Sau khoảng nửa giờ kể từ khi đại ca mang bác sĩ xuống ngồi nghỉ ngơi, Vodka một mình nhấc theo hai chiếc xe lăn được gấp gọn leo lên lầu.
Nhưng khi vừa bước qua bậc thang cuối, hắn lập tức nhận ra không khí trên lầu có chút náo nhiệt khác thường.
Có người?
Vodka ngay lập tức căng thẳng, theo phản xạ, suýt chút nữa rút súng, may mà quan sát thấy một kẻ mặc quần áo đen kịt từ trên xuống dưới, trong đầu đột ngột xuất hiện một đoạn ký ức nhận định đối phương là thành viên cấp thấp của tổ chức.
Người một nhà!
Vodka lặng lẽ thu tay về, ánh mắt quét qua rồi không quan tâm nữa, mặc kệ ba người đó cúi chào nhanh chóng tiến vào phòng.
Chỉ gặp bên trong trừ boss ra còn có một nữ nhân tóc vàng óng ả, dáng người quyến rũ, trông tương đối quen mắt.
Không quan tâm lắm thu hồi ánh mắt, Vodka nhanh chóng nói:
"Boss, đại ca cùng bác sĩ đã chuẩn bị xong, có thể xuất hành bất kỳ lúc nào"
Thông báo xong, dưới ánh mắt mơ hồ của Trần Diện, Vodka liền mở hai chiếc xe lăn với hai loại kiểu dáng khác nhau ra.
Xe lăn...
Trần Diện nhìn chằm chằm vào hai chiếc xe lăn trước mặt, cảm xúc trong lòng phức tạp đến khó tả.
Rất khó chịu!
Nhưng thực tế vẫn phải chấp nhận.
Hắn khẽ thở ra một hơi, rồi dùng ánh mắt quét qua hai lựa chọn trước mặt, dù không thích ngồi xe lăn, nhưng nếu đã phải chọn thì ít nhất cũng nên lựa cái trông thuận mắt nhất.
"Chiếc này đi"
"Lauren, giúp ta ngồi lên"
Nữ nhân tóc vàng ở sau nghe vậy liền tiến đến, dùng hai tay nhẹ nhàng đỡ Trần Diện ngồi vào ghế.
Lauren?
Vodka có chút nghi ngờ vì nghe rất quen, suy tư ba giây mới mới nhớ tới người đấy là ai, nhưng hắn không dám chắc cho lắm.
Vì trong ký ức của Vodka, cô ta từ rất lâu về trước đã bị đại ca Gin b·ắn c·hết bằng một súng rồi, nên sao có thể xuất hiện ở đây!?
Dường như nhận ra sự nghi hoặc của Vodka, Trần Diện được nữ nhân toca vàng chỉnh lại tư thế ngồi, sau đó mới chậm rãi giải thích:
"Chắc cũng nhận biết nhau nhỉ? Đây là Kate Lauren, tính cả mấy người bên ngoài, đều giao cho Gin sắp xếp đi"
Đúng vậy, Trần Diện vừa sử dụng bốn lượt chiêu mộ, hung hắn một đợt đốt mất một ngàn hai trăm điểm năng lượng.
Vận may không tính tệ, ba người là thành viên tổ chức áo đen, một người thuộc tổ chức Pandora.
Trong đó ba kia người đều là thành viên cấp thấp hay vòng ngoài, cũng vì thế Trần Diện chưa nghe quan tên bọn họ, nhưng nữ nhân tóc vàng bên đang đứng bên cạnh thì hắn biết tên.
Bảng thông tin như này.
[ Tên: Kate Lauren
Nghề nghiệp: Sát thủ (Lv3) thư ký (Lv 5)
Độ trung thành: 100 (Mặc định 100, nếu bị n·gược đ·ãi có thể giảm xuống, dưới 50 sẽ xuất hiện tình huống phản bội)
Trận doanh (Phong cách hành sự, tương tính ): Trật tự trung lập
Xuất thân: Tổ chức áo đen
Kỹ năng ( Nhân loại thông thường cực hạn là Lv10): Thư ký ( lv5 ) xạ kích ( lv4 ) Cận chiến ( lv2 ) lái xe (lv3)...
Đánh giá tổng hợp: Thành viên cấp thấp tổ chức áo đen, sát thủ thuộc cấp dưới trướng Gin, từng được điều đi làm thư ký cho bộ trưởng bộ thương mại tại cộng hòa Cecilia, do thất bại nhiệm vụ á·m s·át bộ trưởng, bản thân bị Gin thủ tiêu nhưng cô hiện tại không có ký ức về chuyện này, sức chiến đấu không có gì đáng nói, so với khả năng bắn súng có lẽ... năng lực thư ký càng đáng tin hơn một chút ]
Không giống với mấy tên áo đen bên ngoài, Kate Lauren mặc một bộ trang phục thư ký đỏ tối màu.
Cô ta trông khoảng ba mươi tuổi, mái tóc vàng hơi xoăn xõa ra sau, gương mặt toát lên sự lão luyện của một nữ cường nhân, nhưng cũng không thiếu phần quyến rũ.
"Cứ như vậy, giờ chúng ta lên đường đi bệnh viện"
Đợi khi Trần Diện được mấy tên áo đen xách cả người lẫn xe lăn xuống lầu dưới thì bác sĩ cùng Gin vừa ra tới chỗ để xe.
Ngoài bãi có hai chiếc, một chiếc Toyota trắng, một chiếc SUV màu đen vừa lái tới.
Akatsu mở cửa từ trên xe SUV màu đen xuống giao chìa khóa cho Vodka, sau đó đi tới gần Trần Diện, lắc đầu rồi hạ thấp giọng nói:
"Boss, không tìm thấy, cả cái nhà trọ đó không một bóng người cứ như đã bỏ hoang được một khoảng thời gian.
Trần Diện cau mày, sau đó thở dài.
"Thôi, khả năng cao là không cách nào tìm về"
Trước đó, khi vừa thoát khỏi xe tải vận chuyển hắn liền lệnh cho Akatsu rời đi trước bằng một hướng khác, lặng lẽ mò trở về khu vực lân cận casino, tìm tới nhà trọ đặt cách đó không xa.
Theo ký ức của Trần Diện, khi bị bán chuyển tay, hắn đã từng bị giam lỏng tại đó một thời gian trước khi bị đưa vào casino.
Vốn còn đang còn chờ mong có thể tìm lại giấy tờ tùy thân, nhưng hiện tại xem ra không được rồi.
Trần Diện biết rõ, ở đâu cũng, thiếu giấy tờ tùy thân luôn là một vấn đề phiền toái.
Biết Akatsu đã phải lặn lội tới tới lui lui, còn phải đối mặt nguy hiểm từ bốn giờ sáng tới giờ, Trần Diện liền để cho hắn vào nhà nghi ngơi trước, không cần theo.
Phía khác Gin được Vodka thông báo chuyện mấy tên thuộc hạ mới tới liền xuống xe, an bài cho mấy người đó vài việc rồi mới quay lại xe SUV.
Rất nhanh, Trần Diện ngồi lên chiếc SUV do Vodka điều khiển, Gin ngồi cạnh ghế lái, còn thư ký Kate Lauren thì cùng mình ở phía sau.
Qua cửa kính, hắn cũng thấy bác sĩ Charl·es đã lên Toyota trắng, xe do một tên áo đen điều khiển.
Kế đó, lên đường!
Nửa giờ sau, hai chiếc xe tiến vào khu vực nội thành, dừng lại trước cổng một bệnh viện tư nhân.
Trần Diện nhìn ra ngoài cửa sổ, một mặt hứng thú..
Từ ngoài bệnh viện này không lớn lắm, quy mô chỉ tầm trung, nhưng cơ sở vật chất trông khá hiện đại.
Phía trên có bảng hiệu rõ ràng, ở cửa chính một số bệnh nhân ra ra vào vào bình thường.
Có điều khác với những bệnh viện công đông đúc, nơi này có vẻ yên tĩnh hơn, phù hợp với những người có điều kiện muốn tránh cảnh chen chúc xếp hàng khí khám.
Hắn khẽ gật đầu, cảm thấy cũng tạm được.
Khụ khụ...
Thật ra là rất được!
Vào nhà xe, Vodka tắt máy, nhanh chóng xuống, rất chu đáo mở cửa ghế sau cho Trần Diện.
Gin cũng chậm rãi đi xuống, còn Kate Lauren ở bên cạnh cẩn thận đỡ lấy Trần Diện, giúp hắn ngồi ngay ngắn trên xe lăn.
Từ phía chiếc Toyota trắng, bác sĩ Charl·es tới, trên tay cầm một chiếc cặp da.
Trần Diện cảm giác cái tên này cứ như vừa đổi một cái khuôn mặt, thần thái nghiêm túc hơn hẳn, tuy vậy, bị Gin liếc qua một cái lại xẹp xuống.
Charl·es có chút bất đắc dĩ, hắn ở trong bệnh này chính là khoa trưởng một khoa, phải giữ vẻ bề ngoài mới tốt:
"Các vị đi chứ?"
"Mời bác sĩ" Trần Diện ra hiệu cho nữ thư ký mau đẩy đi.
Chuyện kế tiếp thì đơn giản, có bác sĩ Charl·es bảo lãnh, không cần giấy tờ cũng có thể khám dịch vụ.
Sau khi trải qua quá trình khám chuyên sâu bằng máy móc hiện đại, Trần Diện còn cần chờ thêm nửa giờ để có kết quả cuối cùng.
Trong khoảng thời gian này, Trần Diện chú ý thấy Gin cứ kè kè đi theo bác sĩ Charl·es cứ như sợ đối phương gây sự vậy.
Ở một chỗ đợi cũng chán, hắn liền để Kate Lauren đẩy mình đi vài vòng.
Cách đó không xa là hai tên áo đen theo bảo vệ.
Thật ra bệnh viện cũng không có gì đáng ngắm, tối đa xem như hít thở không khí, chỉ là khi dự định quay về phòng chờ Trần Diện lại bị một cái khác hấp dẫn.