Casino vẫn sáng đèn rực rỡ, màu sắc sặc sỡ nhấp nháy liên tục, như muốn chiếu rọi cả màn đêm, nhưng đối lập với nó dãy nhà phía sau lại tối mịt mờ, tĩnh lặng đến mức có cảm giác chỉ cần bước vào đó sẽ bị bóng tối nuốt chửng ngay.
"Khởi động xe đi Vodka, nhưng không phải quay về mà chạy một vòng chỗ này, để xem liệu ta có nên g·iết thẳng vào, vẫn là nên cẩn thận hơn một chút..."
Uỳnh uỳnh —
Động cơ vang lên, mặc dù không quá rõ ràng nhưng Gin khẽ nhíu mày một cái, không quá hài lòng:
"Vodka, lần sau đổi một chiếc Porsche, loại nào cũng được, không nhất thiết phải là 365A"
"Nhớ rồi đại ca, chỉ là vừa rồi có chút gấp gáp, thêm nữa chúng ta tạm thời không có nhân mạch ở bản địa nên muốn chuẩn bị tương đối khó khăn..."
Vodka còn muốn giải thích thêm, nhưng bị Gin gắt giọng cắt ngang.
"Lái đi"
Toyota Camry màu đen nhanh chóng lăn bánh, lách qua vài đoạn đường vắng lặng để tới đường chính, Gin qua cửa sổ xe đã có thể nhìn thấy từng chiếc xe sang trọng chậm chạp tiến vào casino.
...
Gần bốn giờ sáng, khu chung cư Srey Kun.
Bảo vệ già trong phòng gác đang ngủ gà ngủ gật, ánh sáng đèn phản chiếu bóng dáng vài người lặng lẽ sờ soạng đi qua.
Bọn họ di chuyển nhanh chóng, bước chân nhẹ tựa mèo, không phát ra một tiếng động nào dù là nhỏ nhất.
Mấy người dừng trước căn hộ số 117 trên tầng ba, một trong số đó cúi người nhập mật khẩu vào khóa điện tử.
Cánh cửa mở ra, bên trong chỉ có một chiếc tủ sắt lớn cùng vài món nội thất sơ sài, liếc nhau không nói một lời cả đám chia ra tìm kiếm, rất nhanh liền mang theo mấy cái túi đen lớn rồi lập tức rời đi.
Chiếc xe bán tải đợi sẵn dưới tầng hầm, túi hàng vừa được chất lên xe động cơ lập tức gầm lên hướng thẳng đến khu Charkaor.
Phanh!
Với một cú đập bàn tất cả đồ vật trên bàn rung, mấy túi bột trắng đều rơi lả tả ra sàn nhưng ai dám nhặt lên.
Một gã đàn ông da ngăm mặc quần áo hoa màu lá hẹ, xăm trổ đầy mình từ mặt đến tận hai cánh tay đang gằn giọng tức giận:
"Mẹ kiếp chúng mày, tại sao chỉ có hai phần ba số hàng!?"
Chaymun Krom cảm thấy mình bây giờ chính là một cái thùng thuốc nổ, cái đầu đều b·ốc k·hói vì cay cú.
Vừa hôm qua ả tình nhân bản thân yêu thích nhất bị bọn nào đó g·iết mất, hắn lại bị người hợp tác cảnh cáo không thể báo thù ngay.
Nhẫn nhịn cả đêm đến mức lồng ngực sắp b·ốc c·háy, giờ lại nghe tin lô hàng gửi từ Tam Giác Vàng bị mất một phần ba?
Tiền đấy, là tiền đấy!
Cả triệu đô!
"Simouth Chiu nó vậy mà dám ăn chặn hàng của tao?"
Chaymon Krom gầm lên như thú hoang vào mặt máy tên đàn em khiến cả bọn đến cả thở mạnh cũng không dám.
Cả đám xếp hàng cúi gầm đầu xuống, chỉ sợ lỡ nhìn một cái liền ăn nguyên phát đạn vào giữa đầu, nhưng im ỉm như này lại càng khiến Chaymon Krom tức hơn.
"Câm hết rồi hả?"
Một tiếng "cạch" khô khốc vang lên, họng súng lạnh lẽo chĩa thẳng vào đầu tên đàn em vừa đưa hàng vê, hắn lập tức toát mồ hôi hột, môi mấp máy nhưng không nói được lời nào.
May mà có người nhanh chóng đứng ra giải vây.
"Anh bình tĩnh một chút đi, chú Chiu nếu muốn hoàn toàn có thể ăn hết tất cả, hoặc để đống hàng ấy biến bằng chứng mang về cục cảnh sát luôn là được, chứ không nhất thiết lấy một ít rồi đưa phần còn lại về chọc giận ta, hắn không có ngu xuẩn vậy"
Vừa mở lời là một nữ nhân có làn da rám nắng còn tối màu hơn cả Krom, mái tóc ngắn ngang cổ, gọng kính che đi đôi mắt sắc lẻm ẩn sau lớp tròng kính mờ đục, dù vậy cả người ta vẫn toát lên mùi âm trầm.
"Có lẽ mày nói đúng"
Chaymon Krom đồng ý cách nói này thu súng về, nhưng ngay sau đó ánh mắt lóe lên vài tia dữ tợn.
"Nếu không phải Simouth Chiu thì chỉ còn có kẻ g·iết Tea lấy hàng của tao, tụi bay lập tức tập hợp người đi tìm"
"Chờ đã anh hai, chú Chiu có bảo..."
Choang ~
Nguyên một chai rượu vang bay v·út qua, sượt ngang má nữ nhân tóc ngắn, rơi vào ần lập tức vỡ toang biến thành hàng trăm mảnh thủy tỉnh, chất lỏng màu đỏ thẫm đẫm thảm lay chân như v·ết m·áu.
Đổi lại người khác sẽ khá là giật mình hay sợ hãi, nhưng cô ta thì không thay đổi sắc mặt chút nào, nhìn chằm chằm vào anh mình.
Krom trừng mắt đỏ như thú dữ. "Mày sủa câu nữa tao xem Kayly!"
"Làm theo lời tao nói, cho bọn tay chân đi tìm kiếm xung quanh, đào ba mét đất cũng phải móc cho ra bọn khốn đó lấy hàng về đây!"
Chaymon Krom cảnh cáo xong liền chụp lấy eo một ả đàn bà ăn mặc mát mẻ đang ngồi trên ghế sofa, kéo thẳng vào vào lòng.
"A, anh Krom"
Hai bên vừa dính vào nhau liền làm trò con bò vô cùng khó coi, quần áo đều không còn chỉnh tề, Krom thấy em gái mình vẫn còn đứng đối diện bình thản vây xem liền xách con ả này vào phòng trong phát tiết một phen.
Ầm!
Cửa lớn đóng sầm lại.
Đợi hắn đi rồi, mấy tên đàn em còn lại trong phòng mới thở phào một hơi, nhất là tên đầu mục dẫn người đi lấy hàng đều muốn ướt quần rồi.
Lúc này, đám đàn em trong phòng mới thở phào nhẹ nhõm, đặc biệt là tên đầu mục dẫn người đi lấy hàng về, chân hắn mềm nhũn, suýt nữa thì tè ra quần.
Không ai dám nói gì về đại ca Krom, tất cả đều âm thầm nhìn sang người Chaymon Kayly đứng trầm ngâm bên cạnh bàn.
Chỉ chần chừ vài giây, một tên đàn em đã bước lên:
"Chị Kayly, giờ nên làm thế nào? Thật sự cho bọn tay chân đi tìm người?"
Rất dễ hiểu, thay vì nghe theo đại ca đang mất tỉnh táo, mấy tên đàn em trung thành lại càng muốn hành động bằng lệnh của nữ nhân trước mắt.
Ít nhất thì đại ca có g·iết gà dọa khỉ cũng không đến nỗi g·iết cả em gái mình chứ hả?
Chaymon Kayly không đáp ngay, chậm rãi móc một điếu thuốc bỏ vào miệng châm lửa.
Phù ~
Một hơi khói nhả ra, khóe miệng hơi cong khiến điếu thuốc đang cháy hạ thấp xuống dưới, đợi đến khi mấy tên đàn em đứng ngồi không yên, sắp sốt ruột đến cực hạn, cô ta mới chậm rãi gật đầu:
"Làm theo lời anh Krom đi, nhưng đừng huy động quá nhiều người, bảo bọn nó đi lòng vòng lấy nghe ngóng làm chủ chứ không được manh động"
"Đứa nào gây ồn ào..."
Chaymon Krom dừng một chút, ánh mắt ánh lên tia tàn khốc.
"...chặt tay hết"
...
Có người tức hổn hển gần c·hết, nhưng cũng có người vui mừng, như ai đó bị giam lỏng trong casino.
[ Ting, chúc mừng chủ nhân nhận được 30 điểm phẫn nộ chuyển hóa thành năng lượng...từ Chaymon Krom ]
[ Ting, chúc mừng chủ nhân nhận được 30 điểm phẫn nộ chuyển hóa thành năng lượng...từ Chaymon Krom ]
[ Ting, chúc mừng chủ nhân nhận được 25 điểm phẫn nộ chuyển hóa thành năng lượng...từ Chaymon Krom ]
Trần Diện: ???
Ngồi tựa lưng vào vách tường, Trần Diện nghe liên tiếp năm sáu cái thông báo nhảy lên trước mắt mà suýt nữa không kìn được giật mình.
Cmn ai đây?
Phẫn nộ nhiều như vậy?
Ai chọc chú?
Trần Diện liền mở bảng danh sách lịch sử điểm năng lượng thu được, cái tên Chaymon Krom hiện lên đầy nổi bật, mười dòng thì ít cũng phải có bốn dòng là thằng chả.
"Có lẽ đây là con cừu hiến nhiều điểm năng lượng cho mình nhất trong mấy ngày qua"
Có điều...Chaymon Krom?
Gin cùng Vodka làm gì thằng cha này? Chỉ có ngủ với vợ người ta mới thù hận lớn như vậy ấy chứ.
Trần Diện không đoán ra nên cũng lười đoán, trong lòng chỉ còn một ý nghĩ duy nhất.