Hai đạo độn quang đồng thời đáp xuống Xích Viêm tiên phủ.
Xích Viêm tiên phủ là đạo tràng của chân quân, diện tích lớn hơn nhiều so
với tộc địa của Kim gia.
Xích Viêm tiên phủ dù tên là Tiên phủ, trên thực tế, tòa đạo tràng này chiếm
cứ gần một phần mười diện tích của Kim Nguyên tiên thành.
- Thật là xa hoa.
Trần Đạo Huyền đứng trước tiên phủ, đùa cợt nói.
Kim Thần Anh ở một bên cũng cười lạnh:
- Lão tặc này cực thích hưởng thụ, không chỉ tham tiền mà còn nữ sắc. Chỉ
là mấy năm gần đây thọ nguyên của hắn gần kề, thường xuyên bế quan tu
dưỡng trong tiên phủ, ngược lại rất ít khi lăn qua lăn lại ở bên ngoài.
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
Kim Nguyên chân quân thích nữ sắc, cái này trong phạm vi mấy chục vạn
dặm của Kim Nguyên tiên thành, cũng không phải là bí mật gì.
Trong quá khứ, thường xuyên có gia tộc tu tiên dâng mỹ tỳ lên Kim Nguyên
chân quân.
Chỉ là mấy năm gần đây, Kim Nguyên chân quân ngược lại không ra mặt thu
mỹ tỳ, Trần Đạo Huyền cũng không có động tâm tư phương diện này.
Trong khi nói chuyện.
Hai người nhanh chóng tiến vào Xích Viêm tiên phủ.
Quả nhiên, dọc theo đường đi, Trần Đạo Huyền gặp phải trong tiên phủ này
đều là nữ tử trẻ tuổi, mặc dù tu vi những nữ tử này không cao, nhưng tất cả đều
có một đặc điểm chung là tướng mạo xinh đẹp.
Nhìn thấy những mỹ tỳ này, Trần Đạo Huyền không khỏi cảm thán lời đồn
không sai.
- Điện hạ!
- Điện hạ!
- ......
Dọc theo đường đi, tất cả tỳ nữ trong tiên phủ gặp được Kim Thần Anh đều
khom người hành lễ, biểu hiện có chút cung kính.
Dường như nhìn ra nghi hoặc của Trần Đạo Huyền, Kim Thần Anh giải
thích:
- Đối với lão tặc này mà nói, chỉ cần ta không chạy, không chết, mặc kệ
chuyện gì hắn đều chiều theo ta. Trong mắt người ngoài, ta là người thừa kế tòa
Xích Viêm tiên phủ này, thậm chí là Kim Nguyên tiên thành này, nhưng trên
thực tế... Ha ha!
Trên mặt Kim Thần Anh cười lạnh liên tục.
Hai người đi lại trong Tiên phủ ước chừng nửa canh giờ mới cuối cùng đi tới
khu vực hạch tâm tiên phủ.
Lúc này, một vị nữ tu dáng người yểu điệu, áo tím phong tình vạn chủng,
dáng đi tao nhã đi tới trước mặt hai người Trần Đạo Huyền, phía sau tử y nữ tử
còn đi theo một đám mỹ tỳ.
- Đây là một trong những sủng thiếp mà lão tặc kia sủng ái nhất.
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền hiểu rõ gật gật đầu.
Nữ tu áo tím xinh đẹp đầu tiên là đánh giá Trần Đạo Huyền một cái, chợt
ánh mắt chuyển hướng Kim Thần Anh, nhíu mày nói:
- Kim điện hạ, từ trước đến nay chân quân không thích ngươi mang người
ngoài đến đây, vị này là?
- Có liên quan gì đến ngươi không?
Kim Thần Anh lạnh lùng nói:
- Ngươi đã quên danh tính của mình hay sao? Chỉ là một thị thiếp mà cũng
dám nghi ngờ bổn tọa?
Cảm nhận được uy thế khủng bố trên người Kim Thần Anh, khí thế của nữ
tu áo tím xinh đẹp nhất thời lùn xuống, cái miệng nhỏ nhắn mím môi một cái,
ủy khuất nói:
- Điện hạ, nô gia... Nô gia không dám.
Nói xong, dùng đôi mắt to tràn đầy nước mắt của mình nhìn Kim Thần Anh.
Trần Đạo Huyền đứng ở một bên nhìn thấy cảnh này, không khỏi bổ não ra
mấy chục phút cốt truyện đen tối.
Xem ra Kim Thần Anh nói, Kim Nguyên chân quân đối với hắn tương đối
phóng túng là thật.
Nhìn thấy nữ tu áo tím xinh đẹp mềm nhũn, lúc này Kim Thần Anh mới từ
bỏ, lạnh lùng nói:
- Tử Lăng, ta hỏi ngươi, lão tổ vẫn còn đang bế quan.
Nghe vậy, vị nữ tu xinh đẹp tên là Tử Lăng này gật gật đầu:
- Mấy năm nay, lão tổ một mực bế quan.
- Được rồi, ta biết rồi, ngươi lui đi.
- Vâng.
Tử Lăng lại đánh giá Trần Đạo Huyền một cái, hướng hai người phúc thân
nhất lễ, nghiêng người rời đi.
Nhìn theo đám người Tử Lăng rời đi, Kim Thần Nguyên tiếp tục nói:
ế
- Đây là một gia tộc Kim Đan trong phạm vi thế lực của Kim Nguyên tiên
thành dâng mỹ tỳ cho lão tổ, đừng thấy tu vi nữ nhân này không cao, nhưng thủ
đoạn không hề kém. Ngắn ngủi không đến mười năm thời gian, lão tặc kia liền
giao toàn quyền xử lý tòa tiên phủ này cho nàng.
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền lắc đầu:
- Đối với tu sĩ chúng ta mà nói, thực lực bản thân mới là tất cả.
- Đúng vậy!
Kim Thần Anh đồng ý gật đầu.
Nếu không phải thực lực của hắn không đủ, thì hắn đã sớm trở mặt với Kim
Nguyên chân quân rồi, nào còn biết rõ mình là đối tượng Kim Nguyên chân
quân đoạt xá, cả ngày vẫn giả mù kêu đối phương là lão tổ.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi hâm mộ nhìn Trần Đạo Huyền.
Nếu hắn có thực lực như vị trước mắt này, Kim Nguyên chân quân làm sao
có thể đoạt xá thân thể của hắn?
Phía bên kia.
Mặc dù Tử Lăng rời khỏi hai người Trần Đạo Huyền, nhưng thần thức của
nàng vẫn âm thầm chú ý hai người Trần Đạo Huyền.
Theo lý mà nói, lấy tu vi Tử Phủ tầng chín của nàng âm thầm quan sát Trần
Đạo Huyền cùng Kim Thần Anh, hai vị Kim Đan chân nhân này nhất định sẽ
phát hiện.
Nhưng Tử Lăng đã tu hành qua một môn bí thuật thần thức.
Môn bí thuật thần thức này dù không thể thi triển thần thức công kích,
nhưng có thể làm cho thần thức điều tra trở nên vô cùng bí ẩn, cho dù tu vi đối
phương cao hơn nàng một đại cảnh giới cũng sẽ không phát hiện Tử Lăng điều
tra.
......
- Hả?
Trần Đạo Huyền nhíu mày, bước chân hơi dừng lại.
Thấy Trần Đạo Huyền đột nhiên dừng lại, trong lòng Kim Thần Anh căng
thẳng, vội vàng nói:
- Làm sao vậy?
- Không sao đâu.
Trần Đạo Huyền lắc đầu.
Mặc dù trong lòng nghi hoặc nhưng Trần Đạo Huyền không muốn giải thích,
Kim Thần Anh ở địa vị yếu thế cũng không thể hỏi nhiều.
Hai người rẽ trái, cuối cùng dừng lại trước một cung điện.
- Nơi này hẳn là tàng bảo thất của lão tặc kia.
ầ
Kim Thần Anh chỉ vào cung điện trước mặt nói.
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền nhíu mày:
- Nơi này ngươi đã từng vào rồi?
- Không.
Kim Thần Anh lắc đầu:
- Chỉ là theo ám tuyến của ta ở Xích Viêm tiên phủ nói qua, mỗi lần lão tặc
kia tới nơi này đều biểu hiện vô cùng thần bí, khả năng nơi này là tàng bảo thất
của hắn rất lớn.
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền nghiêm túc đánh giá cung điện trước
mắt.
Tòa cung điện này chiếm diện tích không lớn, nhưng lại bị một tòa trận pháp
cấp năm bao phủ, hơn nữa tòa trận pháp cấp năm này còn ở trạng thái mở ra.
Nhìn thấy điều này, Trần Đạo Huyền có chút đau đầu, quay đầu nhìn về phía
Kim Thần Anh nói:
- Ngươi có biện pháp tiến vào trong cung điện không?
Trận pháp cấp năm không có người chủ trì, ngược lại không ngăn được Trần
Đạo Huyền.
Nhưng vấn đề là một khi hắn mạnh mẽ phá trận, thì sẽ dẫn phát động tĩnh rất
lớn, đến lúc đó Kim Nguyên chân quân bị kinh động nhất định sẽ trực tiếp chạy
tới nơi này.
Trần Đạo Huyền mượn nhờ bảo tàng của Kim Nguyên chân quân để tăng
thực lực cũng sẽ thất bại.
Kim Thần Anh lắc đầu:
- Không.
Nghe được câu trả lời này, Trần Đạo Huyền không khỏi có chút lo lắng
không thể triển khai.
Kim Thần Anh cũng không nói nữa, hắn đã dựa theo đề nghị của Trần Đạo
Huyền, mang đến hắn tàng bảo thất của Kim Nguyên chân quân.
Về phần có thể mở tàng bảo thất này hay không, hắn không thể đảm bảo.
Thấy Trần Đạo Huyền không nói lời nào, trong lòng Kim Thần Anh cũng có
chút nhụt chí.
Mượn tay vị trước mắt trừ bỏ Kim Nguyên chân quân chính là phương pháp
tốt nhất để hắn thoát khỏi sự khống chế của Kim Nguyên chân quân, nhưng
trước mắt xem ra, Trần Đạo Huyền cũng rất khó đồng thời chống lại bốn vị
Nguyên Anh chân quân.
Trần Đạo Huyền không nói một lời, xoay quanh loại cung điện này vài vòng,
rốt cục xác định trận pháp bên ngoài cung điện trước mặt chính là một cái đại
trận phòng ngự hạ phẩm cấp năm.
ể ố ấ
Có thể bố trí đại trận phòng ngự cấp năm ở địa giới nhỏ hẹp như vậy, độ khó
không hề thấp hơn trận pháp phòng ngự cấp sáu bao phủ toàn bộ Kim Nguyên
tiên thành.
Cảnh giới trận pháp của Trần Đạo Huyền còn cao hơn trình độ luyện khí một
đại cảnh giới, đạt tới thượng phẩm cấp bốn, khoảng cách trận pháp sư cấp năm
cũng không tính là quá xa.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền dứt khoát ngồi lơ lửng trên không, hai tròng
mắt nhìn chăm chú vào trận pháp trước mặt