Bị Bán Sang Cao Miên, Ta Triệu Hồi Tổ Chức Áo Đen!

Chương 18: Nổ tung!



Chương 18: Nổ tung!

Gin nói rồi lập tức móc súng mở chốt an toản, ánh mắt tràn ngập hung lệ nhìn kỹ qua kính chiếu hậu.

Trần Diện cũng nhìn theo, nhưng không thấy gì ngoài mấy chiếc bán tải chở tạp vật.

Tuy vậy, hắn cũng không hoài nghi phán đoán của Gin, chỉ có thể quy cho khả năng quan sát của mình kém xa người ta mười vạn tám ngàn dặm nên mới không phát hiện vấn đề.

Cầu bê tông cốt thép nối qua sống dài tầm ba trăm mét, có một đoạn dốc khá cao.

Chiếc Toyota Camry vừa lên dốc, cũng vào lúc này tại hướng ngược chiều, có một chiếc xe bồn chở xăng đang lững thững hạ dốc.

Cửa sổ xe Toyota Camry được kéo lên, Gin không bỏ lỡ cơ hội khi hai xe giao nhau.

Phanh! Phanh!

Hai phát súng sắc lạnh vang lên, viên đạn ghim thẳng vào hai lốp trước của chiếc xe bồn.

Phốc —

Phốc —

Vài mảnh cao su vỡ vụn bắn tung tóe, xe bồn tức thì chao đảo dữ dội rồi lật nghiêng theo quán tính, đổ xuống về phía dưới chân cầu.

Uỳnh...uỳnh...

Hai chiếc bán tải đằng sau liền bị đè trở về, kết quả là t·ai n·ạn liên hoàn tông nhau dưới chân cầu bốc lên khói đen mù mịt.

Trong xe Toyota Camry...

Gin thu Beretta 92FA về, nhưng ngay lập tức rút ra một khẩu súng ngắm từ dưới ghế trước, ánh mắt lạnh băng quét qua kính chiếu hậu như nhận ra cái gì.

"Vodka, giảm tốc độ"

Lúc này Gin từ trong ống ngắm rốt cuộc hiện lên hình ảnh một chiếc xe mô tô phóng lên, vượt qua thân xe bồn đang ngã nghiêng.

Kẻ ngồi trên xe bao trùm kín mít trên dưới bằng áo da, đội mũ bảo hiểm đen che khuất hết đầu, tựa một tay đua bay v·út qua trên không.

Cứ như biểu diễn tạp kỹ vậy, nhưng phải xem ai đó có đồng ý hay không.

Cái họng súng ngắm lanh băng sớm được Gin nhắm qua đằng sau xe, Trần Diện bị dọa một cái vội đè đầu Lê Ánh Trúc sát vào cửa xe, bản thân hắn cũng nhanh chóng tránh xa họng súng.



Oanh!!

Viên đạn v·út qua không trung, tinh chuẩn trúng đích, thùng xe bồn chở xăng ngã dưới chân cầu nổ tung ngay lập tức.

Phừng —

Đám lửa khủng kh·iếp bùng lên, theo đó chính là sóng nhiệt hình thành xung kích bắn ra tứ phía.

Cái tên biểu diễn tạp kỹ bằng xe mô tô trên không liền bị sóng nhiệt thổi bay, không biết bỏng cỡ nào nhưng cả người cùng mô tô cùng bay thẳng xuống cầu.

"Tõm" một tiếng, mất xác trong mặt nước.

Lúc này Toyota Camry đã được Vodka lái sang đầu bên kia của cầu, mặc kệ cái đống hỗn độn phía sau mình, nhìn hàng dài xe lên dốc phải ngừng ngay tại chỗ rồi dần trượt ngược trở về, Vodka liền lẻn tiếng cười giễu cợt:

"Boss, đại ca, nhìn tình hình này sẽ phải kẹt xe rất lâu mới hết đây"

Trần Diện bị một phát súng sát bên tai làm ong ong cả đầu, chỉ muốn mắng to.

Cmn! Giờ ai rảnh quan tâm kẹt xe hay không kẹt xe!?

Đầu kia của cầu, xe bồn nổ xong liền bốc chay hừng hực, khói đen nổi lên cuồn cuộn.

Cách đ·ám c·háy hơn hai mươi mét là một chiếc mô tô đen kịp thời xoay ngang phanh lại, nếu gần thêm chút, chỉ cần đợt sóng nhiệt vừa rồi cũng đủ khiến người lái phải bỏ lại nửa cái mạng.

Người điều khiển mặc áo khoác da màu đen, đợi ổn định xe liền chậm rãi kéo kính mũ bảo hiểm lên, ngũ quan hắn trông không có gì nổi bật, nhưng lúc này lại lộ sắc mặt cực kỳ khó coi.

"Fuck! Không biết thằng kia có thoát ra được không"

Hắn lầm bầm, nắm chặt tay lái.

"Tên Ngô Côn không hề nói sẽ đụng độ phải một kẻ lợi hại như vậy...chẳng lẽ là lính đánh thuê?"

Gió thổi qua, mang theo mùi xăng cháy nồng nặc.

Ánh mắt hắn tối sầm lại, nhưng cơn gió cùng khiến tóc đen nổi lên lộ ra vết bớt to tướng.

...



Cao Miên sáu giờ sáng, thành phố cảng Smach Chey, thủ phủ tỉnh Kal Kon, giáp biên giới Vạn Tượng.

Nếu từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ hai cột khói đen cuồn cuộn bốc lên ở khu vực sát ngoại ô.

Lực lượng c·ứu h·ỏa được triển khai, nhưng do vị trí nằm cách xa, cộng thêm đường xá tệ hại thành ra đợi đội chữa cháy tới nơi thì đ·ám c·háy cũng đốt xong rồi.

Trong đó, vụ ở gần nội thành được giao cho đội trưởng đội điều tra số hai.

Hiện trường vụ t·ai n·ạn...

Một viên cảnh sát vội vàng bước tới báo cáo:

"Đội trưởng, mấy phút trước có người dân báo rằng trong con hẻm cách đây không xa phát hiện t·hi t·hể bị súng b·ắn c·hết"

"Đã cho người đi qua điều tra, xác nhận n·ạn n·hân chính là tài xế của chiếc container gây ra t·ai n·ạn, đối phương bị một phát súng bắn vào giữa trán c·hết ngay tại chỗ"

"Hiểu"

Đội trưởng đội điều số hai Simouth Chiu híp mắt, hít sâu một hơi thuốc lá, rồi chậm rãi nhả khói.

"Tóm lại là có kẻ g·iết tài xế, c·ướp xe, sau đó..."

Hắn chưa nói hết câu thì chợt thấy một chiếc BMW trắng đỗ lại gần hiện trường.

Hai người từ trên xe bước xuống, lại là người quen.

Chậc!

Hắn khó chịu tặc lưỡi một cái, ngay lập tức thay đổi thái độ, từ vẻ chểnh mảng thành nghiêm túc rồi bước tới đón người.

"Buổi sáng tốt lành Tần cảnh quan, chúng ta lại gặp mặt rồi, đúng là ở đâu cũng có dấu răng của mấy vị nhỉ? Người đại lục luôn thích lo chuyện bao đồng vậy sao?"

"Thật đúng là thêm kiến thức"

Tần Thiên không phản ứng trước sự châm chọc, chỉ bình tĩnh hỏi.

"Tôi nghe nói ở đây vừa có vụ đấu súng vô cùng kịch liệt?"

"Sao có thể"

Simouth Chiu nghiêm túc lắc đầu phản bác.



"Tần cảnh quan nghe ai đồn vậy? Đây chỉ là một vụ t·ai n·ạn, chiếc container v·a c·hạm với xe nhỏ, tài xế container cùng người trên xe nhỏ đều t·ử v·ong tại chỗ"

"Chỉ đơn giản như vậy?"

"Chỉ đơn giản như vậy, không thể nào giả được"

Tần Thiên nhìn kỹ đối phương một cái, Simouth Chiu vẫn là vẻ mặt nghiêm nghị trong bộ đồng phục cảnh sát.

Hai người nhìn nhau, ánh mắt dò xét.

Cuối cùng, Tần Thiên lắc đầu:

"Vậy có lẽ tin tức tôi nhận được chỉ là đồn nhảm"

"Nên như vậy, Tần cảnh quan vẫn là đừng nghe lời đồn vớ vẩn, mấy tên hoa kiều không phải lúc nào cũng đáng tin vậy, nếu anh muốn thì chỉ cần cho biết một tiếng, tôi không ngại cho người bắt đối phương vì tội tung tin gây hoang mang"

Simouth Chiu có hàm ý riêng, một mặt có ý tốt nói.

"Đội trưởng Simouth nói đùa" Tần Thiên nhướng mày, không nói thêm nữa liền cáo từ quay về trên xe.

"Không tiễn"

Nữ cảnh sát Ninh Vũ cố nén nãy giờ đều đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ, vừa ngồi lên ghế lái liền nổ tung.

"Đáng ghét, Tần thúc, ta hoài nghi hắn đang che giấu cái gì đó"

"Nhân viên trong tiệm cơm của Vương sư phụ nằm sát ngay đây, đối phương không thể nói dối chuyện tiếng súng được, t·ai n·ạn gì chứ, đều là nói nhảm"

Ninh Vũ một mặt nổi nóng, nhưng Tần Thiên lại bình tĩnh lạ thường.

"Rất rõ ràng rồi nên bỏ chữ hoài nghi đi, ý của hắn chính là không muốn ta điều tra, âm dương quái khí cỡ đó có vẻ tâm tình không tốt"

"Tần thúc, theo ta thấy trên xe hoặc quanh đó nhất định có dấu vết x·ả s·úng, nếu không..."

"Bỏ ý tưởng đó đi, hắn chắc chắn không cho chúng ta cơ hội"

Bị cắt ngang, Ninh Vũ cắn môi, mặt đầy bực bội đầy khổ cực. "Cái này không được, cái kia không được, nếu cứ bị cản trở như vậy, có khi Cô Lang đã trốn sang biên giới mất rồi cũng nên!"

"Ngươi tức giận hơn, lải nhải nhiều với ta cũng vô dụng" Tần Thiên cuối cùng lộ vẻ bất đắc dĩ. "Điều lệnh chưa tới, hai ta chỉ có thể âm thầm điều tra"

"Vậy đi tiểu Ninh, lái xe đến chỗ cầu vừa diễn ra vụ lật xe chở xăng, thời gian xảy ra hai vụ t·ai n·ạn cách nhau chưa tới nửa giờ...rất có thể liên quan tới nhau"

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.