Bị Bán Sang Cao Miên, Ta Triệu Hồi Tổ Chức Áo Đen!

Chương 21: Đứt dây thần kinh? Tổn thương tủy sống?



Chương 21: Đứt dây thần kinh? Tổn thương tủy sống?

Giới thiệu lẫn xong, bác sĩ Charl·es bắt tay vào nhanh chóng khám cái chân cho Trần Diện, còn Gin vẫn lẳng lặng đứng sau quan sát khiến vị bác sĩ già áp lực như núi, tựa mọc gai ở lưng.

Bỏ mặc ánh nhìn đằng sau, Charl·es cố gắng giữ giọng bình tĩnh, bắt đầu hỏi theo trình tự thông thường.

"Cậu gặp c·hấn t·hương từ bao giờ?"

"Chắc khoảng một tuần trước." Trần Diện đáp. "Lúc đầu rất đau, nhưng sau đó hoàn toàn đánh mất cảm giác, mặc cho véo cấu gì cũng không đau"

Charl·es cau mày, tiếp tục kiểm tra tỉ mỉ từng khớp chân, phản ứng thần kinh, thử nhấn nhẹ lên cơ bắp, rồi lại lấy một cây kim nhỏ châm vào da thịt.

"Vậy..."

Hỏi qua đáp lại, trao đổi thêm một hồi, sắc mặt Charl·es càng nhíu càng sâu.

"Tôi đã hiểu sơ qua tình hình, thậm chí có thể phán đoán được nguyên nhân, nhưng để chắc chắn hơn, vẫn cần kiểm tra bằng thiết bị hiện đại chuyên dụng"

"Cần đến bệnh viện sao?" Trần Diện trầm ngâm.

"Đúng vậy"

Hắn im lặng một lúc, sau đó gật đầu:

"Không biết bác sĩ Charl·es có thể giúp sắp xếp một chút không? Giấy tờ tùy thân của tôi đã bị thất lạc mấy ngày trước, tạm thời chưa có thời gian làm lại"

Charl·es liếc mắt nhìn Gin một cái, ánh mắt lén lút đầy cẩn trọng.

"Chuyện này không khó"

Ngừng một lát, ông ta lại nói thêm, giọng điệu trịnh trọng hơn:

"Tuy nhiên...cần phải chuẩn bị tâm lí từ trước, mặc dù chưa thể xác định trăm phần trăm, nhưng qua kinh nghiệm phán đoán của tôi thì tình trạng trước mắt không đơn giản là gãy xương"

"Không phải gãy xương? Còn có thể là cái gì làm chân hoàn toàn không động đậy?"

Trần Diện bị làm vị bác sĩ làm cho bối rối, nhưng rất nhanh hắn liền biết, vì sao không có kiến thức đáng sợ như vậy.

Charl·es lắc đầu, liền nghe hắn giải thích:

"Không chỉ gãy xương, đứt dây thần kinh hoặc tổn thương tủy sống đều có thể dẫn đến tình trạng như hiện tai, mất khả năng vận động đi lại...nói cách khác, rất có thể cậu đang bị liệt chi dưới, nếu tình huống xấu hơn sẽ là liệt nửa người"



Càng nghe, Trần Diện càng siết chặt nắm tay.

"Hai loại khả năng trên, bất kể là loại nào cũng đều rất phiền phức"

"Có thể chữa trị không?"

Hắn không quan tâm có phiền phức hay không, chỉ cần có thể chữa là được.

"Có thể thì vẫn có thể." Charl·es gật đầu. "Nếu là đứt dây thần kinh cần phẫu thuật ngay, điều này dễ dàng hơn một chút, nhưng nếu là tổn thương tủy sống, vậy phải tham gia liệu pháp hồi phục lâu dài"

"Ngắn thì ít nhất một năm, dài thì không thể dự đoán trước"

Charl·es dừng lại một chút, giọng cẩn thận hơn nói thêm:

"Ngoài ra, còn có thể để lại một số di chứng..."

Qua một lát, Trần Diện hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên thâm trầm.

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn bác sĩ"

Mặc dù bên có thể tương đối loạn, phía casino tuyệt đối sẽ không bỏ qua ý đồ, nhưng Trần Diện vẫn quyết định phải tới bệnh viện một chuyến.

Thế là Trần Diện để cho Gin mời bác sĩ Charl·es xuống nhà ngồi uống trà nghỉ ngơi chốc lát với lí do hắn cần bình phục tâm trạng, sau đó sẽ cùng nhau tới bệnh viện kiểm tra kỹ lưỡng hơn.

Một mình ngồi trong phòng, hắn nhìn xuống đôi chân vô lực của mình.

Nghĩ tới Nếu thật sự mất vài năm để hồi phục, thậm chí chẳng may xui xẻo, rất có thể để lại di chứng vĩnh viễn...Trần Diện lại càng hận c·hết cái kẻ đánh mình đến thế này.

Tên mập, cứ chờ đấy đi!

Trần Diện siết chặt nắm tay, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo.

Đương nhiên, bằng vào cái mõm là không thể nào báo thù được, nhưng hắn có hệ thống.

Kể từ khi được giải cứu sáng hôm này, thông báo của hệ thống nhảy lên trong đầu như thể ba ngàn bà hàng xóm lải nhải bên tai về vấn đề việc làm cùng cưới hỏi vậy.

May mà hệ thống đủ thân mật, có chức năng tắt thông báo, nếu không chắc hắn phải bị làm phiền đếm c·hết rồi cũng nên.

Thậm chí cho đến hiện tại, vẫn có lương lớn thông báo nhảy lên.



"Và giờ, chính là lúc đón nhận kỳ tích!"

[Điểm năng lượng: 3.356

Điểm thế lực: 0 ]

Trần Diện nhìn lên dòng chữ đầu tiên, nở một nụ cười thật tươi.

Nhìn xuống dòng thứ hai, khóe miệng lập tức cứng đờ.

Tại sao vẫn không có điểm thế lực? Thật không thể hiểu được!

Trần Diện lộ vẻ bất đắc dĩ, động tĩnh sáng nay đã đủ lớn rồi, chắc hẳn phải lên tin tức mới đúng, thành ra vô cùng dễ hiểu khi điểm năng lượng tăng lên đến con số hàng ngàn.

Hắn thử lật lịch sử cộng điểm ra xem.

"Ồ?"

"Mấy chục ngàn cái thông báo? Chờ đã, vậy tại sao chỉ có ba ngàn điểm? Không hợp lí"

Trần Diện hoài nghi không thôi, cắm đầu vào nghiên cứu.

Qua một hồi, mới rút biết được vấn đề.

Đó là mặc dù là mấy chục ngàn cái thông báo thật, nhưng chín mươi chín phần trăm phần thông báo đó đều là một con số không đằng trước, một cái dấu phải ở giữa, cùng nhiều số nằm ở đằng sau.

Nói cách khác...

Mấy chục cái thông báo mới được một điểm năng lượng!

Nhưng lí do?

"Cái hệ thống này không có trí tuệ hì hết, gặp vấn đề đều phải để ta tự mình đi đoán"

Trần Diện làm một mặt bất đắc dĩ, rồi rơi vào trầm tư.

Đầu óc chuyển vòng vòng, miễn cưỡng móc ra hai cái suy đoán, hoặc nói là giả thuyết.

Đầu tiên, nhìn theo tên họ thì những người này cực kỳ tạp nham, đủ loại quốc tịch đều có, khả năng cao chỉ là người dân bình thường.



Mà như hệ thống xác nhận, người có thân phận, lực ảnh hưởng, số lượng tài phú càng lớn thì cho điểm càng nhiều.

Thứ hai, phần lớn cảm xúc là chấn động lo âu các kiểu, nghe vào thì thấy rất nhẹ nhàng, nên vô cùng có thể nhưng người này biết sự việc qua cách gián tiếp, như báo đài mạng xã hội.

Tổng kết hai cái trên lại, chính là thân phận bình thường, cảm xúc không đủ kịch liệt.

Mặc dù chỉ là phán đoán cá nhân, nhưng Trần Diện cảm thấy ít cũng đúng một nửa.

Bỏ qua mấy con số 0.1, 0.2, 0.3, thậm 0.01, 0.09...khiến người ta khó chịu.

Cái làm Trần Diện chú ý hơn cả là có người tặng cho hắn rất nhiều điểm năng lượng.

Như Ngô Côn, Tần Thiên, Ninh Vũ, Vương Chấn Sơn, Thẩm Vạn Uyên,...

Một loạt cái tên đại lục xen lẫn trong vô số tên Cao Miên, không khó đoán, Trần Diện dùng chân giữa nghĩ cũng biết phần lớn nhũng người này đều có liên quan tới casino.

Không ít thì nhiều.

Nhưng điều khiến Trần Diện quan tâm nhất vẫn cái người tên Thẩm Vạn Uyên.

Đối phương chỉ có vẻn vẹn một cái thông báo, tuy nhiên một cái đó đủ để gánh được hơn ngàn người khác.

[ Ting, chúc mừng chủ nhân nhận được 800 điểm tức giận chuyển hóa thành năng lượng...từ Thẩm Vạn Uyên ]

Đúng đấy, ròng rã 800 điểm!

So với đó, tên giám đốc siêu mẫu mập mạp hắn từng gặp qua một lần trong buổi diễn thuyết, vẽ bánh nướng cho nhân viên thì...

[ Ting, chúc mừng chủ nhân nhận được 90 điểm cực độ phẫn nộ chuyển hóa thành năng lượng...từ Ngô Côn ]

Liếc qua thấy ngay, một cái là "cực độ phẫn nộ" một bên chỉ "tức giận" cái nào nặng cái nào nhẹ không cần suy nghĩ cũng biết.

Nhưng cho điểm lại hoàn toàn trái ngược, phía cảm xúc không kịch liệt lại nghiền ép cái cảm xúc mãnh liệt liên tục tám lần.

"Thẩm Vạn Uyên? Đây là đại nhân vật bực nào? Có liên quan gì mà nổi giận vì chuyện này?"

Trần Diện híp híp mắt, hắn có thể cảm giác được đây hẳn phải đại địch trong tương lai.

Mặc dù không rõ kết thù từ khi nào, nhưng nhất phải điều tra cho rõ ràng.

Nói gì thì nói, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.

"Giao cho Gin đi làm đi"

Chuyện tình báo, vẫn là nên để cho người chuyện nghiệp, đổi lại chính mình, Trần Diện chỉ có thể nhắm mắt gõ Google hoặc tra wikipedia.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.