Tiến Hóa Kỷ Nguyên

Chương 1: Động đất



Chương 1: Động đất

Trên địa tinh, văn minh nhân loại đã trải qua hàng nghìn năm. Trong hàng nghìn năm này, xảy ra rất nhiều biến động to nhỏ ảnh hưởng tới hướng đi của nhân loại.

Sau vô số phân tranh, nhân loại hiện nay tạm thời đạt được mấy chục năm yên bình.

Thế giới được chia thành vô số quốc gia, đứng đầu là ba quốc gia lớn, Bạch đầu ưng quốc, Băng hùng quốc và Hắc long quốc.

Ba quốc gia này hình thành thế chân vạc, lẫn nhau kiềm chế, vậy nên thế cục miễn cưỡng được duy trì cân bằng.

Những quốc gia khác cũng nhân cơ hội này cố gắng vươn lên, đề phòng biến động một lần nữa xảy ra, đến khi đó bọn họ cũng sẽ có lực lượng để tự vệ.

Mà trong đó điển hình là một quốc gia tên Thanh long quốc. Từ một quốc gia nhỏ bé, bị c·hiến t·ranh tàn phá vô số năm, chỉ sau vài thập kỷ, Thanh long quốc vươn lên nhanh chóng, trở thành một quốc gia có tiếng nói trên trường quốc tế.

Thanh long quốc nằm ngay cạnh Hắc long quốc, luôn bị người hàng xóm to lớn của mình chèn ép, có thể đạt được thành tựu bây giờ cũng đều là vì Thanh long quốc luôn xuất hiện những con người tài ba.

Về địa lý, thanh long quốc diện tích không lớn, với hình dạng giống một con rồng đang bay lượn, nằm trên bờ biển đông hải.

Vì hình dạng hẹp dài, thanh long quốc phân chia thành ba miền, bắc, trung và nam.

Quân đội của thanh long quốc cũng đóng quân dựa trên bố cục hành chính như vậy, các đơn vị được phân tán ra ba miền.

Hoàng Quốc Thái năm nay hai mươi tuổi, hắn đang đi lính nghĩa vụ tại quân đoàn chủ lực số hai, đóng quân ở miền Bắc.

Thái đã đi lính được hơn một năm, khoảng cách ra quân đã không xa.

Sắp ra quân, Thái rất là lo lắng cho tương lai của mình, không biết ra quân nên làm cái gì, tương lai sẽ như thế nào?

Nhưng đột nhiên, một biến cố xảy ra khiến cho quỹ tích cuộc đời của Thái hoàn toàn thay đổi.

Ngày hôm đó, đơn vị của Thái như bình thường đang huấn luyện thì đột nhiên trời đất rung chuyển kịch liệt một hồi.

Cho dù không có bao nhiêu hiểu biết về đ·ộng đ·ất thì mọi người cũng có thể biết được, trận đ·ộng đ·ất này rất mạnh.

Còn may mắn, thao trường huấn luyện chính là một bãi trống, vậy nên mọi người cũng không xảy ra chuyện gì.

Chỉ là, tất cả đều rất hoang mang, dù sao đ·ộng đ·ất chuyện này xảy ra rất là kỳ lạ.

Đừng nói là đ·ộng đ·ất mạnh như vậy, cho dù là một trận đ·ộng đ·ất nhỏ, bọn họ cũng chưa gặp qua bao giờ. Ở đất nước của họ, đ·ộng đ·ất cũng không thường thấy.

Trong lúc các chiến sĩ còn đang xôn xao bàn luận, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, sĩ quan chỉ huy đã nhanh chóng ra hiệu cho mọi người tập hợp, bọn họ cần nhanh chóng trở về doanh trại.

Gặp phải t·hiên t·ai như vậy, q·uân đ·ội bọn họ chắc chắn phải đi cứu hộ t·hiên t·ai. Chưa kể, bọn họ cũng phải trở về khắc phục hậu quả của đơn vị mình nữa.

Doanh trại của bọn họ được xây dựng rất kiên cố, lại đều là những công trình thấp, vậy nên thiệt hại cũng không lớn.

Nhưng dù sao thì đ·ộng đ·ất cũng rất mạnh, doanh trại bọn họ cũng không tránh khỏi được có chút thiệt hại.

Mọi người nhanh chóng tiến hành dọn dẹp doanh trại, khắc phục hậu quả.

Đang dọn dẹp, tiếng kẻng báo động vang lên, cũng không ngoài dự kiến, chính là nhiệm vụ cứu trợ t·hiên t·ai được tuyên bố.

Đơn vị bọn họ nhanh chóng mang theo trang bị lên đường.

Bên trong doanh trại mặc dù có thiệt hại nhưng còn đỡ rất nhiều. Chờ khi ra ngoài, mọi người mới phát hiện, sức tàn phá của trận đ·ộng đ·ất lớn bao nhiêu.

Hai bên đường, khắp nơi là đổ nát, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kêu cứu, tiếng khóc lóc do có người bị kẹt.

Cũng may, khu vực đơn vị bọn họ đóng quân này chính là một vùng quê, nhà cửa mặc dù không được vững chắc như thành phố, nhưng đều là nhà thấp một hai tầng, không gian lại thông thoáng, khiến cho thiệt hại phần nhiều là vật chất, chứ thiệt hại về người cũng không nhiều.

Thái và đồng đội của mình không chần chừ lao vào hỗ trợ người dân khắc phục hậu quả t·hiên t·ai, cứu hộ những người mắc kẹt trong đ·ống đ·ổ n·át.

Chờ tới khi có thể trở về đơn vị, mọi người đều đã mệt mỏi rã rời. Đi lính trong thời bình, nhiệm vụ cứu trợ t·hiên t·ai chính là một trong những nhiệm vụ khó khăn, vất vả và nguy hiểm bậc nhất.

Những tưởng trở về là có thể nghỉ ngơi, ai ngờ chưa về đơn vị được bao lâu, thì chợt tiếng kẻng báo động lại một lần nữa vang lên.

Cứ ngỡ là lại có nơi nào cần bọn họ tới cứu trợ, ai ngờ lần này lại là kẻng báo động sẵn sàng chiến đấu.



Chờ tới khi cả đơn vị tập hợp, trung đoàn trưởng mới thông báo quyết định của chính phủ, chuyển trạng thái sang trạng thái c·hiến t·ranh, đồng thời cũng phân phát đạn dược để chứng minh, đây cũng không phải chỉ là diễn tập.

Điều này khiến cho tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, bọn họ không biết có chuyện gì xảy ra, mọi chuyện không phải vẫn đang yên ổn sao? Không lẽ là Hắc long quốc t·ấn c·ông xâm lược?

Sau khi đọc lệnh động viên, trung đoàn trưởng cuối cùng cũng cho mọi người biết nguyên nhân.

" ... Chuyện này đáng lẽ ra hẳn là cơ mật, nhưng bây giờ đã có rất nhiều người biết, vậy nên tôi cũng không che giấu các đồng chí.

Như các đồng chí đã biết, một tuần trước, nước ta đột nhiên xảy ra một trận đ·ộng đ·ất mạnh chưa từng có.

Vốn dĩ ở quốc gia của chúng ta, một trận đ·ộng đ·ất như vậy chính là không bình thường, trận đ·ộng đ·ất này lại càng không bình thường.

Nó cũng không phải do hoạt động địa chất của tinh cầu tạo ra, mà là do một vết nứt tạo ra.

Đúng vậy, một vết nứt tạo ra trận đ·ộng đ·ất đó, cũng không phải trận đ·ộng đ·ất đó tạo ra vết nứt.

Sự việc diễn ra tại bên cạnh khu du lịch Tàng long bãi biển của Ẩn long thành phố. Khi đang tắm biển thì khách du lịch chợt phát hiện một cái khe to lớn đột ngột xuất hiện. Kéo theo đó là trời đất bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Theo các nhà khoa học trong và ngoài nước kết luận, vết nứt này cũng không phải là một vết nứt bình thường, mà là một vết nứt không gian.

Vết nứt này cho phép trái đất liên thông với một thế giới khác.

Một tuần qua, đã có rất nhiều đội thăm dò, do các đơn vị q·uân đ·ội tinh Nhuệ trong và ngoài nước, hộ tống các nhà khoa học vượt qua vết nứt sang thế giới bên kia thăm dò, nhưng thiệt hại to lớn.

Kết quả duy nhất đạt được là thế giới kia rất nguy hiểm.

Nếu như để sinh vật của thế giới đó vượt qua vết nứt sang địa tinh, đối với nhân loại và đặc biệt là quốc gia đứng mũi chịu sào như chúng ta chính là một t·hảm h·ọa chưa từng có.

Có sự trợ giúp từ quốc tế, lấy vết nứt làm trung tâm, chúng ta đã xây dựng nhiều vòng phòng thủ kiên cố, quyết tâm không để một con dị sinh vật vượt qua khu vực phòng thủ.

Bây giờ chúng ta được mệnh lệnh tiến tới đóng giữ vòng phòng ngự số 9.

Tất cả lên xe!"

Mặc dù mọi người trong lòng đều trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhất là những chiến sĩ như là Hoàng Quốc Thái.

Sắp sửa ra quân vốn tưởng sẽ có thể trở lại cuộc sống bình thường, ai ngờ lại nghe được cái tin tức như vậy, không biết tương lai sẽ đi đâu về đâu.

Nhưng thân là người lính, đã nhận được mệnh lệnh, cũng chỉ có chấp hành, mọi người nhanh chóng theo thứ tự lên xe, tiến về vị trí tập kết.

Trên xe, Thái suy nghĩ rất nhiều, với tình hình hiện nay, tương lai đừng nói là hắn hay mọi người ở đây, chỉ sợ cả nhân loại cũng không còn có yên bình.

Vậy nên cũng đừng nghĩ đến cái gì ra quân, trở về cuộc sống bình thường, thậm chí còn phải cảm ơn vì bản thân hiện tại là một chiến sĩ quân nhân.

Mặc dù làm quân nhân phải trở thành những người đầu tiên đối mặt với nguy hiểm. Nhưng nếu như nguy hiểm thực sự ập tới, ít nhất còn có khẩu súng trong tay, có tiền vốn đối đầu với những hiểm nguy đó. Chứ người thường chỉ sợ cũng chỉ có thể trở thành thịt cá trên thớt, tùy ý dị sinh vật cắn xé.

Thái bất giác ôm chặt v·ũ k·hí trong tay mình hơn.

Trong lòng Thái thầm nghĩ, đây có lẽ cũng là cơ hội của mình. Hoàn cảnh gia đình hắn cũng không tốt, chỉ có hai cha con.

Cha hắn thì là một kẻ nghiện rượu, cũng không có công ăn việc làm ổn định, vậy nên gia cảnh rất nghèo khó.

Bản thân Thái cũng vì vậy không được học hành tử tế, chỉ có học hết phổ thông, lại phải thường xuyên đi làm để kiếm sống, kết quả học tập cũng chẳng ra gì.

Vốn dĩ còn đang lo lắng tương lai ra quân sẽ đi đâu về đâu, nhưng đột nhiên xảy ra chuyện này, đối với người không có gì như hắn, không phải chính là cơ hội tốt sao?

Nếu như có thể nắm bắt được cơ hội, tương lai còn cần gì phải lo lắng!

Cứ thế, trên đường đi, khi những đồng đội khác còn đang trong tâm trạng lo lắng, Hoàng Quốc Thái đã bắt đầu suy nghĩ xem nên như thế nào tận dụng cơ hội này, để có thể thoát khỏi kiếp sống bần hàn của mình.

Đi mất mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng bọn họ cũng đã đến được địa điểm tập kết.

Bên ngoài là một bức tường bê tông rất mới, cùng các lô cốt xen kẽ.



Xuống xe, mọi người theo thứ tự tập kết, trung đoàn trưởng bắt đầu phân phối nhiệm vụ.

" Các đồng chí, đây là vòng phòng ngự số 9, cũng là vòng phòng ngự ngoài cùng, ít nhất tạm thời là như vậy.

Nơi này cách trung tâm vết nứt khoảng mười ki lô mét.

Vòng phòng ngự này rất dài, vậy nên đơn vị chúng ta chỉ là phụ trách một đoạn trên vòng phòng ngự này thôi.

Bây giờ mọi người bắt đầu cắm trại tại chỗ, sau đó tập hợp một lần nữa để phân công nhiệm vụ canh giữ cụ thể."

Mười ki lô mét tương đối xa, vậy nên Thái cũng không thể thấy được tình hình ở chỗ vết nứt như thế nào.

Nhưng trên đường đi, hắn thấy được rất nhiều xe quân sự trở theo người và vật tư tới đây.

Trên đường cũng thành lập rất nhiều chốt chặn, hoàn toàn hạn chế xe tư nhân, biến khu vực này trở thành khu vực quân sự.

Trên bầu trời, máy bay vận tải và máy b·ay c·hiến đ·ấu cũng liên tục gào thét bay qua, đủ để biết tình hình ở đây căng thẳng tới mức nào.

Sau khi dựng trại và sắp xếp đồ đạc xong, mọi người lại được lệnh tập trung.

Những tưởng là như trung đoàn trưởng nói trước đó, tập trung để phân phối nhiệm vụ canh gác.

Chỉ là lúc này mặt mũi trung đoàn trưởng có vẻ khá là khó sử. Sau một hồi ngập ngừng, trung đoàn trưởng cũng bắt đầu lên tiếng.

" Như trước đó, tôi đã nói với các đồng chí, chính phủ đã tổ chức nhiều cuộc thăm dò sang bên kia vết nứt, trong đó cũng có sự tham gia của các quốc gia khác.

Nhưng dù sao chúng ta cũng là nước chủ nhà, đa số nhân viên đều là của chúng ta. Các quốc gia khác cũng chỉ cử chuyên gia và một chút binh sĩ đi theo bảo vệ chuyên gia của họ.

Các cuộc thăm dò thất bại thảm trọng, vậy nên thiệt hại lớn nhất chính là quốc gia chúng ta.

Trước đó cử đi vào đều là bộ đội tinh nhuệ, hầu như đều thiệt hại.

Số lượng bộ đội tinh nhuệ là rất có hạn, nếu cứ tiếp tục cử đi vào, số lượng bộ đội tinh nhuệ của chúng ta căn bản không đủ để tiêu hao.

Vậy nên bộ quốc phòng quyết định, thay thế bộ đội tinh nhuệ bằng bộ đội đến từ các đơn vị chủ lực như chúng ta."

Nghe thấy tin tức này, các chiến sĩ bên dưới hết sức lo lắng, cho dù là kỷ luật thép thì mọi người cũng không thể giữ được bình tĩnh mà xôn xao lên.

Dù sao, biết được tin tức sẽ phải tham gia vào một cái nhiệm vụ gần như là thập tử vô sinh, làm gì có ai mà giữ được bình tĩnh cơ chứ.

Thấy phản ứng của mọi người, trung đoàn trưởng lập tức trấn an:

" Trật tự!

Các đồng chí yên tâm!

Nhiệm vụ này cũng không bắt buộc!

Xét thấy tính nguy hiểm của nhiệm vụ, bộ quốc phòng không yêu cầu bắt buộc mọi người tham gia nhiệm vụ, mà tuyển người theo tính chất tự nguyện.

Mặc dù không ép buộc, nhưng tôi vẫn mong đơn vị chúng ta có người tự nguyện tham gia.

Các đồng chí thử nghĩ xem, sinh vật ở thế giới bên kia cực kỳ nguy hiểm, nếu như chúng vượt qua vết nứt t·ấn c·ông sang địa tinh, đứng mũi chịu sào sẽ là đất nước chúng ta.

Khi đó không chỉ những người làm nhiệm vụ trấn giữ như chúng ta phải đối đầu với nguy hiểm.

Chỉ sợ phía sau là thân nhân, là đồng bào của chúng ta cũng tránh không khỏi t·hảm h·ọa.

Mà trước tiên tiến sang thăm dò thế giới bên kia, chính là cơ hội duy nhất để chúng ta có thể tránh khỏi t·hảm h·ọa này.

Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, tìm ra điểm yếu của chúng thì chúng ta mới có thể chống lại được chúng."

Mặc dù trung đoàn trưởng nói như vậy, nhưng hầu hết mọi người trong lòng cũng chỉ có một suy nghĩ, bản thân mình không đi, chắc chắn sẽ có người khác đi, ở lại đây canh giữ chắc chắn sẽ an toàn hơn.

Hoàng Quốc Thái lúc này đang suy nghĩ rất nhiều. Hắn cảm thấy đây có lẽ là cơ hội duy nhất của mình, nếu như không nắm bắt cơ hội lần này, chỉ sợ đời này cũng chỉ có thể làm một người binh sĩ bình thường mà thôi.

Chỉ là nhiệm vụ này cũng quá nguy hiểm. Nhưng với tình hình hiện tại, trừ khi vết nứt đó đóng lại, bằng không xuất ngũ là chuyện không có khả năng.



Mà với bản tính của nhân loại, chỉ sợ những nhà lãnh đạo kia chắc chắn sẽ không để cho vết nứt đóng lại.

Cho dù là người bình thường, hắn cũng biết được tình trạng hòa bình hiện tại của thế giới cũng chỉ là bề ngoài mà thôi.

Tài nguyên có hạn khiến cho thế giới sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra c·hiến t·ranh lần nữa.

Mà một thế giới mới chính là giải pháp tốt nhất cho nhân loại, cho dù không vì lòng tham, bọn họ cũng phải vì tương lai của nhân loại mà giữ lại cái lối đi này. Bất chấp nguy hiểm nó có thể mang lại.

Vì như vậy, cho dù hiện tại hắn không tham gia cái nhiệm vụ nguy hiểm này, thì sớm muộn gì cũng vẫn sẽ phải đối mặt với nguy hiểm mà thôi. Chờ dị sinh vật tiến sang, nguy hiểm là tránh không khỏi, sớm muộn cũng sẽ ngã xuống.

Mà bây giờ tham gia nhiệm vụ này, hắn sẽ có cơ hội tốt hơn, chỉ cần có thể sống sót, không chỉ sớm có hiểu biết về những dị sinh vật ở thế giới bên kia, trở về hắn cũng nhất định không còn là một binh sĩ thông thường nữa.

Thế là, trong lúc mọi người còn im thít, không có chút động tĩnh nào thì Thái xung phong đi ra.

" Tôi! Hoàng Quốc Thái, trung sĩ, tiểu đội chín, trung đội mười hai, đại đội mười hai, tiểu đoàn chín, xin nhận nhiệm vụ!"

Thấy có người đi ra, trung đoàn trưởng vui mừng hô một tiếng.

" Tốt! Còn có đồng chí nào tình nguyện tham gia không?"

Thấy Thái dẫn đầu đi ra, lần lượt lại có hai đồng chí đi ra nữa.

" Tôi! Trần Trung Kiên, binh nhì, tiểu đội ba, trung đội một, đại đội một, tiểu đoàn bẩy, xin nhận nhiệm vụ."

" Tôi! Nguyễn Hữu Dũng, binh nhì, tiểu đội chín, trung đội ba, đại đội một, tiểu đoàn bẩy, xin nhận nhiệm vụ."

Thấy không còn người nào tự nguyện, trung đoàn trưởng lập tức lên tiếng.

" Đã không còn người nào khác tự nguyện tham gia, vậy ba đồng chí quay trở lại lán thu thập quân tư trang của mình, chuẩn bị lên đường tiến tới vị trí vết nứt.

Còn lại chúng ta bắt đầu phân phối nhiệm vụ canh giữ.

Trung đoàn chúng ta phụ trách canh giữ tổng cộng mười hai cái lô cốt ở khu vực này.

Bắt đầu từ đông sang tây, từ tiểu đoàn bẩy đến tiểu đoàn chín, mỗi tiểu đoàn phụ trách bốn cái lô cốt.

Các đơn vị trực thuộc theo như kế hoạch, phân bố xuống các tiểu đoàn.

Riêng đơn vị cối và phòng không, nhanh chóng xây dựng công sự trận địa của mình..."

Thấy trung đoàn trưởng phân phó trở về thu thập quân tư trang, ba người nhanh chóng trở về lán của đại đội mình. Thu thập hoàn tất lập tức quay trở lại.

Lúc này, trung đoàn trưởng cũng đã bàn giao công việc xong xuôi, cũng giao lại công tác chỉ huy cho tham mưu trưởng.

Thấy ba người Hoàng Quốc Thái đã ra tới, ông ta lập tức dẫn bọn hắn lên xe.

Chờ xe chuyển bánh, trung đoàn trưởng cũng nghiêm túc nói với ba người bọn hắn.

" Lần này, các đồng chí tự nguyện tham gia nhiệm vụ nguy hiểm này không chỉ là vì tổ quốc, vì nhân dân, làm vẻ vang cho gia đình, dòng họ các đồng chí, mà còn là làm vẻ vang cho đơn vị chúng ta.

Thân là lãnh đạo của các đồng chí, tôi hổ thẹn vì không trợ giúp được gì.

Nhưng ở đây tôi có một lời khuyên cho các đồng chí, đó là sống sót! Nhất định phải sống sót! Sau khi đi qua bên kia vết nứt, bảo vệ bản thân mình chính là nhiệm vụ tối quan trọng, những thứ khác cũng chỉ là thứ yếu. Chỉ cần không làm ra hành động phản quốc, không mưu hại đồng đội, sống sót trở về chính là một công lớn.

Nhớ kỹ lời tôi nói, nhất định phải sống sót!"

Nghe xong lời trung đoàn trưởng dặn dò, Hoàng Quốc Thái ba người lập tức gật đầu đồng ý.

Thực ra đây cũng là điều Thái suy nghĩ, chuyện gì cũng không trọng yếu, tính mạng mình mới là điều quan trọng.

Hắn quyết định, sau khi tiến vào trong kẽ nứt thăm dò, bảo vệ tính mạng của bản thân mới là điều đầu tiên hắn nghĩ tới, chỉ có sống sót thì mới có được tương lai về sau, c·hết rồi mọi thứ cũng chỉ là hư vô.

Mà trung đoàn trưởng có thể nhắc nhở bọn họ như vậy khiến cho Thái còn rất có cảm tình với vị lãnh đạo này. Một vị lãnh đạo có thể chân tâm thật ý lo nghĩ cho binh sĩ của mình như vậy mới thật là một vị lãnh đạo tốt.

...

Cách chương.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.