Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 29: Chương 29



Nhưng chú Chung không nhìn vào bình luận. Ánh mắt chú dừng trên khuôn mặt trầm tĩnh của Kỷ Hòa.

Đã năm năm rồi… chú đã tìm suốt năm năm trời, vẫn không có kết quả.

Giờ đây, nếu có một tia hy vọng dù mong manh, chú cũng muốn nắm lấy.

Chú hít sâu một hơi, siết chặt nắm đấm rồi gật đầu.

"Cô Kỷ, tôi hiểu rồi."

Kỷ Hòa tiếp tục nói:

"Nếu như chú cảm thấy chưa yên tâm, có thể đến ngôi làng đó trước. Khi đến nơi, hãy cúi đầu đi vào bên trong, cứ đi cho đến khi có ai đó ngăn lại. Lúc đó, chú sẽ thấy Tiểu Dung."

Chú Chung nín thở lắng nghe, từng chữ đều ghi tạc vào lòng.

"Nhưng nhớ kỹ, đừng để lộ thân phận, cũng không được lên tiếng. Chỉ cần nhìn thấy con bé, lập tức quay đi ngay! Nếu không, chú sẽ không bao giờ cứu được Tiểu Dung nữa."

Giọng điệu của cô nặng nề hơn, như muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của từng lời nói.

Chú Chung gật đầu liên tục, dù có thế nào, chỉ cần Tiểu Dung thực sự còn sống, chú tuyệt đối sẽ không manh động!

Cuộc gọi kết thúc.

Nhưng trong phòng livestream, người xem vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

"Chủ kênh, để chú ấy đi đến đó như vậy, thực sự không nguy hiểm sao?"

"Mau báo cảnh sát đi chứ? Chuyện này quá vô lý! Ở gần đó suốt bao nhiêu năm mà còn không tìm được, bây giờ chỉ nhờ xem bói mà tìm ra sao?"

"Tôi cũng không dám tưởng tượng những năm qua Tiểu Dung đã phải trải qua những gì… Hy vọng hai cha con họ có thể bình an."

Trước làn sóng bình luận dày đặc, Kỷ Hòa chẳng hề bị ảnh hưởng.

Cô thay đổi tư thế, rót cho mình một tách trà, nhấp một ngụm rồi mới chậm rãi lên tiếng:

"Miễn là chú ấy làm theo những gì tôi nói, sẽ không có chuyện gì đâu."

Lại có người nghi ngờ.

"Cô nói thật chứ? Nhỡ sai thì sao?"

"Đừng tin chủ kênh! Người như cô ta, vì tiền mà chuyện gì cũng làm được!"

"Tôi đã gửi tin nhắn riêng cho chú Chung rồi, hy vọng chú ấy có thể bình tĩnh mà suy nghĩ lại."

"Tôi cũng gửi tin nhắn!"

Giữa cơn bão bình luận hoài nghi, một thông báo tặng quà bất ngờ xuất hiện.

"Gấu Con đã tặng một cuốn sách ma thuật x1."

"Gấu Con đã tặng một cuốn sách ma thuật x1."

"Gấu Con đã tặng một cuốn sách ma thuật x1."

Mỗi cuốn sách ma thuật trị giá một trăm, tổng cộng ba cuốn—đối với một sinh viên như Gấu Con, đây là một sự ủng hộ không nhỏ.

Ngay sau đó, cô ấy để lại bình luận.

"Em tin chủ kênh!"

Cái tên này, với những ai thường xuyên theo dõi livestream của Kỷ Hòa, không còn xa lạ gì.

"A! Đây chẳng phải chị gái mới kết hôn hôm qua sao?"

"Chị ơi, chuyện của chị sau đó thế nào rồi?"

Gấu Con không để mọi người chờ lâu, nhanh chóng trả lời.

"Chủ kênh xem bói rất chuẩn. Thật ra tôi cũng không ngại chia sẻ với mọi người… Tôi có thai rồi."

Bình luận lập tức vỡ òa.

"Chúc mừng chị gái!"

"Trời ơi, vậy là tin vui kép luôn hả? Kết hôn xong có em bé ngay luôn!"

Gấu Con tiếp tục.

"Tôi đã rất lo lắng, cảm thấy đứa bé này đến không đúng lúc. Nhưng hôm qua, chủ kênh đã khuyên nhủ tôi… Nhờ vậy, tôi quyết định nói chuyện này với chồng mình."

"Anh ấy vui lắm, còn ôm tôi mà nói rằng, bất kể thế nào, anh ấy cũng sẽ chăm sóc cho tôi và con thật tốt."

Dòng bình luận ngập tràn những lời chúc mừng, nhưng đâu đó vẫn có vài kẻ cố tình bỏ qua câu chuyện tốt đẹp này, tiếp tục nghi ngờ Kỷ Hòa.

Dù vậy, cô vẫn không để tâm.

Cô chỉ nhấp thêm một ngụm trà, đôi mắt sâu thẳm tựa như đã sớm nhìn thấu mọi chuyện.

"Bây giờ thì rõ rồi nhé, hôm qua Kỷ Hòa nói đúng hết!"

"Chúc mừng chị gái trước nhé! Nhưng em vẫn muốn nhắc nhở chị, tuyệt đối đừng quá tin vào đàn ông, nhất định phải có sự nghiệp riêng!"

"Vừa tốt nghiệp đã phải ở nhà chăm con, vậy chẳng phải đi học đại học uổng phí sao? Thật không thể hiểu nổi!"

Gấu Con gửi tin nhắn: "Cảm ơn các chị em đã nhắc nhở, nhưng em tin vào chồng mình. Với cả, hôm qua chủ kênh đã nói rồi mà, tình cảm vợ chồng bọn em rất tốt, rất sâu đậm!"

Kỷ Hòa khẽ mỉm cười, chậm rãi nói: "Đúng vậy. Mà hai người sẽ có hai đứa con, trai gái đều có."

Gấu Con lập tức phản hồi: "Thật sao? Hôm qua em đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói em mang thai một cặp song sinh!"

"Đoán chuẩn vậy luôn?"

"Trời ơi, còn là một đôi long phượng nữa chứ, ghen tị quá đi thôi!"

Bầu không khí trong phòng livestream trở nên vui vẻ hơn nhờ sự xuất hiện của Gấu Con. Những căng thẳng trước đó dần tan biến.

Kỷ Hòa nhìn danh sách tin nhắn riêng dày đặc rồi mở chế độ kết nối ngẫu nhiên.

Trùng hợp thay, người giành được kết nối có ID là "Một Cái Cây".

Cô nhớ rất rõ, lần đầu tiên livestream, người này và Gấu Con cùng tham gia phòng chat.

Màn hình sáng lên.

Ngay lập tức, bốn khuôn mặt xuất hiện trong ô tròn nhỏ ở góc trên bên phải.

"Thằng này nhanh tay ghê ta, vậy mà giành được rồi!"

"Chào mọi người trong phòng livestream nhé!"

"Đừng có chen lấn nữa, nhường tao một góc đi!"

Từ Thụ cười ngại ngùng, giải thích: "Tôi ở ký túc xá, bọn họ là bạn cùng phòng."

"Một nam sinh viên với sức sống tràn đầy đây mà, haha!"

"Đằng trước, nghĩ gì đấy? Đây là phòng livestream chứ không phải chỗ để mê trai đâu!"

"Cả bốn người đều đẹp trai thế này, chẳng lẽ ký túc xá của các bạn chia phòng dựa vào ngoại hình hả?"

Những dòng bình luận tràn ngập sự hào hứng và vui vẻ.

Nhìn ba người bạn cùng phòng vẫn còn náo loạn, Từ Thụ ho nhẹ một tiếng:

"Được rồi, mấy ông đừng ồn nữa, tôi vào đây là để nhờ chủ kênh xem bói mà!"

"Đúng, đúng! Chị Kỷ Hòa, chị xem giúp A Thụ của bọn em đi, bao giờ cậu ấy mới gặp được định mệnh?"

"Cả ký túc bọn em chỉ còn mình cậu ấy là độc thân thôi. Mỗi lần bọn em đi chơi với người yêu, cậu ấy chỉ lủi thủi ở lại ký túc, nhìn tội lắm!"

"Ôi trời, A Thụ đỏ mặt rồi kìa! Đúng là trai tân ngây thơ của chúng ta!"


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.