Một lúc lâu sau, phòng bình luận mới sôi sục trở lại:
"[Thật tội nghiệp cho chị gái kia và con của cô ấy. Không biết vụ này Dương Ngọc Tú sẽ bị phán bao nhiêu năm?]"
"[Giết người đền mạng, đó là luật. May mà kiếp sau Hạo Hạo được sống tốt, cũng coi như bù đắp cho kiếp này.]"
"[Kỷ Hòa lại xem đúng rồi! Tôi đã nói mà, chị ấy thật sự biết bói toán! Từ nay tôi sẽ là fan trung thành của Kỷ Hòa!]"
"[Mặt tôi đau quá… Ban đầu tôi vẫn nghi ngờ, ai ngờ lại là thật!]"
"[Sau này xem xong mới dám bình luận, nếu không lại bị vả mặt mất!]"
Bên trong căn phòng yên tĩnh, Kỷ Hòa im lặng rót thêm cho mình một ly trà.
Cô nhấp một ngụm, ánh mắt hơi trầm xuống.
Tính tình Hạo Hạo tốt bụng, lại rất yêu mẹ. Nếu không, e rằng Dương Ngọc Tú sẽ không chỉ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật…
Một lát sau, cô mở danh sách kết nối, nhấn vào cuộc gọi thứ hai.
ID kết nối: Tiểu Nguyệt Nha.
Màn hình livestream sáng lên… nhưng chỉ là một mảnh đen kịt.
Phòng bình luận lập tức nhốn nháo:
"[Chắc không phải lại là 'Quái Vật Nhỏ' nào đó chứ? Lại định hạ độc chúng ta rồi sao?]"
"[Chơi trò này hai lần rồi không thấy chán à?]"
"[Tôi nhát gan lắm, chặn màn hình lại trước đã!]"
Ngay lúc mọi người còn đang bàn tán, một giọng nói lạ vang lên.
"Chào chị streamer."
Giọng nói có chút kỳ lạ, giống như đang cố ý thay đổi tông giọng.
"Chị streamer, em xin lỗi. Vì một số lý do cá nhân, em không thể lộ mặt, nên đã tắt camera. Giọng nói của em cũng đang dùng phần mềm thay đổi giọng. Mong chị thông cảm… Đừng đuổi em đi, em thật sự rất cần chị giúp đỡ!"
Dù giọng đã bị thay đổi, nhưng nghe kỹ vẫn có thể nhận ra… đây là giọng của một cô gái trẻ.
Cô gái có vẻ rất căng thẳng, sợ mình sẽ làm Kỷ Hòa phật lòng.
Giọng nói của cô run rẩy, lộ rõ sự rụt rè, bất an.
Kỷ Hòa thoáng nhíu mày, nhưng trước khi cô kịp lên tiếng, Tiểu Nguyệt Nha đã vội vàng giải thích:
"Chị ơi, chị đừng giận! Nếu chị không thích, em có thể tắt máy đổi giọng. Còn về camera thì..."
"Không cần." Kỷ Hòa ngắt lời cô bé, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo sự nghiêm túc. "Em chưa thành niên à?"
Tiểu Nguyệt Nha im lặng vài giây, rồi lí nhí trả lời: "Chị... Em thành niên rồi."
Nhưng giọng điệu hốt hoảng cùng sự chột dạ rõ ràng đã bán đứng cô bé.
Bình luận trong phòng livestream nhanh chóng bùng nổ:
[Tiểu Nguyệt Nha này đáng yêu ghê, nói dối mà cũng vụng về vậy trời.]
[Chắc chắn chưa đủ tuổi rồi! Streamer đừng nhận trẻ vị thành niên, lỡ bị phát hiện công ty sẽ bắt trả tiền đó!]
[Nhưng hình như cô bé này thật sự có chuyện gấp, hay streamer giúp một chút đi, miễn phí cũng được?]
[Cậu tưởng streamer làm từ thiện à? Không thu tiền thì streamer sống bằng gì?]
Nhìn dòng bình luận chạy liên tục, Tiểu Nguyệt Nha càng hoảng. Cô bé vội vàng lên tiếng:
"Chị, em thật sự đã lớn rồi! Chị đừng ngắt kết nối với em! Em có chuyện rất quan trọng cần chị giúp!"
Giọng nói khẩn thiết, xen lẫn cả sự lo lắng.
"Em xin chị đó, em có tiền, em không có trốn đâu."
Trong lúc mọi người còn đang đoán già đoán non, Kỷ Hòa bỗng lên tiếng, giọng cô không còn sắc bén như lúc nãy, mà mang theo chút dịu dàng:
"Em đã kết nối được với chị, nghĩa là chúng ta có duyên. Chị không lấy tiền của trẻ vị thành niên, nhưng chị sẽ giúp em. Đừng sốt ruột, cứ từ từ kể cho chị nghe."
Dù là kiếp trước hay bây giờ, Kỷ Hòa chưa bao giờ lấy tiền xem bói của trẻ con.
Thứ nhất, tiền xem bói của cô, trẻ con không trả nổi.
Thứ hai, cô chỉ dùng huyền học để nhập đạo, chứ không xem bói kiếm sống.
Hơn nữa, thế giới này không giống kiếp trước, số mệnh trẻ con còn phức tạp hơn cả người trưởng thành. Nếu còn nhận tiền, rất dễ bị thiên đạo ảnh hưởng.
Mà người tu tiên, vốn đã là nghịch thiên mà đi.
Cô không sợ!
Bình luận lại bùng nổ:
[Tôi biết ngay streamer là người tốt mà! Mấy người nói cô ấy giả tạo đâu, ra đây xem nè!]
[Lúc này Kỷ Hòa bắt đầu giả vờ rồi đó.]
[Các fan mau chặn đám hắc thủy này đi!]
Dường như Tiểu Nguyệt Nha không tin vào tai mình, cô bé dè dặt hỏi lại:
"Chị... Chị thật sự không lấy tiền, xem miễn phí cho em sao?"
"Ừ, cứ nói đi." Giọng Kỷ Hòa kiên nhẫn.
"Chị... cảm ơn chị! Cảm ơn chị nhiều lắm!"
Có thể nghe ra Tiểu Nguyệt Nha đang vô cùng kích động. Ban đầu, cô bé chỉ thử kết nối đại một lần, không ngờ thật sự thành công. Càng không ngờ streamer lại chủ động nói không lấy tiền.
Cô bé đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, nếu phải trả tiền, cô sẽ lấy hết tiền lì xì tiết kiệm suốt mấy năm qua.
Còn về việc bị ba mẹ đánh hay không... Thì cô cũng xác định rồi!
"Chị, thật ra không phải em muốn xem bói cho mình, mà là muốn nhờ chị xem giúp một người bạn."
Tiểu Nguyệt Nha nói, giọng nói nhỏ đi một chút.
"Cô ấy cũng chưa thành niên, nhưng tình trạng của cô ấy hiện tại... không tốt chút nào. Em không biết phải làm sao để cô ấy xem livestream của chị."
[Là giúp bạn sao? Một cô bé tốt bụng ghê!]
[Con gái đúng là sinh vật đáng yêu nhất!]
[Lúc trước tôi cũng có một người bạn như vậy, nhưng lên đại học thì mất liên lạc. Hy vọng hai người có thể làm bạn cả đời.]
Kỷ Hòa không thấy mặt đối phương, cô chỉ bấm đốt ngón tay tính toán một chút, rồi chậm rãi nói:
"Em kể rõ hơn về tình trạng của cô ấy đi."
Tiểu Nguyệt Nha khẽ đáp một tiếng, hít sâu mấy hơi để lấy lại bình tĩnh, sau đó mới bắt đầu kể:
"Chị, chuyện là thế này."
"Em và bạn ấy là hàng xóm, từ nhỏ đã học chung một lớp. Cô ấy rất xinh đẹp, học giỏi, lại hướng ngoại. Mặc dù tụi em bằng tuổi, nhưng cô ấy giống như chị gái ruột của em vậy."
"Nhưng không biết vì sao, từ khi lên cấp hai, cô ấy thay đổi rất nhiều."
"Không còn thích cười nữa, thành tích học tập ngày càng kém. Thậm chí, có lần em còn bắt gặp cô ấy lén hút thuốc trong nhà vệ sinh..."
Bình luận trên livestream bùng nổ:
"Chó của Trình Nhiễm: Thời kỳ nổi loạn nhỉ? Cấp ba cũng đến lúc vào giai đoạn nổi loạn rồi. Hồi đó tôi cũng quậy lắm, tập tành hút thuốc, uống rượu, còn nhuộm nguyên cái đầu bảy màu! Nhưng sau đó bị bố mẹ hợp sức đánh cho một trận, thế là ngoan lại ngay."
"Cá chim trắng: Tôi thì chưa từng nổi loạn, nhưng từ nhỏ đã không thích nghe lời. Không chừng lúc đó tôi đã trong thời kỳ nổi loạn rồi mà không biết đó, hahaha."
"Minh Huy: Nghe thế này, tôi thấy cô bạn của Tiểu Nguyệt Nha không cần một streamer xem bói, mà cần một bác sĩ tâm lý thì đúng hơn."
Bên phía Tiểu Nguyệt Nha, tiếng thở của cô ấy bỗng trở nên nặng nề.
Một lúc lâu sau, giọng cô ấy khẽ run:
"Không phải nổi loạn… Cô ấy mắc bệnh trầm cảm nặng."