thành phố đang tiến hành điều tra nguyên nhân sự việc...]
Nhìn hết đoạn tin tức, Trần Diện híp mắt, cảm thấy có hơi ngoài dự tính.
"Cái xe đó, đoạn đường đấy, không thể sai được"
"Vậy tại sao..."
Chợt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu khiến hắn giật mình.
"Có kẻ đã ém nhẹm tin tức? Hay trước khi cảnh sát đến, hiện trường đã được ai đó dọn dẹp sạch sẽ? Hoặc có khi là cả hai đều có?"
"Khoan đã..."
Trần Diện mở to mắt, cuối cùng cũng hiểu tại sao số điểm năng lượng thu được lại ít như vậy.
"Tin tức này không đủ gây chấn động"
Hắn lướt mắt nhìn quanh khu vực ghế chờ, ở đó mấy bệnh nhân ngồi đợi đến lượt khám của mình thỉnh thoảng liếc nhìn lên màn hình, nhưng vẻ mặt chỉ hơi tò mò, không có quá nhiều cảm xúc gì kịch liệt.
"Không đủ chấn động, không thể thu hút sự chú ý..."
Do đó, phần lớn điểm năng lượng hắn nhận được đều đến từ những kẻ có liên quan trực tiếp đến casino, hoặc những người hiểu rõ nội tình vụ việc như cảnh sát địa phương.
"Nếu mà đưa tin hơn chục người t·ử v·ong, đấu súng, thậm chí vác cả súng ngắm thì chắc điểm của ta phải hơn chục ngàn rồi"
"Nếu bản tin đăng tải rằng có hơn chục người t·hiệt m·ạng, có đấu súng, thậm chí là s·ử d·ụng s·úng ngắm… thì điểm của ta hẳn phải lên đến hàng chục ngàn rồi cũng nên"
Một vụ v·a c·hạm giao thông, dù nghiêm trọng hơn nữa, cũng không thể sánh bằng của một v·ụ n·ổ súng hoặc một cuộc thanh trừng đẫm máu được.
Vụ v·a c·hạm là một chuyện, gần như bị bưng bít hoàn toàn, so vói đó cái xe bồn chở xăng lật xuống cầu được đưa tin chuẩn xác hơn hẳn.
[Cùng ngày 12/2, một vụ t·ai n·ạn nghiêm trọn được nghi là t·ấn c·ông khủng bố đã xảy ra trên cầu...khi một chiếc xe buồn chở xăng biển số...bị k·ẻ g·ian bắn thủng lốp, dẫn đến việc xe mất lái và rơi xuống chân cầu.
Hậu quả vụ việc khiến 2 người t·ử v·ong tại chỗ và 8 người khác b·ị t·hương nặng, hiện đang được c·ấp c·ứu tại bệnh viện thành phố.
Theo nhân chứng ở xe xung quanh, trước khi vụ việc xảy ra, có t·iếng n·ổ vang lớn phát ra từ phía sau xe, nghi do đạn bắn.
Lực lượng chức năng đã có mặt ngay sau đó để khám nghiệm hiện trường và điều tra nguyên nhân vụ việc. Cơ quan chức năng nghi ngờ đây có thể là một hành động cố ý nhằm gây rối an ninh.
Vụ việc đang được điều tra làm rõ, đồng thời lực lượng chức năng đã tăng cường an ninh tại khu vực để đảm bảo an toàn cho người dân...]
"Cái này thì chấn động hơn hẳn"
Trần Diện bất giác nở một nụ cười vui vẻ, nhưng hắn không hề nhận ra bản thân mình dường như có chút máu lạnh.
Hoặc có lẽ, vì hắn đang nhìn qua màn hình, nên những con số t·hương v·ong kia trở nên nhạt nhòa, chỉ là một loạt thống kê lạnh như băng mà không phải người sống sờ sờ hay một đầu nhân mạng vô tội.
Chậc, ai mà biết được!
Trần Diện xem xong liền để Lauren đẩy mình trở về.
Đúng lúc này, hệ thống trong đầu đột nhiên hiện lên thông báo liên tục, hắn liền thử mở bảng điểm ra xem.
[ Điểm năng lượng: 1.878 → 1.936 → 1.987 → 2.367...
Điểm thế lực: 0 ]
!?!?
Hai con mắt của Trần Diện lập tức co lại, tăng quá nhanh, thoáng chốc đã bay v·út lên gần ngàn điểm.
"Chỉ một cái bản tin chiều mà có sức ảnh hưởng lớn đến như vậy!?"
"Một cái bản tin đã thế, vậy nếu ta có thể ảnh hưởng, thậm chí điều hướng thao túng truyền thông..."
Theo tiếng bánh xe lặn nhẹ nhàng trên, trong đầu Trần Diện dần có một cái ý tưởng to gan.
Nếu thật sự có thể làm được, vậy thì trong tương lai điểm năng lượng sẽ không phải là vấn đề cần quan tâm, tùy tiện dùng thỏa thích.
"Không phải chuyện dễ dàng, thậm chí ta không thể làm nổi, nhưng có thủ hạ thì chưa chắc"
Đây chỉ là một cái ý tưởng, nhưng đó nhất định là hướng đi trong tương lai.
...
Quay về văn phòng của trưởng khoa c·hấn t·hương chỉnh hình Charl·es.
Khi này Bác sĩ Charl·es ngồi sau bàn làm việc, khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, đeo kính lão, túi trước cài một cây bút bi.
Vẻ ngoài toát lên rõ sự chuyên nghiệp, thể hiện kinh nghiệm lâu năm, là một người mà chỉ cần nhìn qua cũng có thể tin tưởng về kỹ năng hành nghề.
Trên đường, Trần Diện không gặp Gin cùng Vodka, nhưng chắc chắn hai tên này vẫn đang ở quanh bệnh viện.
Trên đường đến đây, Trần Diện không gặp Gin hay Vodka, nhưng chắc chắn hai tên này vẫn đang lẩn khuất đâu đó quanh bệnh viện.
Hắn vừa đến, liền đi thẳng vào vấn đề:
"Bác sĩ Charl·es, đã có kết quả chưa?"
Charl·es ngẩng lên từ bàn làm việc, cầm một xấp báo cáo xét nghiệm dày cộp, gật đầu.
"Cậu đến đúng lúc lắm"
Ông ta chỉ tay về phía bàn, ra hiệu cho Trần Diện lại gần.
Lauren liền đẩy xe lăn tiến lên, Trần Diện nhận lấy tập hồ sơ đặt trước mặt.
Nhìn qua, không chỉ kiểm tra đôi chân, đây là một bản hồ sơ khám tổng quát toàn diện, hắn liếc sơ rồi đặt xuống.
"Bác sĩ, ngài cứ nói thẳng đi"
"Được" Charl·es gật đầu, không quanh co lòng vòng:
"Kết quả đã rõ, nguyên nhân gây liệt chi dưới chính là do tổn thương tủy sống"
"Ngoài ra, xương chân của cậu có một số chỗ rạn nứt do c·hấn t·hương, nhưng cũng có tin tốt, phần lớn chúng đang có dấu hiệu tự lành, chỉ cần trong vài tháng tới đừng tham gia vận động mạnh là sẽ ổn"
"Vậy nghĩa là chân tôi đang có chuyển biến tốt phải không, nhưng còn tổn thương tủy sống? Phẫu thuật có thể giải quyết chăng?"
Charl·es đẩy gọng kính, bình tĩnh đáp:
"Không cần, xét thấy cột sống không có bị chèn ép, nên hiện tại tạm thời chưa cần phẫu thuật, nhưng là một bác sĩ tôi đề nghị cậu nhập viện theo dõi một thời gian, nếu cần chúng tôi sẽ cố định cột sống, sau đó áp dụng liệu pháp phục hồi chức năng vận động"
"Nhập viện sao?"
Trần Diện nghe vậy có chút không muốn.
Trời mới biết đám người casino đang làm cái gì, có cử tay chân đầu trâu mặt ngựa tìm mình cũng nên, thậm chí không chắc cảnh sát có điều tra tới tận đây hay không nữa.
Dù sao đợt giải cứu hắn ban sáng thật sự gây rung chuyển quá lớn, tuyệt đối hấp dẫn vô số ánh mắt, Trần Diện đều chuẩn bị sẵn tâm lý bản thân sẽ bị săn lùng rồi.
Bác sĩ Charl·es không hiểu tình hình chứ Trần Diện rất rõ ràng, nếu mình ở trong bệnh viên, bản thân có thể an toàn trước sự bảo vệ của thành viên chức áo đen, nhưng người khác thì chưa chắc.
Không cẩn thận, bệnh viện biến thành hiện trường đấu súng đều là chuyện hoàn toàn có khả năng.
"Có thể phương án nào không cần nhập viện chăng?" Trần Diện không chắc lắm hỏi bác sĩ Charl·es.
"Cũng có thể, nhưng nếu lựa chọn điều trị nhà cậu sẽ phải mua, hoặc thuê tạm thời rất nhiều dụng cụ y tế hỗ trợ, thậm chí cần phải mời một bác sĩ có chuyên môn cao lo liệu đầu đuôi mọi quá trình phục hồi"
Bác sĩ Charl·es vừa nói vừa xoa tay, Trần Diện đều có thể thấy bốn cái ký tự tiếng anh xuất hiện từ hành động của đối phương.