Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 743: Mời tới làm khách



Mặc dù hắn biết chuyến đi Thanh Vi đạo phái cướp lấy Thái Nhất Thần
Thủy vô cùng nguy hiểm, nhưng không nghĩ tới lại hung hiểm như vậy.
Phải biết rằng, mười ba lần hắn cướp bóc tuyến vận tải hậu cần của Huyền
Thanh đạo minh, mấy lần bị chân quân đứng đầu đuổi giết, Thiên Cơ Phù này
còn chưa từng xuất hiện phản ứng kịch liệt như vậy.
Chỉ có lần này.
Trần Đạo Huyền chỉ là lộ ra ý nghĩ tập kích Thanh Vi đạo phái, vậy mà
Thiên Cơ Phù lại có phản ứng lớn như vậy.
Nhìn thấy dự đoán điềm báo đại hung trên Thiên Cơ Phù, Trần Đạo Huyền
trầm mặc.
Dựa theo bản tính của hắn, nếu đã biết chuyến này cửu tử nhất sinh, tất
nhiên sẽ tạm thời lui đi, ổn định một đợt rồi nói sau.
Dù sao lấy cơ duyên và thiên tư của hắn, Đại Thừa Chân Tiên không dám
nói, tương lai thành tựu Độ Kiếp thiên tôn, hắn cơ hồ nắm chắc trăm phần trăm.
Mà đạt tới Độ Kiếp kỳ, lấy truyền thừa hắn tiếp nhận ở Vạn Tinh Hải, có khi
có thủ đoạn để hắn độ kiếp thành công, thọ cùng trời đất.
Thành tiên!
Ở vô số tu sĩ xem ra, chuyện này gần như không có khả năng, nhưng đối với
Trần Đạo Huyền mà nói lại có nắm chắc rất lớn.
Hắn thật sự muốn vì Trần Tiên Hạ mà bước vào hiểm cảnh này, buông tha cơ
hội thành tiên sao?
Nghĩ tới đây.
Trần Đạo Huyền kịch liệt thở dốc.
Một là sự cám dỗ của thành tiên, một là Thập Tam thúc đối xử với hắn như
con cháu, không hề giữ lại chút nào.
Giờ khắc này, Trần Đạo Huyền do dự.
Trần Đạo Huyền không khỏi nhớ lại cảnh tượng năm đó lần đầu tiên nhìn
thấy Trần Tiên Hạ.
……
- Đây là núi Xích Đồng.
Một lão già râu xám xịt, dắt theo một đứa trẻ chỉ mới năm tuổi, hiền lành
nói.
- Các đời tiền bối của Trần gia chúng ta đều tu hành ở chỗ này.
Lão cười quay đầu:
ỗ ố
- Sau này ngươi cũng phải tu hành ở chỗ này, ngươi là đạo tự bối, từ hôm
nay trở đi, ngươi gọi là Trần Đạo Huyền.
- Trần Đạo Huyền...
Hài đồng ngẩng đầu lên, nhìn dáng người cao ngất của lão.
.......
- Đạo Huyền, ngươi xem đây là cái gì?
Trần Tiên Hạ trân trọng lấy ra một khối ngọc giản.
Trần Đạo Huyền hơn mười tuổi tiếp nhận ngọc giản, tò mò nhìn Trần Tiên
Hạ:
- Thập Tam thúc, đây là...
- Đây là truyền thừa luyện khí trân quý nhất của gia tộc chúng ta, để có được
nó, gia tộc chúng ta trả giá rất nhiều, nhiều lắm.
Biểu tình trên mặt của Trần Tiên Hạ có chút trầm thấp.
Trần Đạo Huyền dùng bàn tay nhỏ bé non nớt tiếp nhận ngọc giản, là một
đứa trẻ mười tuổi có linh hồn của người lớn trong thân thể, hắn hiểu được sự
nặng nề trên mặt Trần Tiên Hạ.
Hắn biết, để lấy được quả ngọc giản nho nhỏ này, nhất định vô cùng không
dễ dàng.
Trần Đạo Huyền trịnh trọng gật gật đầu:
- Thập Tam thúc, ta chắc chắn sẽ không cô phụ mong đợi của ngài.
Nghe nói như vậy, Trần Tiên Hạ liếc mắt hắn một cái, từ trong ánh mắt Trần
Đạo Huyền, lão thấy được một thứ gọi là hy vọng.
Nhất thời, hốc mắt Trần Tiên Hạ có chút ẩm ướt.
......
Trận chiến thi triều Thương Châu.
Trần Tiên Hạ mang theo Trần Đạo Huyền sắc mặt nặng nề lại lần nữa du
ngoạn núi Xích Đồng.
- Kia là... Núi Xích Đồng....
Trần Tiên Hạ chỉ vào một ngọn núi trơ trụi, có chút thổn thức không thôi:
- Tất cả mọi thứ của Trần gia ta, đều bắt đầu từ mỏ linh quặng này.
- Thập Tam thúc....
- Đạo Huyền.
Trần Tiên Hạ nhìn hắn:
- Ta nói với ngươi những điều này là muốn ngươi biết, sau này mặc kệ tiền
đồ của gia tộc như thế nào, ta sẽ không đổ lỗi cho ngươi, tộc nhân sẽ không đổ
ỗ ấ ồ ề
lỗi cho ngươi. Bởi vì... Ngươi đã làm tất cả cho gia tộc rồi! Đạo Huyền, ngươi
không hổ thẹn với bất cứ một tộc nhân nào!
.......
Trong tĩnh thất.
Trần Đạo Huyền không khỏi rơi lệ đầy mặt.
Lời của Trần Tiên Hạ vẫn còn bên tai.
- Đạo Huyền, ngươi không hổ thẹn với bất kỳ một tộc nhân nào.
- Không hổ thẹn?
Trần Đạo Huyền dùng pháp lực hông khô nước mắt:
- Không, ta có thẹn, ta không báo đáp ân dưỡng dục của Thập Tam thúc, lại
không báo đáp ơn thành đạo của Thập Tam Thúc. Làm sao ta lại dám nói,
không thẹn với bất kỳ tộc nhân nào!
Trần Đạo Huyền ngẩng đầu lên, ánh mắt như sao dưới bầu trời đêm, rực rỡ
mà kiên định.
- Thập Tam thúc, chờ ta, ta nhất định sẽ mang Thái Nhất Thần Thủy về cho
ngươi, để cho ngươi Trúc Cơ thành công!
......
Vùng biển tây nam Vạn Tinh Hải.
Đảo Song Hồ.
Bên trong một đình viện tinh xảo, ánh nắng mặt trời chiếu sáng trên những
bụi hoa hòn non bộ trong đình viện.
Trong đình viện, trên một chiếc ghế dài được làm bằng noãn ngọc, một lão
già với vóc dáng lọm khọm đang phơi nắng.
Trên mặt của lão đầy vết loang lổ, làn da nhăn nheo, một bộ dáng gần đất xa
trời.
Trần Tiên Hạ hơi giơ tay lên.
Bên cạnh, một tu sĩ Trần gia hầu hạ lão khom lưng xuống, tiến đến bên tai
Trần Tiên Hạ.
- Lão tộc trưởng, ngài có gì phân phó?
Trần Tiên Hạ mở hai mắt đục ngầu ra, một bóng dáng mơ hồ đập vào mắt,
một lúc lâu sau, bóng dáng mơ hồ mới dần dần rõ ràng vài phần, nhưng lão vẫn
nhìn không rõ bộ dáng của hậu bối Trần gia trước mắt.
Lão chỉ biết, tên của đối phương, hình như tên là Trần Trạch Duệ.
- Gọi... Đạo Liên lại đây.
Trần Tiên Hạ có chút hữu khí vô lực.
- Vâng.
ầ ắ ễ
Trần Trạch Duệ chắp tay thi lễ, độn quang chợt lóe, bay ra ngoài đình viện.
Chưa đầy một chút.
Hai đạo độn quang hạ xuống đình viện này.
Chính là Trần Trạch Duệ và Trần Đạo Liên vội vàng chạy tới.
Thấy Trần Tiên Hạ, Trần Đạo Liên vội vàng ngồi xổm xuống, ghé bên tai lão
ân cần hỏi thăm:
- Lão tộc trưởng, ngài tìm ta?
Nghe vậy, Trần Tiên Hạ cười nói:
- Đạo Liên, ta sợ không còn nhiều thời gian.
Nghe thấy như vậy.
Trong lòng Trần Đạo Liên chấn động kịch liệt.
Nàng run rẩy hai tay, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay khô héo của Trần Tiên Hạ,
nước mắt chảy xuống hai má, lắc đầu nói:
- Sẽ không, thiếu tộc trưởng nhất định sẽ có biện pháp, ngài đã nói, còn phải
chờ thiếu tộc trưởng trở về. Ngài còn chưa tận mắt nhìn thấy thiếu tộc trưởng
báo đại thù cho gia tộc mà?
Một bên, hậu bối Trần thị khác cũng nhẹ giọng khóc nức nở.
Không chỉ ở trong lòng Trần Đạo Huyền, địa vị của Trần Tiên Hạ trong lòng
tộc nhân Trần gia cũng vô cùng cao.
Qua nhiều năm.
Trần Tiên Hạ đặt đại quyền gia tộc vào trong tay Trần Đạo Huyền, chính
mình lại bồi dưỡng cho Trần gia một đời đệ tử hậu bối.
Cho đến khi lão cạn kiệt tinh lực, già lọm khọm.
Thấy bộ dáng này của Trần Đạo Liên, Trần Tiên Hạ cười an ủi:
- Đứa nhỏ ngốc, người nào lại không đến thời điểm chết đi, không được đại
đạo, chung quy đều là công dã tràng.
Trần Đạo Liên cúi đầu, khóc nức nở không thôi, căn bản không nói nên lời.
- Đạo Liên, ta sợ mình không thể chờ Đạo Huyền, có mấy lời ta muốn ngươi
nói với hắn.
Trần Đạo Liên khóc, gật đầu không thôi.
- Ngươi thay ta nói với hắn, đời này của ta, một trong những điều tự hào và
đáng tự hào nhất là đưa hắn từ huyện Trường Bình trở về núi Xích Đồng để tu
hành.
- Ừm...
Trần Đạo Liên nức nở.
- Còn có...
- n?
Trần Đạo Liên dường như cảm ứng được cái gì đó, vẻ mặt cảnh giác ngẩng
đầu lên:
- Ai dám tự tiện xông vào Trần gia Thương Châu ta!
Dứt lời.
Trần Đạo Liên bảo vệ Trần Tiên Hạ thật chặt ở phía sau.
- Thú vị.
Một thanh âm xa lạ vang lên bên tai Trần Đạo Liên.
Ngay sau đó, một thân hình chợt xuất hiện.
Nhìn thấy người trước mắt, trong mắt Trần Đạo Liên toát ra một tia hoảng
sợ.
- Khương... Khương lão tổ.
Khương lão tổ mặc đạo bào màu đen, rõ ràng gã chỉ lẳng lặng đứng ở trong
đình viện, nhưng lại giống như là trung tâm của tất cả mọi người.
Trần Đạo Liên nhìn thấy lão tổ Khương gia, thân thể mềm mại kịch liệt run
rẩy.
Một lúc lâu sau.
Nàng mới đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, chậm rãi nói:
- Không biết Khương lão tổ đột nhiên đến thăm Trần gia ta, là có chuyện gì
sao?
Khương lão tổ cũng không trả lời, mà là cười gật đầu nói:
- Thú vị, ngươi chỉ là một tu sĩ Tử Phủ sơ kỳ, nhìn thấy ta lại còn có thể bình
tĩnh như vậy, Trần gia ngươi thật đúng là thiên tài lớp lớp.
Nghe thấy như vậy.
Trần Đạo Liên cố nén lửa giận.
Nói như thế nào đi nữa, Trần gia nàng cũng là đệ nhất đại tộc của Thương
Châu, mà nàng làm đại diện tộc trưởng Trần gia, mặc dù tu vi không cao, nhưng
cũng đại biểu cho thể diện Trần gia.
Cứ như vậy bị đối phương đột kích đến nội địa Trần gia, còn nói đùa giỡn,
mặc cho ai cũng sẽ sinh ra lửa giận.
Nhìn hai mắt của Trần Đạo Liên bốc hỏa, Khương lão tổ lắc đầu nói:
- Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng không có ác ý đối với Trần gia ngươi.
Nói xong, gã quay đầu nhìn về phía Trần Tiên Hạ.
- Chuyến này ta đến đây là muốn mời Trần tộc trưởng đến Cực Dạ tiên thành
ta làm khách, cùng thương lượng chuyện chinh phạt Huyền Thanh đạo minh,
Trần tộc trưởng, không biết ý của ngươi như thế nào?


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.