- Cái gì?
Nghe nói như vậy, thế công trong tay Phi Thần Tuyết không khỏi dừng lại
một chút.
Thấy như vậy.
Trong mắt giới yêu hình con voi ở một bên tránh né trùng binh vây công
chợt lóe lên tinh quang:
- Cơ hội tốt!
Chỉ thấy thân hình nó trong nháy mắt biến mất tại chỗ, sau một khắc, thân
hình nó xuất hiện trước Hạo Nguyệt thành.
Chỉ thấy nó nhấc chân voi lên, toàn lực đạp về phía Hạo Nguyệt thành!
Oanh!
Kim quang hộ thuẫn trên Hạo Nguyệt thành chớp nhoáng lên một cái, Lan
Thủy thiên tôn đang điều tức lập tức phun ra một ngụm máu màu vàng, khí tức
trong nháy mắt uể oải xuống.
- Hắc hắc, tiểu nữ oa, khi chiến đấu thì đừng phân tâm chứ!
Giới yêu Kim Bằng ở một bên châm biếm.
Phi Thần Tuyết thấy bởi vì mình phân tâm, khiến cho Lan Thủy thiên tôn
thân bị trọng thương, trong lòng lập tức sinh ra một tia áy náy.
Nhưng hiện tại nàng căn bản không để ý đến Lan Thủy thiên tôn.
Nàng vừa khống chế trùng binh tiếp tục truy kích Tượng Yêu, vừa trầm
giọng nói với giới yêu Kim Bằng:
- Lời này là thật?
- Tất nhiên!
Giới yêu Kim Bằng vừa tránh né vừa nói:
- Ta cần gì phải lừa gạt tiểu oa oa ngươi? Chỉ tiếc, tiểu tử kia mặc dù nhiều
trùng binh, nhưng lợi hại nhất cũng chỉ là lục giai, muốn vây khốn ta như ngươi,
còn xa mới làm được!
Nghe đến đây, trong lòng Phi Thần Tuyết co quắp, sắc mặt của nàng đều trở
nên trắng bệch.
Không chỉ là nàng, Trì Dao bên cạnh Phi Thần Tuyết, sắc mặt cũng trắng
bệch, nhưng rất nhanh, nàng liền kiên định nói:
- Ngươi nói bậy, chỉ bằng ngươi cũng muốn giết Trần Đạo Huyền?
- Thì ra bạch y tiểu tử kia tên là Trần Đạo Huyền.
Giới yêu Kim Bằng gật gật đầu.
ấ ề ể
Nó nhìn thấy hai vị nữ tu điều khiển trùng binh này kích động như vậy, trong
lòng âm thầm suy đoán, hai vị này không phải là đạo lữ của cừu nhân giết đồ
của mình chứ??
Nghĩ đến đây, giới yêu Kim Bằng nảy ra một kế, lạnh lùng nói:
- Đạo binh lục giai có thể ngăn trở ta hay không, ta tin tưởng hai vị cầm đạo
binh hình trùng trong tay càng rõ ràng hơn ta. Hơn nữa nếu ta đã gặp hắn, và đã
đứng ở đây trong tình trạng nguyên vẹn, kết thúc như thế nào, hai người các
ngươi còn cần phải suy nghĩ hay sao?
Nghe nói như vậy, nội tâm Trì Dao vốn kiên định, cũng bắt đầu dao động.
Nhất định là giới yêu Kim Bằng đã gặp qua Trần Đạo Huyền, nếu không
tuyệt đối sẽ không nói ra những lời như "Tiểu tử kia cũng có trùng binh”.
Lan Thủy thiên tôn nhìn thấy tâm Thần Tuyết và Trì Dao dao động, bất chấp
thương thế, lớn tiếng nói:
- Thần Tuyết! Trì Dao! Các ngươi không nên nghe nó nói lung tung, hôm
nay quan trọng nhất là bảo vệ Hạo Nguyệt thành!
Dù sao Phi Thần Tuyết cũng là nữ nhân trải qua sóng to gió lớn, nàng mạnh
mẽ ngăn chặn bi thương cùng sợ hãi trong lòng, sắc mặt kiên định gật gật đầu.
Về phần Trì Dao, còn xa mới có đạo tâm như sư tôn nàng.
Nàng vì muốn trốn chạy tất cả, hơn nữa đã tới chiến trường vực ngoại này,
kết quả vẫn không thoát khỏi cái tên "Trần Đạo Huyền”.
Nhưng hiện tại lại có một giới yêu cấp Chân Tiên nói cho nàng biết, Trần
Đạo Huyền đã chết rồi, bị nó giết!
Điều này làm cho trong lòng Trì Dao trống rỗng.
Ngay cả trùng binh mà nàng khống chế cũng trở nên hành động cứng ngắc.
Cảm nhận được áp lực do trùng binh tạo thành cho mình càng ngày càng
nhỏ, giới yêu Kim Bằng vô cùng đắc ý.
Nó biết, phương thức mình nhiễu loạn chiến ý của địch nhân có hiệu quả.
Nhìn thấy cảnh này, giới yêu Kim Bằng tiếp tục thêm mắm thêm muối nói:
- Lại nói tiếp, trùng binh của tiểu tử kia tuy không đủ mạnh, nhưng cũng quả
thật tạo thành phiền toái không nhỏ cho ta, đáng tiếc, cuối cùng hắn vẫn bị bản
tọa nuốt chửng. Chỉ tiếc là tu vi Thế Giới cảnh tầng ba, cũng không thể mang
đến bao nhiêu ích lợi cho bản tọa.
Nói xong, giới yêu Kim Bằng còn cố ý truyền ra cảm xúc đáng tiếc cho Phi
Thần Tuyết và Trì Dao.
- Ta...giết ngươi!
Trì Dao hoàn toàn nhịn không được nữa, nàng không quản giới yêu hình con
voi nữa, lập tức khống chế tất cả trùng binh giết tới giới yêu Kim Bằng.
Mất đi sự hạn chế của trùng binh của Trì Dao, Tượng Yêu một lần nữa thoát
khốn.
Á ắ ầ
Ánh mắt nó sáng ngời, thầm nghĩ:
- Thật là một đứa ngốc!
Chỉ thấy nó chợt lóe thân hình, một lần nữa biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó, một tượng chưởng khổng lồ vô cùng lại đạp xuống Hạo
Nguyệt thành.
Lần này, Tượng Yêu chuẩn bị đầy đủ hơn, sử dụng bí pháp đặc biệt để cho
uy năng của một chân này tăng vọt một cấp độ.
Nếu một kích này giẫm lên thật, lấy trạng thái hiện tại của Lan Thủy thiên
tôn, rất có thể sẽ phá được Hạo Nguyệt thành.
Trong Hạo Nguyệt thành.
Vô số tu sĩ nhân tộc nhìn cảnh tượng che khuất bầu trời này, tuyệt vọng.
Ngay tại thời điểm này.
Một đạo thân ảnh màu trắng chợt xuất hiện bên ngoài kim quang hộ thuẫn
của Hạo Nguyệt thành.
Hắn đưa ra bàn tay, chống lên.
So sánh với tượng chi che khuất bầu trời, bạch y đạo nhân nhỏ bé như bụi
bặm, chứ đừng nói đến bàn tay của hắn.
Nhưng bàn tay này lại chống đỡ được bầu trời sắp sụp đổ!
Tất cả tu sĩ Hạo Nguyệt thành bao gồm cả Lan Thủy thiên tôn, Phi Thần
Tuyết, Trì Dao đều ngây dại.
Giới yêu Kim Bằng cũng ngây dại.
Thật sự là hình ảnh này quá trùng kích tới thị giác.
Một tay chống trời, tựa như thần ma!
Ngay sau đó, 1800 khỏa tinh thần khiếu huyệt bộc phát toàn lực, dưới sự gia
trì của lực lượng cấp Chân Tiên, Trần Đạo Huyền ném mạnh, hất bay giới yêu
thân thể khổng lồ mấy chục vạn trượng này ra ngoài.
Lúc này, Trần Đạo Huyền mới quay đầu lại, nhìn về phía giới yêu Kim
Bằng, từng câu từng chữ nói:
- Ngươi nói, ngươi nuốt ai?
Bị Trần Đạo Huyền dùng ánh mắt này nhìn chăm chú, không biết vì sao, giới
yêu Kim Bằng bất giác run nhẹ.