Bị Bán Sang Cao Miên, Ta Triệu Hồi Tổ Chức Áo Đen!

Chương 16: Tập kích



Chương 16: Tập kích

"Mày quản nhiều lắm, lo lái xe đi"

Một ánh mắt cảnh cáo, giọng Vương Tứ lạnh tanh vang lên.

"Vâng vâng!"

Tài xế nín rồi, không dám nhiều lời nữa.

Còn Vương Tứ lâu lâu vẫn liếc gương chiếu hậu.

Không hiểu sao, dù không có cái gì bám theo vẫn khiến hắn cảm thấy vô cùng bất an.

Thường thì đi cao tốc xe nhanh chóng tới bến cảng hơn, nhưng vì thận trọng, lần này Ngô ca quyết định chia đội ra, đổi một tuyến đường khác, vượt nội thành để tới cảng.

Nếu nói đoạn đường này có gì khác cao tốc thì đơn giản chính là vắng vẻ hơn vào bốn giờ sáng.

Vương Tứ còn đang cảnh giác cực độ, đột nhiên —

Phanh!

Một tiếng nhỏ nhẹ vang lên, kéo theo đó chính là...

Két—!!!

Chiếc xe tải chở hàng đột ngột rung lắc dữ dội, tên tài xế hốt hoảng đạp phanh, khiến cả thùng xe nặng nề xoay ngang, trượt dài trên mặt đường.

Sự việc đột ngột kèm theo quán tính mạnh đến mức đầu Vương Tứ đập thẳng vào kính cửa sổ, một cơn đau nhói bùng lên, hắn nghiến răng khi cảm giác choáng váng bao trùm tâm trí, dường như có cái gì đó ấm nóng chảy xuống từ trán.

"A!"

Cũng may, nhờ tay lái của tài xế không quá tệ, chiếc xe không đến nỗi bị lật.

"Mày làm cái gì!"

Vương Tứ đều choáng váng, trên trán chảy đầy máu, liền giật cả dây an toàn ra nổi điên lên, thiếu chút đã một phát súng bắn nổ đầu tên bên cạnh.

Lúc này tên tài xế mặt mày tái mét, hai tay còn bám chặt vô lăng, giọng run rẩy:

"Vương ca… không phải lỗi của ta! Hình như bánh xe có vấn đề!"

"Bánh xe?"

"Để ta xuống xem xem thử"

Vương Tứ mặc kệ hắn, cố nén cơn choáng váng nheo mắt lại thông qua gương chiếu hậu thấy chiếc bốn chở chở mấy tên đàn em hộ tống đã kịp thời ngừng ngay đằng sau đít, không xảy ra v·a c·hạm với đuôi xe.



Sau đó ánh mắt đảo vòng quan sát xung quanh, nhưng không có động tĩnh gì bất thường.

Mọi thứ có vẻ ổn, nhưng...cảm giác bất an ngày càng rõ ràng là sao!?

Tài xế đã mở cửa dự định nhảy xuống xe, ngay lúc đó Vương Tứ bất chợt thấy một thứ gì dần lộ diện từ con ngõ nhỏ.

Dưới đèn đường hơi mờ do sương sớm, một tia ánh sáng màu bạc bỗng lóe lên trong mắt Vương Tứ.

Hắn trợn trừng mắt lập tức rùng mình.

Nguy hiểm!

Liền hét lên theo bản năng:

"Khoan đã đừng xuống xe!"

"Hả? Vương ca —"

Tài xế không rõ tình hình quay đầu lại đột nhiên nghe tiếng oanh minh thật lớn bên tai.

Oành!

Một tia lửa lóe lên giữa màn sương, kính xe lập tức vỡ toang.

Theo tiếng đâm xuyên da thịt, máu tươi bắn ra, cái cổ của tên tài xế trực tiếp bị viên đạn thổi bay mất một nửa, c·hết thẳng cẳng ngay tại chỗ.

Xác tài xế đập thẳng vào vô lăng, máu tanh cùng vài miếng thịt nát đều bắn lên mặt Vương Tứ.

Nhưng cũng nhờ độ ấm nóng của thứ đặc sền sệt trên mặt khiến Vương Tứ nhanh chóng có phản ứng, cấp tốc hạ thấp đầu xuống.

Oanh!

Lại một t·iếng n·ổ vang dội, cửa xe bằng thép vốn kiên cố cũng không chịu nổi, bị xuyên thủng một cái lỗ lớn.

Vương Tứ còn tưởng mình vừa tránh hiểm được một kích, nhưng ở vai phải đột nhiên bùng phát cơn đau nhức đến khủng kh·iếp.

"A!"

Sờ một cái, tay toàn máu, còn v·ết t·hương thì sâu hoắm liên tục rỉ dịch.

Uy lực này...súng ngắm!

"Liều mạng!"

Vương Tứ nghiến răng đỏ ngầu cả mắt, đau đớn tận xương, hắn triệt để điên cuồng dùng cánh tay trái còn động đậy được rút một khẩu Makarov PM liên tục bắn phá về phía cửa sổ.



Phanh, phanh, phanh...

Liên tục mấy phát đạn xé toạc không khí, nhưng do không dám ngóc đầu dậy thành ra chỉ có thể bắn bừa.

Cảm giác có vẻ lâu, nhưng từ lúc xe tải mất kiểm soát, quay ngang thân xe lướt dài trên mặt đường cho đến khi bị phục kích, nã liên tục mấy súng oanh minh...tất cả chỉ diễn ra trong vỏn vẹn mười mấy giây.

Đám đàn em ngồi trên chiếc xe bốn chỗ phía sau mới kịp phản ứng lại, chậm chạp cỡ này đều đủ cho siêu nhân biến thân xong rồi.

"Có địch! Mau xuống tiếp ứng!"

Thế là cả đám loạn thành một bầy, lập tức rút v·ũ k·hí, chuẩn bị lao xuống xe hỗ trợ Vương Tứ, nhưng ngay thời điểm này...

Kính chiếu hậu bất chợt sáng rực lên!

Tài xế thoáng nhìn qua, tròng mắt lập tức co rút lại.

Chỉ gặp một chiếc container nặng hàng chục tấn trở lên ngang nhiên xông tới với tốc độ cực cao, đèn pha sáng chói như muốn chiếu rõ đường xuống âm phủ cho những kẻ ở đối diện.

Tim của tên tài xế đều nhảy lên cổ họng nhưng không ít gì.

"Mẹ nó! Né ra!"

Gã tài xế hét lên, cố vặn vô lăng tự cứu nhưng không còn kịp nữa.

Một tên đàn em vừa mở cửa xe, chân còn chưa kịp đặt xuống đường thì đã bị luồng gió thổi vào mát lạnh cả người, theo bản năng, hắn quay đầu lại.

Uỳnh!!!

Cả cái đầu xe container to tổ bố đè tới.

Khung cửa xe bị bẹp rúm ngay lập tức, đầu tên đàn em vốn còn cao hơn mép xe liền bị cửa ép ngược trở về, cả người gập thành ba khúc như một cọng rơm yếu đuối, máu tươi lẫn óc trắng tóe ra, nhuộm đỏ cả cửa kính.

Nhưng chưa dừng lại ở đó.

Rầm!!!

Với tốc độ kinh khủng, đầu xe container hất tung chiếc xe con, khiến nó xoay ngang giữa không trung trước khi rơi xuống dưới bánh trước.

Kéttttt!

Cả khối sắt thép nặng hàng tấn tức thì nghiền nát thân xe bốn chỗ, đè bẹp nó xuống mặt đường như một tờ giấy.

Rồi cả con quái thú xa lộ cứ như một vận động viên trượt ván, đầu xe container lấy chiếc xe con làm điểm tì, trượt điên cuồng trên mặt đường, bắn ra từng tia lửa rực cháy.

Mãi đến khi nó lao thẳng vào một căn nhà ven đường, phá nát bức tường bê tông dày đặc rồi mới chịu dừng lại.



Ầm!!!

Khói bụi bay mù mịt.

Những mảnh vỡ bê tông rơi lả tả, xen lẫn là từng mảng thịt vụn hoặc mấy thứ dịch thể kỳ quái như sinh tố dưa hấu, với tình cảnh bây giờ, nếu có ai còn sống trong chiếc xe nhỏ đó thì đúng là chuyện kỳ tích.

Kẹt...

Cửa container bật mở.

Từ bên trong, một bóng người đen kịt bước xuống, thân hình cao lớn rắn rỏi.

Chính là Vodka!

Hắn khẽ lay đầu, một tay chống vào thành xe để giữ thăng bằng, dù đã chuẩn bị trước tinh thần, thao túng xe chuẩn xác, nhưng cú v·a c·hạm vừa rồi vẫn khiến đầu hắn có chút chóng mặt.

Kỹ năng lái xe tốt hơn cũng vô dụng, tình cảnh cỡ đó ít nhiều vẫn phải tác động tới người cầm lái.

Dĩ nhiên, chiến tổn rất đáng giá, bọn nhãi trong chiếc bốn chỗ dù không c·hết thì tối đa cùng chỉ còn lại nửa cái mạng.

Vodka còn muốn kiểm tra, nhưng rồi thấy nhiều mảnh tàn thi đều bắn tới chân mình liền ngừng bước.

Rút lại ý nghĩ vừa rồi đi, coi cáo gì nữa!

Bây giờ vấn đề không còn là sống hay c·hết, mà chính xác hơn là xem ai c·hết thảm nhất.

Phanh, phanh!

Lại có tiếng súng vang, hướng nổ là thùng xe!

Vodka giật mình chạy lại liền thấy đại ca Gin đi ra từ đầu bên kia.

Một thân đen kịt, cả người đầy sát khí, hơi lạnh từ trên thân đều muốn hòa vào màn sương sớm.

"Đại ca, vừa rồi..."

Gin lắc đầu một cái không nói gì thêm, một mặt lạnh lẽo nắm chặt khẩu Berreta 92FS ra hiệu cho Vodka mau chóng mở cửa xe tải.

"Mở cửa"

Vodka cũng không chần chừ, lập tức giơ súng bắn thẳng vào ổ khóa sắt trên cửa thùng xe.

Phanh!

Khóa bị vỡ, tuy nhiên chưa chờ Vodka kịp mở cửa, bên trong liền vang lên một âm thanh mệt mỏi.

"Kéo tiếp đi, nhưng đừng nổ súng, người một nhà"

Vodka hơi khựng lại, sau đó liền gặp cảnh cánh cửa thùng xe bị đẩy hắn liền lập tức phối hợp kéo giúp.

Kẹttt...cửa thùng dần mở, hiển lộ rõ cảnh tượng bên trong.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.