Trong phòng livestream, bình luận bùng nổ:
"[Rốt cuộc là ai cố ý phóng hỏa? Giết hại bao nhiêu mạng người như vậy thì nên xuống địa ngục đi!]"
"[Mười mấy gia đình mất người thân chỉ vì vụ cháy này sao? Tại sao lại phải làm chuyện tàn nhẫn như vậy?]"
"[Không phải streamer biết bói toán sao? Tôi trả tiền! Mau tìm ra tên hung thủ đi, tuyệt đối không thể để hắn thoát khỏi sự trừng trị của pháp luật!]"
"[Mọi người đừng nóng vội, streamer chắc chắn đã phát hiện điều gì đó rồi. Nếu không, tại sao cô ấy lại bảo ông cụ dẫn cảnh sát theo?]"
Vành mắt ông cụ đỏ hoe, giọng nói run rẩy đầy kiên quyết:
"Giờ tôi sẽ báo cảnh sát ngay! Nhất định phải bắt được kẻ đó!"
Kỷ Hòa không nói gì thêm.
Đúng lúc này, một dòng bình luận lướt qua, phảng phất như có hiệu ứng in đậm, thu hút toàn bộ sự chú ý:
"[Mau lên Weibo xem đi! Clip trích xuất từ camera giám sát trong đêm hỏa hoạn đó đã bị tung ra rồi!]"
"[Khoan đã, cảnh sát từng nói camera bị cháy hỏng mà? Sao lại có đoạn clip này?]"
"[Tim tôi đập nhanh quá! Phải vào xem ngay!]"
Chỉ trong vài giây, bão bình luận trong livestream đột ngột giảm hẳn. Rất nhiều người đã mở Weibo ra, lướt tìm đoạn clip đang đứng đầu hot search.
Trong khi đó, ông cụ vẫn còn đang trong buổi kéo live, nhưng không chờ thêm nữa mà lập tức lui ra, chuẩn bị đến Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
Kỷ Hòa rũ mắt, ánh nhìn dừng lại trên làn khói chậm rãi bay lên từ tách trà.
Vô cùng bình tĩnh.
Đoạn clip giám sát bị tung ra bởi một tài khoản Weibo vừa được đăng ký.
Ngay lập tức, nó thu hút sự chú ý của nhân viên quản lý Weibo.
Nhân viên biết rõ clip này sẽ gây ra ảnh hưởng lớn, liền vội vàng tìm cách gỡ xuống. Nhưng kỳ lạ thay, dù bị gỡ bao nhiêu lần, nó vẫn xuất hiện trở lại trên mạng, như thể có một bàn tay vô hình liên tục tung nó lên.
Nhân viên quản lý lại kiểm tra tài khoản Weibo đã đăng clip, và phát hiện một chuyện còn kỳ dị hơn.
Tài khoản này không tra ra được thông tin người đăng ký, không có bất kỳ dấu vết nào.
Nó giống như… tự dưng xuất hiện.
Điều này khiến nhân viên quản lý rợn cả người.
Khi cậu ấy vội báo lên cấp trên, thì đã quá muộn.
Đoạn clip từ camera giám sát đã leo lên vị trí số một trên bảng hot search.
Lượt xem đạt một trăm triệu chỉ trong vòng ba mươi phút ngắn ngủi.
Có thể nói, chỉ cần là cư dân mạng có lướt Weibo thì gần như ai cũng đã nhìn thấy đoạn clip này.
...
Ôn Tâm Nghiên là một cô gái ít khi ra khỏi nhà.
Một ngày hai mươi tư tiếng, ngoại trừ tám tiếng ngủ, thời gian còn lại cô đều ở trên mạng. Kể cả lúc ăn, cô cũng phải mở Weibo, xem thử có tin gì hot không.
Lúc này, cô đang ăn bữa tối – phần đồ ăn ngoài bị giao trễ.
Đang lướt Weibo, một đoạn clip bất ngờ xuất hiện ngay trên trang chủ của cô.
Tiêu đề vỏn vẹn bốn chữ— "Chân tướng hỏa hoạn."
Ảnh nền clip chỉ có một màu đen thui.
Nếu là ngày thường, cô chắc chắn sẽ lướt qua, vì nghĩ đây chỉ là một clip dọa ma rẻ tiền.
Nhưng hôm nay hot search cũng đang bàn tán về một vụ hỏa hoạn, khiến cô vô thức liên kết hai chuyện này với nhau.
Không do dự nữa, Ôn Tâm Nghiên nhấn vào xem.
Đoạn clip không dài, tổng cộng chỉ vỏn vẹn hai phút.
Trong video, một hành lang dài dần hiện ra. Nhìn cách trang trí hai bên, không khó để nhận ra đây là hành lang của một bệnh viện.
Trên cánh cửa gần camera giám sát nhất, con số "204" nổi bật trong ánh đèn mờ nhạt.
Vài giây sau, một bóng người xuất hiện trong khung hình. Đó là một gã đàn ông dáng người đầy đặn, hắn bế một người mặc quần áo bệnh nhân rồi đi thẳng vào phòng 204.
Một lát sau, hắn bước ra.
Qua khe cửa, ánh lửa bừng sáng.
Gã đàn ông không hề hoảng loạn. Hắn đứng đó rất lâu, cứ lặng lẽ nhìn vào bên trong, như thể đang đợi điều gì đó. Mãi đến khi ngọn lửa bắt đầu bùng lên dữ dội, hắn mới quay người rời đi.
Video khá mờ, nhưng hình dáng của người này lại vô cùng rõ ràng.
Bất cứ ai từng xem buổi phỏng vấn sau vụ hỏa hoạn đều có thể nhận ra… người trong video chính là Viện trưởng Bệnh viện Tâm thần Thanh Sơn!
Ngay sau khi video lan truyền, bốn chữ "Viện trưởng phóng hỏa" nhanh chóng leo lên vị trí số một trên hot search.
Bình luận trên mạng xã hội bùng nổ:
“Trà sữa khoai dẻo ngọt ngào: Lúc trước xem phỏng vấn, tôi còn nghĩ ông ta là người tốt, lao vào cứu người mà bị bỏng cả cánh tay! Giờ xem xong video này, tôi chỉ muốn ói!”
“Bạn nhỏ đa nghi: Tại sao ông ta lại đốt bệnh viện? Chẳng lẽ ở đó có bí mật gì sao?”
“Phái Tiểu Tinh: Dù có chuyện gì đi nữa, ông ta vẫn là kẻ đã hại chết mười mấy người! Cặn bã! Loại này không đáng được sống!”
Giữa cơn bão dư luận, một tài khoản mang tên “Viện trưởng Bệnh viện Tâm thần Thanh Sơn” bỗng lên tiếng:
“Xin mọi người đừng nhắn tin cho tôi nữa! Tôi chỉ đặt tên tài khoản bừa thôi! Đây mới là viện trưởng thật này! @Chuyên gia về bệnh tâm thần - Lưu Chí Lương”
Trong chớp mắt, trang cá nhân của Lưu Chí Lương bị hàng nghìn cư dân mạng kéo đến công kích. Những bài đăng trước đó vốn chỉ có vài chục bình luận, nay đã tăng lên đến hàng trăm, hàng nghìn, tất cả đều là lời mắng chửi thậm tệ.
Thế nhưng, lúc này ở đồn cảnh sát, Lưu Chí Lương lại có vẻ rất bình tĩnh.
Hắn mặc một bộ âu phục đặt may cao cấp, dáng vẻ như thể vừa rời khỏi một hội nghị học thuật danh giá.
Giọng hắn vang lên trầm ổn, không một chút bối rối:
“Cảnh sát, sự việc là như vậy. Tôi đã nhờ chuyên gia phân tích đoạn video đó, kết luận là video đã bị cắt ghép. Có kẻ đã sử dụng những tư liệu thực tế để dựng lên câu chuyện này.
Hơn nữa, hôm ấy các anh cũng đã điều tra rồi. Tôi vừa đi công tác ở thành phố C về, ngay khi nghe tin bệnh viện gặp hỏa hoạn, tôi đã lập tức chạy đến. Tôi có bằng chứng ngoại phạm."