Nói xong câu này.
Bầu không khí đột nhiên trở nên nặng nề.
- Đương nhiên, cho dù Chân Yêu giới thật sự thôn phệ Phượng Vẫn giới, đó
cũng phải là chuyện mấy vạn năm thậm chí mấy chục vạn năm sau, đến lúc đó,
đừng nói là chúng ta, có khi Độ Kiếp thiên tôn hiện tại cũng chưa chắc đã còn
sống trên đời. Dù sao, tiên đồ đoạn tuyệt...
Nói đến đây, ngữ khí của Phi Thần Tuyết lại trầm thấp xuống.
- Không nói tới chuyện đó nữa,
Nàng ngẩng đầu lên, hai tay chắp sau lưng vui tươi nói:
- Lần trước ngươi tìm ta, không phải là muốn dẫn ta đi thăm Quan Hải tiên
thành của Trần gia ngươi sao.
- Uh,
Trần Đạo Huyền bị bộ dáng vui tươi của Phi Thần Tuyết làm cho có chút
không thoải mái, chắp tay nói:
- Tông chủ, mời!
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Tử Lăng ở một bên:
- Tử Lăng tiên tử xin đợi ở đây một lát.
Tử Lăng gật gật đầu, phúc thân thi lễ nói:
- Thiếp thân biết, công tử cùng Phi tông chủ cứ tự nhiên là.
- Vâng,
Trần Đạo Huyền gật gật đầu, lập tức, hắn mang theo Phi Thần Tuyết, bay tới
khu công nghiệp Quan Hải tiên thành.
Quan Hải tiên thành là tiên thành công nghiệp do Trần gia dốc toàn lực của
tộc chế tạo, trải qua nhiều năm không ngừng phát triển, quy mô so với lúc mới
thành lập thành, ít nhất khuếch trương gấp mười lần.
Đặc điểm rõ ràng nhất là, Quan Hải tiên thành chưa từng có một bức tường
thành bao phủ toàn diện nào.
Phải biết rằng, hầu như một tòa tiên thành nào cũng đều xây dựng tường
thành.
Thứ nhất, tường thành thịi hợp trận pháp phòng ngự, có thể cung cấp tác
dụng phòng hộ rất tốt cho tiên thành.
Thứ hai, bức tường thành này chính là ranh giới giữa tiên và phàm, ngăn
cách tiên phàm rất tốt, bức tường thành này chủ yếu bảo vệ không phải tu tiên
giả, mà là phàm nhân!
ồ
Nhưng Quan Hải tiên thành trên đảo Hồng Sam đã phá vỡ hoàn toàn mô
hình này.
Bởi vì Quan Hải tiên thành là một tòa thành tiên phàm cùng tồn tại!
Quy mô dân số của cả Quan Hải tiên thành, tính cả phàm nhân, đã đạt tới
mấy chục triệu.
Cho dù chỉ tính riêng tu sĩ, đã có mấy trăm vạn người.
Tuy rằng còn chưa thể nào so sánh với Nguyên Thần tiên thành, nhưng trong
Thương Châu, đây đã là tòa tiên thành lớn nhất rồi.
- Dừng lại ở đây một lúc.
Phi hành được nữa đường.
Phi Thần Tuyết đột nhiên mở miệng nói.
Trần Đạo Huyền chắc biết đối phương đang suy nghĩ cái gì, gật đầu nói:
- Được!
Hai người hạ xuống độn quang, rơi vào con đường rộng lớn ồn ào náo nhiệt
trong thành.
Kiến trúc Quan Hải tiên thành đại khí bàng bạc, ngược lại không khiến Phi
Thần Tuyết chú ý.
Dù sao đối với vị tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông như nàng mà nói, Thiên
Tôn thành hùng vĩ chí cực nàng đều đã kiến thức qua, huống chi kiến trúc của
một tòa Quan Hải tiên thành nho nhỏ.
Thật sự làm cho Phi Thần Tuyết cảm thấy kinh ngạc chính là, tòa tiên thành
trước mắt này, lại là một tòa thành thị tiên phàm hỗn cư.
Điều này thực sự làm nàng ngạc nhiên.
Phải biết rằng, trong giới tu hành, tu sĩ đối xử với phàm nhân, là thái độ coi
thường.
Bởi vì trong mắt tu sĩ, phàm nhân không chỉ yếu đuối, sinh mệnh của bọn họ
càng giống như sương mai, chớp mắt đã chết.
Sự tồn tại như vậy, để cho rất nhiều tu sĩ sinh ra cảm giác, bọn họ không là
đồng loại.
Tiên phàm khác biệt, chính là giải thích tốt nhất về thái độ của tu sĩ đối với
phàm nhân.
Nhưng ở Quan Hải tiên thành, Phi Thần Tuyết lại thấy được cảnh tượng
hoàn toàn khác, tu tiên giả và phàm nhân của thành thị này lại sống hài hòa
cùng một chỗ!
Loại chuyện này, Phi Thần Tuyết đã từng trải rất nhiều, quả nhiên là lần đầu
tiên nghe nói.
Có lẽ trong mắt tu sĩ bình thường, loại chuyện này không là gì cả, nhưng
trong mắt người thống trị Vạn Tinh Hải như Phi Thần Tuyết nàng, ý nghĩa của
chuyện này quả thực quá trọng đại.
Giết một người đơn giản, thay đổi nhận thức sâu sắc của tất cả mọi người,
mới là thực sự khó khăn!
Cho dù hiện tại Phượng Vẫn giới lại xuất hiện một vị Đại Thừa chân tiên,
cũng không có khả năng thay đổi được quan niệm truyền thống của tất cả tu sĩ.
Đây quả thực chính là thiên phương dạ đàm, nhưng ở Quan Hải tiên thành,
nàng lại nhìn thấy cảnh tượng thiên phương dạ đàm này.
- Sao ngươi lại làm được?
Phi Thần Tuyết không đầu không cuối hỏi một câu.
Trần Đạo Huyền lại biết nàng muốn hỏi cái gì:
- Muốn để phàm nhân và tu sĩ cùng chung sống hài hòa, điểm khó khăn lớn
nhất, chính là để cho tu sĩ chấp thuận giá trị của phàm nhân!
- Giá trị của con người sao?
Phi Thần Tuyết nhíu mày.
Phàm nhân có giá trị sao? Đối với tu sĩ mà nói, giá trị duy nhất của phàm
nhân, không phải là cung cấp mầm tiên cho quần thể tu sĩ sao?
Tu sĩ lại không cần ăn lương thực phàm nhân canh tác, tu sĩ còn phải nhiều
lần ra tay bảo hộ đám phàm nhân nhỏ yếu này, cho nên ở trong mắt tu sĩ, phàm
nhân mới hiện lên như có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Không có giá trị, tự nhiên sẽ không có cảm giác tồn tại.
Đối với loại tồn tại vừa không có giá trị vừa yếu ớt, tu sĩ còn không phải là
muốn khi dễ thì khi dễ, muốn chà đạp thì chà đạp sao?
Phi Thần Tuyết rõ ràng, giá trị mà Trần Đạo Huyền nói, tuyệt không phải là
một thứ đơn giản.
Bây giờ nàng cực kỳ hứng thú với tòa thành này rồi.
Vì để có không gian cho tán tu và phàm nhân của Vạn Tinh Hải cùng sinh
sống, Phi Thần Tuyết không tiếc trở mặt với trưởng lão tông môn.
Đôi khi, Phi Thần Tuyết cũng nghi ngờ, sự kiên trì của nàng là đúng hay sai.
Nhưng nàng biết, một mực bóc lột tầng dưới chót, hơn nữa tầng dưới cùng
còn không có bất kỳ lực phản kháng nào, kết cục cuối cùng chính là tầng dưới
chót tiêu vong.
Mà tầng dưới chót tiêu vong, lợi ích của những giai cấp thống trị như bọn họ
làm sao bảo đảm được. Phi Thần Tuyết từ đầu đến cuối đều hiểu, bảo vệ lợi ích
của quần thể tầng dưới cùng, chính là bảo vệ lợi ích của tầng lớp thống trị Càn
Nguyên Kiếm Tông.
Tuy nhiên, Diệp Dận lại không thể nhìn thấy được điểm này.
Hoặc nói cách khác, hắn không thể nhìn thấy xa như vậy.
ể ấ ầ ế ắ
Diệp Dận chỉ có thể nhìn thấy, Phi Thần Tuyết đang cắt thịt Càn Nguyên
Kiếm Tông, đi nuôi dưỡng tầng dưới cùng của Vạn Tinh Hải.
Tầng dưới chót không chỉ là tán tu, còn có số lượng phàm nhân nhiều hơn.
Trong thời gian Phi Thần Tuyết làm tông chủ, đã từng lập pháp lệnh, nghiêm
cấm tu sĩ tùy ý tàn sát phàm nhân, người vi phạm...giết!
Chính bởi vì Càn Nguyên Kiếm Tông định ra quy tắc, cho nên bên trong
Vạn Tinh Hải mới vô cùng an ổn.
Lúc trước khi Trần Đạo Huyền còn nhỏ yếu, rất ít khi gặp phải chuyện giết
người đoạt bảo, tất cả đều bởi vì pháp lệnh của Càn Nguyên Kiếm Tông.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản nhất khiến Trần gia hiện giờ thực lực
cường đại. Trần Đạo Huyền lại không liên hợp với các gia tộc tu tiên khác tạo
phản, mà là lựa chọn kết minh với Càn Nguyên Kiếm Tông.
So với gia tộc tu tiên của Vạn Tinh Hải, Càn Nguyên Kiếm Tông hoặc là Phi
Thần Tuyết này càng đáng để hắn tín nhiệm hơn.
Thứ như nhân tâm, đôi khi không đáng một đồng tiền, nhưng đôi khi, như là
thiên kim không đổi.
Đối mặt với sự nghi hoặc của Phi Thần Tuyết, Trần Đạo Huyền lại cười mà
không nói.
Bởi vì những gì nàng sẽ thấy tiếp theo, sẽ hoàn toàn lật đổ nhận thức của
nàng.
Rất nhanh.
Khu công nghiệp Quan Hải tiên thành đã đến rồi.
Qua nhiều thập kỷ phát triển, các khu công nghiệp ở Quan Hải tiên thành đã
mở rộng đến mười ba, so với chín khu công nghiệp lớn vào thời điểm đó, đã
thêm bốn khu công nghiệp mới.
Những khu công nghiệp mới này, nội bộ phần lớn là nhà máy sản xuất pháp
khí, linh phù, đan dược.
Đừng nhìn chỉ có ba loại chính pháp khí, linh phù, đan dược.
Nhưng mỗi loại lớn được chia nhỏ, không biết có bao nhiêu loại nhỏ có thể
được chia ở bên trong.
Lấy pháp khí làm ví dụ.
Trong tất cả các pháp khí, dựa theo phẩm giai phân chia, từ nhất giai hạ
phẩm đến thất giai thượng phẩm, tổng cộng có hai mươi mốt loại.
Theo chức năng phân chia, có thể được chia thành vô số loại.
Mà mỗi một loại pháp khí, lại có vô số kiểu dáng pháp khí.
Ví dụ như pháp khí tấn công nhất giai trung phẩm, thì có Xích Ảnh kiếm,
Kim Quang kiếm và các loại pháp khí kiếm khác, hơn nữa còn có đủ loại pháp
khí phi kiếm hình thức khác.
ấ ề ỗ ể
Rất nhiều pháp khí, mỗi loại được xây dựng thành một nhà máy độc lập để
chuyên môn sản xuất.
Ví dụ như nhà máy sản xuất Xích Ảnh kiếm sớm nhất của Trần gia.
Về phần linh phù cùng đan dược cũng giống nhau, chủng loại đa dạng, nhà
xưởng sản xuất chúng hiển nhiên cũng vô cùng phức tạp