Quan Hải Tiên Thành, khu vực phía thành đông.
- Người nào? Dám rình rập cơ mật của Trần gia ta!
Một tiếng quát vang khắp khu thành đông.
Ngay sau đó, một đạo độn quang màu xanh phóng lên trời, ầm ầm rơi xuống
khu thành đông.
- Oanh!
Một tiếng nổ vang, một đạo thân ảnh mặc linh giáp màu xanh, đứng sừng
sững trước người ba gã tu sĩ Cơ gia.
- Trần gia ta đã nói rồi, thiếu tộc trưởng đang bế quan, không tiện gặp khách,
người Cơ gia các ngươi tự tiện xông vào trọng địa của Trần gia ta, đây là muốn
khơi mào tranh chấp giữa Thương Châu và Cảnh Châu sao?
Tuy rằng toàn thân bị linh giáp màu xanh bao bọc, nhưng thông qua giọng
nói của hắn, thì vẫn có thể nghe ra, người này chính là bộ trưởng Quân bộ của
Trần gia, Trần Phúc Sinh.
Qua năm năm, tu vi của Trần Phúc Sinh ngược lại không biến hóa nhiều
lắm, chỉ thăng cấp lên Tử Phủ trung kỳ.
Dưới tình huống lúc trước Trần gia có được nhiều nguyên khí tinh hoa như
vậy, tu vi của Trần Phúc Sinh tiến triển như vậy có thể nói là cực kỳ chậm.
Nhưng thực lực của hắn, so với năm năm trước, có thể nói là có biến hóa
long trời lở đất.
Năm năm trước, Trần Phúc Sinh dựa vào động lực linh giáp cấp ba thượng
phẩm của hắn, có lẽ chỉ miễn cưỡng đứng trên Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng.
Hơn nữa bài danh trên Tử Phủ Thiên Kiêu bảng cũng sẽ không quá cao.
Nhưng năm năm sau, cảnh giới đại đạo của Trần Phúc Sinh không chỉ đột
phá tầng thứ ba Hóa Tinh chi cảnh, mà còn tự sáng tạo ra kiếm quyết phù hợp
với cảnh giới đại đạo của mình.
Phải biết rằng, cùng một cảnh giới đại đạo, tu sĩ đã tự sáng tạo ra kiếm quyết
so sánh với chưa tự sáng tạo ra kiếm quyết, chênh lệch giữa hai người rất lớn.
Lúc trước Chu Mộ Bạch còn chưa tự sáng tạo ra kiếm quyết, bài danh của
hắn trên Tử Phủ Thiên Kiêu bảng chỉ miễn cưỡng trung hạ đẳng.
Nhưng sau khi tự sáng tạo ra Thanh Liên kiếm quyết, bài danh trên Tử Phủ
Thiên Kiêu bảng đột nhiên tăng vọt, nhảy vào top 10, trở thành tu sĩ Tử Phủ
đứng đầu Vạn Tinh Hải.
Một thân thực lực của Chu Mộ Bạch, thậm chí còn có thể sánh ngang với
Kim Đan chân nhân vừa đột phá.
Trần Phúc Sinh hiện tại cũng thuộc loại tình huống này.
ầ ầ
Quả thật, cảnh giới đại đạo của Trần Phúc Sinh chỉ có tầng thứ sơ đoạn, hơi
kém Chu Mộ Bạch, nhưng Trần Phúc Sinh đã học được được môn thần thông
cận chiến ba đầu sáu tay, nó đủ để bù đắp cho cảnh giới đại đạo có chút chênh
lệch này.
Hơn nữa Trần Phúc Sinh mang động lực linh giáp cấp ba thượng phẩm, nếu
hai người thật sự đấu pháp, chỉ sợ bây giờ Chu Mộ Bạch quả đúng không phải
là đối thủ của Trần Phúc Sinh.
Không thể không nói, thời gian năm năm, tuy rằng Trần Đạo Huyền tiến bộ
kinh người, nhưng những đệ tử đời sau của Trần gia này cũng tiến bộ không
chậm.
Ngoại trừ Trần Phúc Sinh, chín vị kiếm tu còn lại của Trần gia, bằng vào
động lực linh giáp cấp ba hạ phẩm, trên cơ bản cũng có thể cùng đọ sức một hai
với tu sĩ xếp hạng cao trên Tử Phủ thiên kiêu bảng.
Hơn nữa Trần Đạo Huyền đột phá đến Kim Đan kỳ, thực lực cường hãn đến
mức ngay cả chính hắn cũng không đoán được.
Tính như vậy, thực lực của Trần gia hiện tại thật sự không kém.
Khu vực phía thành đông.
Ngay khi Trần Phúc Sinh ngăn cản tu sĩ Cơ gia không lâu, một đạo tiếp một
đạo độn quang, hướng nơi này bay cực nhanh tới.
Độn quang của tu sĩ Tử Phủ kỳ nhanh như chớp, trong chớp mắt, ước chừng
ba trăm đạo thân ảnh đã đứng ở phía sau Trần Phúc Sinh.
Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, hơn ba trăm tu sĩ Tử Phủ phía sau Trần Phúc
Sinh mặc động lực linh giáp thấp nhất cũng là cấp hai thượng phẩm.
Mấy chục người đứng ở phía trước, trên thân đều mang động lực linh giáp
cấp ba hạ phẩm.
Nhìn thấy nhiều tu sĩ Tử Phủ như vậy. Hơn nữa mặc linh giáp màu xanh
cùng một kiểu dáng.
Khinh thị trên mặt Cơ Húc Huy thoáng thu liễm lại, trở nên nghiêm túc vài
phần.
- Người ngoài đều nói, Thương Châu ngay cả một tu tiên gia tộc ra dáng
cũng không có. Không nghĩ tới hôm nay lão phu lại ở chỗ này nhìn thấy nhiều
tu sĩ Tử Phủ như vậy!
Cơ Húc Huy nhìn xung quanh, cười nói:
- Thú vị, thật thú vị!
Hắn dừng một chút:
- Chỉ là, các ngươi cho rằng chênh lệch giữa Tử Phủ cùng Kim Đan, chỉ dựa
vào nhân số là có thể tiêu trừ sao?
Trần Phúc Sinh sắc mặt lạnh lùng, chắp tay nói:
ầ ề ố
- Trần gia ta không có ý mạo phạm tiền bối, nhưng nơi này chính là nơi cơ
yếu của Trần gia ta, tiền bối nếu tiến thêm một bước nữa, cũng đừng trách Trần
gia ta vô lễ!
- Hahaha!
Cơ Húc Huy cười điên cuồng:
- Vô lễ? Chỉ là một tiểu bối Tử Phủ trung kỳ, mà lại dám nói ra lời ngông
cuồng như thế, xem ra mấy năm nay lão phu không ra tay, ngoại giới đã quên
danh hào Huyết Đồ chân nhân của ta rồi!
Dứt lời, sấm sét trong mắt lão già hiện lên.
Tuy nhiên, phản ứng của Trần Phúc Sinh và những người khác lại nhanh
hơn.
Đừng nhìn tới này nhóm tu sĩ Tử Phủ chỉ có hơn ba trăm người, nhưng tất cả
mấy người này đều là tu sĩ thuộc quân bộ của Trần gia.
Tu sĩ thuộc quân bộ của Trần gia, chính là bộ phận vũ lực dùng để bảo vệ gia
tộc do lúc trước Trần Đạo Huyền tự mình thành lập.
Tuy nói tu sĩ vĩ lực quy về bản thân, chỉ cần tu vi cao, thì thực lực cũng sẽ
không yếu.
Nhưng cùng một cấp bậc tu vi, luôn luôn có những người giỏi chiến đấu và
không giỏi chiến đấu.
Ví dụ như có một số tu sĩ am hiểu các loại tu tiên bách nghệ như luyện đan,
luyện khí, trận pháp, không am hiểu tranh đấu với người khác.
Loại tu sĩ này dù tu vi có cao hơn nữa, bình thường cũng sẽ không có thế lực
tu hành nào đẩy bọn họ ra để chiến đấu với người khác.
Vì vậy, đối với bất kỳ lực lượng tu hành cỡ lớn nào, thành lập một bộ phận
vũ lực chuyên dụng là việc tất yếu phải làm.
Tiểu gia tộc bình thường có thể không quá chú trọng những thứ này, nhưng
gia tộc Kim Đan lớn hơn một chút thậm chí là gia tộc Nguyên Anh, đều sẽ phân
chia bộ phận chuyên chú sản xuất cùng bộ phận chuyên chú vũ lực.