Bị Bán Sang Cao Miên, Ta Triệu Hồi Tổ Chức Áo Đen!

Chương 15: Bị đưa đi, Gin phán đoán



Chương 15: Bị đưa đi, Gin phán đoán

Đám người xông vào.

Trần Diện chỉ cảm thấy cánh tay bị vặn ngược ra sau, cả người bị ghì chặt xuống nền đất lạnh lẽo, một lớp băng dính đen được ai đó kéo ra rồi quấn chặt quanh mắt mình, tước đoạt mất toàn bộ tầm nhìn.

Đùa chứ, thật luôn?

Trần Diện sắc mặt cứng ngắt dùng một ánh mắt cuối cùng nhìn ông anh đầu trọc lần cuối.

Đại ca, đoán đúng rồi chỉ trễ hơn chút xíu thôi.

"Hi vọng Gin tới kịp!"

Đây là suy nghĩ cuối cùng khi còn thấy ánh sáng, kế đó băng dính đè chặt, trước mắt chỉ còn lại một mảnh tối đen như mực.

Nghe thì vẫn còn nghe được động tĩnh, nhưng không thể thấy thêm bất cứ thứ gì được nữa.

Bên tai vang lên tiếng lên chốt đạn, tiếng dọa nạt bằng ngôn ngữ xa lạ, thậm tiếng đ·ánh đ·ập.

Bốn giờ hai mươi, bầu trời còn chưa kịp hửng sáng, bóng đêm vẫn bao trùm lên bãi đỗ xe phía sau dãy nhà casino.

Trong không gian ẩm thấp bốc đầy mùi dầu nhớt, vài chiếc xe tải đã chờ sẵn, xung quanh tụ tập không ít người.

Không mất quá nhiều thời gian, gần chục tên vác hàng nóng đẩy mạnh hơn hai mươi người ra khỏi khu giam giữ, ai dám chậm một bước liền ăn thẳng cái báng súng vào người.

Cả đám với hai tay bị trói chặt ra sau, mắt thì bị bịt kín bằng băng dính đen, khập khiễng bước đi dưới những họng súng chĩa thẳng vào lưng.

Trong số đó, có một kẻ thậm chí còn bị lôi đi như một con chó c·hết, cổ chân mềm nhũn bị người ta nắm chặt kéo đi, quần áo chà sát mạnh vào nền xi măng nhanh chóng rách bươm thành vải rách.

Không một ai dám cất tiếng.

Không có phản kháng.

Chỉ có những bước chân vô hồn tiến dần về phía thùng xe.

Hơn ba mươi người bị bọn hắn chia vào hai chiếc xe tải cỡ nhỏ, đợi ổn định rồi liền có hai tên cầm súng trường nhảy vào theo, sau đó có người ở ngoài đóng sầm cửa thùng xe lại.

Ngoài hai xe tải, còn có hai chiếc xe bốn chỗ đỗ cạnh bên, như thể đang đợi lệnh.

Bên ngoài bãi đỗ xe, một bóng người xuất hiện.

Là Ngô Côn.



"Ngô ca, ngươi tới"

Hắn sải bước vào bãi đỗ, dáng vẻ trầm ổn, theo sau là hai tên thuộc hạ, một kẻ lưng hùm vai gấu, thân hình vạm vỡ như một con gấu hoang.

Một gã hơi gầy nhưng ánh mắt sắc lẹm, băng lãnh nhìn từng tên tiểu đệ làm việc.

Ngô Côn quét mắt một lượt. "Chuẩn bị tới đâu rồi?"

"Xong hết rồi, Ngô ca, có thể lên đường bất kỳ lúc nào"

Nghe đáp lại, Ngô Côn gật đầu, hắn chợt chỉ vào một tên mập đứng bên cạnh, giọng không chút cảm xúc:

"Trư Bát, lần này mày không cần theo, giao cho Lâm Hùng Vương Tứ dẫn đội đi giao dịch"

Tên mập Trư Bát lập tức đổi sắc mặt trở nên khó coi, nhưng chỉ trong thoáng chốc hắn đã nhanh chóng thu liễm cảm xúc, cúi đầu nuốt giận vào trong, giận mà không dám nói gì.

"Ta hiểu rồi Ngô ca"

"Tốt" Ngô Côn lạnh lùng quét hắn một cái.

Đột nhiên đổi người dẫn đội, nhưng cũng không có vấn đề gì lớn, rất nhanh không lâu sau đó, hai chiếc xe tải cùng hai chiếc bốn chỗ nối đuổi nhau rời khỏi bãi đổ xe.

...

Bên ngoài casio, một chiếc Toyota Camry đã sớm đợi ở đó từ lâu.

Trên xe chỉ có một mình soái ca tóc bạc là Gin, bên tai đen một thiết bị liên lạc màu đen.

Gin ngồi trên ghế lái, lặng lẽ như thú săn mồi nhìn cả bốn chiếc xe xuất hiện trong tầm mắt.

Nhưng ánh nhìn tập trung chủ yếu vào hai chiếc xe tải, ngay kế đó, hắn liền khởi động động cơ, chậm rãi theo đuôi đối phương.

Gin một bên giữ vững tay lai, một bên bình tĩnh mở bàn đồ toàn thành phố.

Nhìn thoáng qua, Gin nhận ra đoàn xe đằng trước đang đi từ ngoại thành tiến vào nội thành.

Bây giờ là bốn giờ ba mươi sáng, chưa tới giờ cấm xe container tải trọng cỡ lớn, nên dù trên quốc lộ còn vắng vẻ, vẫn có thể thấy vài con "quái vật khổng lồ" đang rầm rập lăn bánh chạy qua.

Gin giữ khoảng cách an toàn, nhưng vẫn bá·m s·át theo.

Bất ngờ, tại một ngã tư, đoàn xe chai đôi tách ra đi hai hướng.



Hai chiếc tiếp tục chạy thẳng vào nội thành bằng quốc lộ, hai chiếc còn lại đột nhiên rẽ lên đường cao tốc.

"Đại ca, bọn nó chia ra rồi"

Thiết bị liên lạc vang lên âm thanh của Vodka.

"Theo lên cao tốc đi Vodka" Gin quả quyết phân công, dứt lời, hắn lập tức đạp mạnh chân ga, tăng tốc đuổi theo hai chiếc xe đang tiến vào nội thành bằng quốc lộ.

Vì chia đôi, nên bây giờ trước mắt Gin chỉ còn một chiếc xe tải một chiếc bốn chỗ.

Qua hai phút, Vodka lại lên tiếng.

"Đại ca, rốt cuộc là chiếc xe nào?"

Gin trầm mặc không trả lời, đến cả hắn cũng không thể xác định chính xác.

Khác với những lần đụng độ đám FBI, Gin chưa kịp thu thập hết thông tin về đám người đang giam giữ boss.

Nếu nói lần giải cứu Kir, tổ chức có đủ thời gian điều tra rõ ràng từng nước đi của FBI, thì lần này chỉ có hai ngày, lại còn quá thiếu nhân thủ, cũng thiếu tài nguyên có thể huy động.

Trong tình huống thiếu tình báo, cho Gin thêm hai cái não nữa cũng đoán không ra.

Gin lợi hại nhạy bén hơn nữa thì vẫn là người, không phải nhà tiên tri.

Trong lúc Gin dự định thực hiện phương án cuối cùng thì bỗng dưng túi áo ở ngực hắn hơi rưng, Gin trừng lớn mắt cấp tốc lấy điện thoại ra.

Trên màn hình có một đoạn tin nhắn ngắn gọn, còn chưa đủ mười chữ.

Ở phía khác, Vodka đang một bên chờ đại ca trả lời, một bên chuyên chú đuổi theo hai xe đằng trước thì nghe thấy âm thanh của đại ca đang cực kỳ gấp rút.

"Vodka, trên cao tốc nhiều xe di chuyển không? Báo cáo nhanh lên!"

Nghe giọng điệu này, Vodka đều giật nảy cả mình vội vàng cuốn quýt xem kỹ xung quanh.

Thì thấy nào chỉ nhiều xe, mà còn cực kỳ ồn ào.

"Đại ca, cao tốc hôm nay rất đông"

ممBíp! Bíp!

Vodka vừa đáp hết câu thì cứ như ông trời muốn chứng minh giúp cho lời của hắn, một chiếc container đằng điên cuồng bóp còi vào đuôi xe Vodka.



Phía Gin, con xe Toyota Camry đi trên lộ lớn, liên tục theo sau tránh cho bị mất dấu.

Ngay lúc này...

ممBíp! Bíp!

Tai nghe bất thình lình phát lên tiếng còi ing ỏi, một tia sáng xẹt ngang, Gin liền nở một nụ cười vô cùng đáng sợ.

"Lập tức tháo tai nghe đưa lại gần cửa sổ xe" Gin lại hạ lệnh, lần này âm thanh truyền tới càng ồn ào hơn nữa.

Không sai được!

Thế là nụ cười rợn người trên mặt Gin rõ ràng hơn hẳn.

"Ha...Vodka, mặc kệ hai chiếc trên cao tốc đi, theo định vị quay lại đây, boss ở chỗ này!"

"Được rồi đại ca" Vodka tức khắc mừng rỡ nhưng không lập tức làm ngay, mà trước khi đi lấy điện thoại gửi một cái tin nhắn cho Vanna.

[ Tiếp tục bám theo mấy chiếc đằng trước, cố gắng đừng để bị phát hiện, thật sự không được nữa thì từ bỏ ]

Gửi xong liền vứt điện thoại sang một bên, Vodka bằng vài cú quay vô lăng xoay xe trên đường cao tốc, dọa mấy chiếc đằng suýt thì đái trong quần.

Nhìn chiếc xe phóng ngược chiều như bay trên làn đường khẩn cấp, vô số tài xế cũng mắng một câu.

"Mẹ nó thằng điên nào thế?"

...

Đường lớn vào nội thành, trên xe tải.

Tên đàn em lái xe liếc nhìn gương chiếu hậu, tò mò hỏi.

"Vương ca, đang xem cái gì vậy?"

Từ nãy đến giờ, Vương Tứ liên tục ngó vào gương, làm tài xế cũng phải dựa vào mà phản xạ nhìn theo, nhưng chẳng thấy gì lạ cả.

Vương Tứ trầm mặc vài giây, sau đó quay đầu liếc tài xế một cái.

Đừng nhìn hắn gầy gò, gầy thì gây, nhưng ánh mắt hắn…

Âm độc.

Tàn nhẫn.

Lạnh lẽo như một con rắn độc.

Tài xế sững người, trái tim như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, suýt nữa nhảy lên tận cổ họng!

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.