Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 1041: Tất sát ngươi (2)



Hắn dường như đang giải thích cho tu sĩ nhân tộc, lại dường như đang tìm
cớ cho bản thân mình.
- Lỗi không phải là ta, mà là thế giới cá lớn nuốt cá bé này, nhân tộc nhỏ bé,
ta dựa vào cường giả, có gì sai? Có gì sai!
Nhìn tu sĩ nhân tộc vẫn đang liều mạng nhào tới hắn, Lăng Vũ thiên tôn đỏ
hồng hai mắt:
- Vì sao phải ép ta giết người? Tại sao phải ép ta?!
Lăng Vũ thiên tôn bao phủ trong kim quang, hắn nhìn thấy một vị đạo quân
Tạo Vật cảnh trước mặt vỡ vụn từng chút từng chút, hình thần đều hóa thành hư
vô, hoàn toàn điên cuồng.
Đạo quân Tạo Vật cảnh này không phải người ngoài, mà là một vị đệ tử của
hắn.
- Vì sao, ngay cả ngươi cũng muốn ép ta?
Trong mắt Lăng Vũ thiên tôn, một giọt huyết lệ rơi xuống:
- Sư tôn chỉ có làm như vậy, tương lai các ngươi mới có cơ hội phi thăng
thượng giới, lão thất, ngay cả ngươi cũng không hiểu vi sư sao?
Đạo quân Tạo Vật cảnh bị kim quang bao vây, toàn thân đã vỡ vụn chỉ còn
lại đầu, cái đầu này gian nan mở miệng, run rẩy nói:
- Ngươi... Không xứng!
Dứt lời, cái đầu này cũng hoàn toàn hóa thành hư vô!
Nhìn đệ tử mình dạy mấy ngàn năm cứ như vậy bỏ mạng trước mặt mình,
Lăng Vũ thiên tôn hoàn toàn lạnh lòng.
- Nếu các ngươi muốn chết, cứ đi chết đi!!!
Dứt lời, ánh vàng quanh người hắn đột nhiên bộc phát ra ngoài.
Tu sĩ nhân tộc vọt tới Lăng Vũ thiên tôn, có một người tính một người, tất cả
đều bị kim quang chấn nát, hóa thành hư vô.
Mà tu sĩ nhân tộc còn lại, hoặc là tu vi thấp, hoặc là không có can đảm liều
mạng với Lăng Vũ thiên tôn, tất cả đều hoảng sợ nhìn Lăng Vũ thiên tôn.
- Hừ!
Giết xong tu sĩ nhân tộc dám phản kháng, Lăng Vũ thiên tôn hoàn toàn nắm
được thế cục Thiên Tôn thành trong tay.
Trần Đạo Huyền đứng ở bên ngoài Thiên Tôn thành, lạnh lùng nhìn đối
phương tàn sát tu sĩ nhân tộc, nhưng căn bản bất lực.
Những tu sĩ tộc này đang ở Thiên Tôn thành, sinh tử chỉ nằm trong một ý
niệm của Lăng Vũ thiên tôn, cho dù là hắn cũng căn bản không cứu được bọn
họ.
- Ha ha ha,
Yêu Đình Đế Quân nhìn thấy cảnh này, điên cuồng cười to:
- Lăng Vũ, làm tốt lắm!
Thấy Trần Đạo Huyền không nói một lời, Yêu Đình Đế Quân chỉ vào Trần
Đạo Huyền, nói:
- Ta và ngươi liên thủ, cùng nhau ra tay trấn sát hắn!
- Được!
Lăng Vũ thiên tôn lạnh lùng nói.
Cho đến bây giờ, hắn đã không còn con đường quay lại.
Trần Đạo Huyền nhìn Thiên Tôn thành trấn áp lên đỉnh đầu mình, nội tâm có
một cỗ bi thương nói không nên lời.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, lại có một ngày lợi khí trấn tộc của nhân tộc
được dùng trên đầu hắn.
Châm biếm biết bao!
- Hôm nay, ngươi phải chết!
Trần Đạo Huyền sát khí lẫm liệt.
- Vậy thì xem ai chết trước đi!
Lăng Vũ thiên tôn cũng điên cuồng rồi, tuy hắn không biết vì sao thực lực
của Trần Đạo Huyền lại mạnh như vậy, nhưng điều này không cản trở dã vọng
muốn độ kiếp thành tiên của hắn.
Cho dù thực lực của Trần Đạo Huyền sánh ngang với Thí Đế thiên tôn thì
như thế nào?
Có thể giúp hắn thành tiên sao?
Ngay cả Thí Đế thiên tôn cũng hao hết thọ nguyên ngã xuống, huống chi là
Trần Đạo Huyền!
Cho dù Trần Đạo Huyền thiên tư tung hoành, tương lai có thể bước ra một
bước cuối cùng, vậy cũng không giúp được hắn thành tiên!
Cho nên, trong mắt Lăng Vũ thiên tôn, sự lựa chọn của hắn là không sai!
Chỉ khi bị lực lượng của Thiên Tôn thành đè lên người. Trần Đạo Huyền
mới biết được áp lực của Thiên Tôn thành khủng bố cỡ nào.
Không khoa trương chút nào, sau khi thi triển Liệt Tinh Thuật, lực lượng cơ
sở của hắn đã phá vỡ hạn chế của bát kiếp Thiên Tôn, đột phá đến Chân Tiên
cấp.
Nhưng hiện tại bị Thiên Tôn trấn áp, Trần Đạo Huyền lại cảm giác thực lực
của mình rơi xuống bát kiếp Thiên Tôn cảnh.
ấ ấ ể
- Thiên Tôn thành quả nhiên bất phàm, chỉ là lực trấn áp đã để cho lực lượng
của hắn rơi xuống một đại cảnh giới, hôm nay ta và ngươi liên thủ, tất có thể tru
sát kẻ này!
Dứt lời, Yêu Đình Đế Quân liền giơ côn quét về Trần Đạo Huyền.
- Lục Tiên!
Trần Đạo Huyền giơ búa hoành kích.
Oanh!
Yêu Đình Đế Quân bạo lui thân hình.
- Đáng ghét, một búa lúc nãy của hắn làm ta bị thương quá nặng, hơn nữa
tiên khí bị hao tổn, loại tình huống này lại vẫn không phải là đối thủ của hắn!
Trong lòng Yêu Đình Đế Quân thầm tức giận.
Trần Đạo Huyền vừa đánh lui Yêu Đình Đế Quân, còn chưa kịp truy kích,
một đạo kim quang liền đánh tới hắn.
Là Lăng Vũ thiên tôn khống chế công kích từ Thiên Tôn thành phát ra!
- Lục Tiên!
Trần Đạo Huyền lần nữa bổ ra một búa, mặc dù ngăn trở kim quang, nhưng
lại bị kim quang đánh cho thân hình lăn ngược ra ngoài.
Cũng may thần thể của hắn kiên cố, cộng thêm trong thần thể có Liệt Tinh
Thuật liên tục cung cấp lực lượng, tiếp tục tăng cường phòng ngự của hắn.
Bởi vậy mặc dù hắn bị đạo kim quang này đánh bay ra ngoài, nhưng cũng
không bị thương gì.
Thấy như vậy.
Yêu Đình Đế Quân vội vàng vung một gậy tới Trần Đạo Huyền.
Trần Đạo Huyền cưỡng ép ổn định thân hình, vung rìu nghênh kích, chợt lại
đánh bay Yêu Đình Đế Quân ra ngoài.
Liên tục hai lần bị Trần Đạo Huyền đánh bay, trong lòng Yêu Đình Đế Quân
rõ ràng, hắn còn xa mới là đối thủ của Trần Đạo Huyền.
Nghĩ đến đây, Yêu Đình Đế Quân đã nảy sinh ý thoái lui, không muốn tái
chiến.
- Lăng Vũ, đưa ta về Yêu Đình!
Lăng Vũ thiên tôn đang khống chế trấn Thiên Tôn đè Trần Đạo Huyền, nghe
nói như vậy, sửng sốt một chút, vội vàng nói:
- Không giết hắn?
- Ngươi có thể giết hắn sao?
Yêu Đình Đế Quân nhìn đối phương như nhìn kẻ ngốc:
- Trần Đạo Huyền không đánh lại ngươi và ta liên thủ, nhưng chẳng lẽ hắn
không chạy sao? Chỉ cần hắn chạy, là ngươi đuổi theo hắn, hay ta sẽ đuổi theo

hắn?
Nghe nói như vậy, Lăng Vũ thiên tôn trầm mặc.
Đích xác, Thiên Tôn thành hoặc là nói tất cả tiên thành của Nhân tộc đều dư
lực phòng thủ, nhưng tiến công không đủ.
Đặc điểm điển hình nhất chính là tiên thành của nhân tộc đều không thể di
động.
Tuy nói Thiên Tôn khống chế Tiên Thành có thể di chuyển nó trong một
phạm vi nhỏ, nhưng muốn truy kích địch nhân Chân Tiên cấp, không thể nghi
ngờ là người si nói mộng, nếu không nhân tộc trong chiến tranh cũng sẽ không
bị giới yêu đánh khắp nơi.
Yêu Đình Đế Quân nhìn sắc mặt Lăng Vũ âm tình bất định, trong lòng
không khỏi có chút thấp thỏm.
Nó sợ Lăng Vũ cự tuyệt.
Nhưng, Lăng Vũ thiên tôn cuối cùng vẫn gật đầu:
- Tốt, ta đưa ngươi về Yêu Đình!
Nghe nói như vậy, Yêu Đình Đế Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thật sự không muốn liều mạng với tên Trần Đạo Huyền man rợ này.
Đối phương truy sát ba ngày liên tục, đã để lại cho hắn một cái bóng khắc
sâu.
Trần Đạo Huyền vừa ổn định thân hình, liền phát hiện Lăng Vũ thiên tôn
đang thi triển thế giới truyền tống.
Hắn chắc chắn không muốn cả hai cùng thoát đi.
Thiêu đốt thần thể!
Khai Thiên thức thứ hai – Trảm Thần!
Một búa này, Trần Đạo Huyền trực tiếp bổ tới Thiên Tôn thành.
Trong mắt Lăng Vũ thiên tôn, một thanh cự phủ phảng phất như có thể khai
thiên tích địa, bổ xuống Thiên Tôn thành.
Giờ khắc này, trong mắt Lăng Vũ thiên tôn ngoại trừ thanh cự phủ này ra đã
không còn vật gì khác.
Hắn không để ý đến thế giới truyền tống của mình, lập tức toàn lực khống
chế Thiên Tôn thành ngăn cản công kích của một búa này.
Phía bên kia.
Yêu Đình Đế Quân lại ở trước khi một búa của Trần Đạo Huyền công tới,
sớm bị Lăng Vũ thiên tôn truyền tống đi.
Trước khi đi, nó lại nhìn thấy một búa mà ba ngày trước Trần Đạo Huyền
thiếu chút nữa đã chém giết nó.
Không, một búa này, mạnh hơn một búa lúc trước, mạnh hơn!
Oanh !!!!!
Toàn bộ hư không nội vực.
Phảng phất đều bị ánh lửa của vụ nổ này chiếu sáng.
Không biết qua bao lâu, ánh sáng tắt, kim quang trên Thiên Tôn thành cũng
hoàn toàn ảm đạm.
Bên trong Thiên Tôn thành.
Lăng Vũ thiên tôn ngơ ngác nhìn Trần Đạo Huyền phảng phất như thiên thần
đứng trên đỉnh đầu hắn, rung động không thôi.
- Ta đã nói rồi, hôm nay! Ngươi phải chết!
Trần Đạo Huyền đằng đằng sát khí


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.