Ngày hôm sau.
Thái Châu.
Hai thân ảnh bí mật xuyên qua thông đạo Chân Yêu giới ở Thái Châu.
Đây là lần thứ hai Trần Đạo Huyền đến đây.
Lần trước xuyên qua thông đạo Thái Châu, là hắn tham dự tranh đoạt bảo
vật trong Nguyên Giới Chân Tiên cấp.
Chỉ là lần này, mục tiêu của hắn là hoàn toàn khống chế tứ đại yêu quốc.
Xuyên qua thông đạo.
Đầu tiên đập vào mắt, là Vị Ương tiên thành hùng vĩ chí cực.
Lần này Trần Đạo Huyền bí mật đến đây cùng với Phi Thần Tuyết.
Bởi vì Phi Thần Tuyết trên tay cầm lệnh bài của tông chủ Càn Nguyên Kiếm
Tông, cho nên một đường tự nhiên thông suốt không trở ngại.
Hơn nữa hai người hắn đều là Thế Giới cảnh, thật sự phải cứng đối cứng,
giới yêu của tứ đại yêu quốc cộng lại đều chưa chắc là đối thủ của hai người
Trần Đạo Huyền và Phi Thần Tuyết.
Có thực lực như thế, cùng với gan to không kém, hai người bọn hắn tự nhiên
không có ý định điều động Nguyên Anh chân quân khác, mà là một đường
xuyên qua phạm vi Vị Ương tiên thành.
Hai người Trần Đạo Huyền và Phi Thần Tuyết hoàn toàn bước vào địa giới
Thanh Khâu yêu quốc.
Đây là lần thứ hai Trần Đạo Huyền đến nơi này, còn đối với Phi Thần Tuyết,
là lần đầu tiên.
Lãnh thổ Vạn Tinh Hải vốn vô cùng rộng lớn, thông đạo Chân Yêu giới của
Vạn Tinh Hải lại có nhiều như vậy.
Lấy thân phận Phi Thần Tuyết, một thông đạo Thái Châu nhỏ, hiển nhiên sẽ
không khiến cho nàng tự mình quan tâm.
Trên thực tế, nhiều năm qua, thông đạo Thái Châu luôn được trấn thủ bởi
một vị trưởng lão Nguyên Anh của Khương gia Thái Châu và Càn Nguyên
Kiếm Tông.
Lại nói tiếp, chủ lực trấn thủ của Vị Ương tiên thành thậm chí cũng không
phải là Càn Nguyên Kiếm Tông, mà là Khương gia Thái Châu.
Có thể thấy được Càn Nguyên Kiếm Tông căn bản không thèm để ý tới một
thông đạo Thái Châu nho nhỏ.
Trong lãnh thổ Thanh Khâu yêu quốc,
Trên bầu trời, một chiếc linh chu lướt đi nhanh chóng.
ầ ề ầ ế
Trên linh chu, Trần Đạo Huyền và Phi Thần Tuyết hai người ở chung một
phòng.
Nhìn Trần Đạo Huyền chậm rãi thu công, Phi Thần Tuyết thán phục nói:
- Môn công pháp luyện thể này của ngươi, thật sự huyền diệu!
Nghe được tiếng "khen ngợi", Trần Đạo Huyền cười khổ nói:
- Tuyết Nhi ngươi muốn nói, môn Đô Thiên Ma Thần Chân Thân này của ta
tiêu hao tài nguyên quá nhiều đi.
Thấy ý nghĩ bị vạch trần, Phi Thần Tuyết Thiển cười nhạt một tiếng, cũng
không phản bác.
- Ngươi có điều không biết, môn luyện thể công pháp này mặc dù được
truyền thừa từ Vạn Tinh Hải, nhưng ta phát hiện nó có vài chỗ rất khác với các
công pháp luyện thể khác.
- Ồ, chỗ nào?
Phi Thần Tuyết bày ra một tư thế rửa tai lắng nghe.
Trần Đạo Huyền giải thích:
- Công pháp luyện thể bình thường, đều là tiêu hao tài nguyên luyện thể,
tăng tu vi luyện thể, không sai đi.
Phi Thần Tuyết gật đầu.
- Nhưng môn Đô Thiên Ma Thần Chân Thân mà ta tu luyện lại khác, lấy
Chúc Dung chân thân ta tu luyện để nói, nó yêu cầu người tu luyện nhóm lên
một đoàn Ma Thần Chi Hỏa do tinh huyết làm nhiên liệu. Chỗ tốt lớn nhất của
đoàn Ma Thần Chi Hỏa này, là có thể nhanh chóng luyện hóa các loại tài
nguyên luyện thể, để nhanh chóng tăng lên tu vi luyện thể.
Nói rồi, Trần Đạo Huyền dùng ý niệm khống chế một đoàn hỏa diễm màu
xám đậm, từ trong huyệt Thiên Trung bay ra.
Quan sát cẩn thận, sẽ tìm thấy vị trí trung tâm của ngọn lửa màu xám đậm
này có một chút màu đen tinh khiết.
Chẳng qua ngọn lửa màu đen tinh khiết này vô cùng nhỏ, nếu không nhìn
kỹ, căn bản không nhìn thấy.
- Nhưng đồng dạng, đoàn Ma Thần Chi Hỏa cũng là thủ phạm cắn nuốt tài
nguyên luyện thể!
Nói đến đây, vẻ mặt Trần Đạo Huyền đau đớn.
Mấy ngày nay, Trần Đạo Huyền ngày ngày luyện thể tu hành, dưới sự ủng
hộ của công pháp luyện thể mới cùng tài nguyên luyện thể sung túc, tu vi luyện
thể của Trần Đạo Huyền có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.
Ngắn ngủi không đến mười ngày, đã đạt tới Tích Huyết cảnh đỉnh phong.
Chỉ thiếu một bước là có thể đạt tới cảnh giới sơ bộ dung nhập bất diệt chân
ý.
ế ể ầ ề ể
Đến cảnh giới này, tu vi luyện thể của Trần Đạo Huyền đã triệt để vượt qua
tu vi luyện khí của Kim Đan kỳ.
Đến lúc đó, khuyết điểm lớn nhất của hắn không còn là tu vi thân thể không
đủ, mà là tu vi luyện khí quá thấp.
Đối mặt với tình huống như vậy, Trần Đạo Huyền vốn nên cao hứng mới
đúng.
Nhưng làm cho hắn bất đắc dĩ chính là, Chúc Dung chân thân tiêu hao tài
nguyên luyện thể quá lớn, không, chính xác mà nói, là Ma Thần Chi Hỏa tiêu
hao tài nguyên quá lớn!
Trần Đạo Huyền cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới, tu luyện Chúc Dung
chân thân, tiêu hao lớn nhất lại không phải là cường độ thân thể tăng lên, mà là
Ma Thần Chi Hỏa tăng lên.
Ngọn Ma Thần Chi Hỏa phải gian khổ mới thắp sáng được, lại trở thành thứ
tiêu hao tài nguyên lớn nhất từ khi Trần Đạo Huyền tu hành đến nay.
Ngắn ngủi mười ngày.
Tất cả huyết tủy năm đó Trần Đạo Huyền mang về từ Chân Tiên Nguyên
Giới, đều đã bị nó cắn nuốt không còn.
Bởi vì tốc độ đoàn Ma Thần Chi Hỏa này thôn phệ huyết tủy thật sự quá
nhanh. Trần Đạo Huyền cũng chưa từng tính qua nó đến tột cùng thôn phệ mấy
ngàn khối huyết tủy.
Chỉ cần bổ sung vào thì đoàn Ma Thần Chi Hỏa này phảng phất như mở ra
cái miệng Thao Thiết khổng lồ, thôn phệ luyện hóa tất cả huyết tủy hầu như
không còn.
Tuy nói trong lúc đó nó có trả lại tinh hoa, làm cho tu vi luyện thể của hắn
vọt tới Tích Huyết cảnh đỉnh phong.
Nhưng nếu là công pháp luyện thể khác, nhiều huyết tủy như vậy, đừng nói
để cho tu vi luyện thể của một người tăng lên tới Tích Huyết cảnh đỉnh phong,
cho dù một trăm người tăng lên cũng đủ luôn.
Nhưng Trần Đạo Huyền tu luyện Chúc Dung chân thân, lại chỉ miễn cưỡng
tăng tu vi thân thể lên tới Tích Huyết cảnh đỉnh phong.
Tỷ lệ lợi dụng tài nguyên này, chỉ đơn giản là thấp đến mức ghê tởm.
Cho dù Trần Đạo Huyền có đại tài khí như thế nào đi nữa, thì hắn cũng
không muốn làm như vậy.
Đương nhiên, môn luyện thể công pháp này là chỗ đáng mừng duy nhất,
chính là tốc độ luyện thể rất nhanh.
So với Long Mãng Thôn Thiên Công trước đó, tốc độ tu luyện nhanh hơn
mấy trăm lần.
Thấy vẻ mặt Trần Đạo Huyền có chút bất đắc dĩ.
Phi Thần Tuyết ở một bên lên tiếng an ủi:
ầ ầ
- Trần Lang chớ xem thường môn công pháp này, có lẽ, đoàn Ma Thần Chi
Hỏa của ngươi, có uy năng mà ngươi không thể tưởng tượng được đâu.
- Tuyết Nhi ngươi nhìn ra cái gì sao?
Trần Đạo Huyền vội vàng truy vấn.
- Ừm, ngươi nhìn ngọn hắc diễm này đi.
Phi Thần Tuyết chỉ vào một chút hỏa diễm màu đen thuần khiết ở trung tâm
ngọn lửa màu xám đậm:
- Nếu ta đoán không sai, ngươi tiếp tục luyện hóa thôn phệ huyết tủy, đoàn
hỏa diễm màu xám đậm này sẽ hoàn toàn lột xác thành hắc diễm!
- Thế nhưng, thứ này có ích lợi gì?
Trần Đạo Huyền vô cùng khó hiểu:
- Uy năng của đoàn Ma Thần Chi Hỏa này tuy lớn, nhưng nhiều nhất cũng
có thể uy hiếp tu sĩ Kim Đan kỳ, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng có thể bỏ qua
nó.
- Không thể nói như vậy,
Phi Thần Tuyết lắc đầu:
- Trần Lang ngươi suy nghĩ một chút. Ngươi tu luyện công pháp đó mới có
mấy ngày, mà đã có thể đạt được một hỏa diễm có thể uy hiếp đến tu sĩ Kim
Đan. Nếu tài nguyên sung túc, chẳng phải là qua mấy ngày nữa, nó có thể uy
hiếp tu sĩ Nguyên Anh rồi sao. Nếu là tu hành mấy năm, mấy chục năm thì sao?
Nghe nói như vậy, nội tâm Trần Đạo Huyền chấn động mạnh mẽ, nhưng
biểu tình chợt lại buông lỏng xuống:
- Nhưng... Vậy phải tiêu hao bao nhiêu tài nguyên mới được a!!
Phi Thần Tuyết nhẹ nhàng nắm tay Trần Đạo Huyền, ôn nhu nói:
- Trần lang không phải ngươi đã nói rồi sao, tài nguyên Chân Yêu giới vô
tận, nhất định có thể tăng lên Ma Thần Chi Hỏa của ngươi, đến cảnh giới xưa
nay chưa từng có.
Nghe được tiếng an ủi này, cảm xúc phiền não của Trần Đạo Huyền phảng
phất như được một đôi bàn tay nhỏ bé xoa dịu.
Hắn nhẹ nhàng nắm ngược bàn tay nhỏ bé của đối phương, không lên tiếng