Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 1030: Thần thể (1)



Nội vực.
Một thế giới toát lên vẻ tĩnh mịch hoang vu.
Nhìn từ xa, Trần Đạo Huyền nhịn không được nói:
- Nơi này chính là tiên mộ?
- Ừm,
Các chủ Truyền Bảo các gật đầu:
- Đi vào đi!
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền hít sâu một hơi, bay về phía thế giới tĩnh mịch
trước mắt này.
Nếu không nhìn lầm, thế giới trước mắt hẳn là Chân Tiên giới còn sót lại sau
khi một vị Chân Tiên ngã xuống.
Không giống với Chân Tiên giới tràn ngập sinh cơ Quảng Nguyên giới, tòa
Chân Tiên giới trước mắt này đã hoàn toàn hoang vu rồi, tu sĩ không cách nào
tu hành, chỉ có thể trở thành mộ địa của người chết.
Ngay trước khi Trần Đạo Huyền muốn tiến vào tiên mộ, một lão giả chợt
xuất hiện trước mặt hắn.
Trần Đạo Huyền biết được, lão giả này chính là người thủ mộ mà các chủ
Truyền Bảo các dặn dò dọc đường đi, hắn lấy pháp chỉ do Cổ Kiếm thiên tôn
ban bố từ trong nhẫn trữ vật ra, đưa qua.
Lão giả tiếp nhận pháp chỉ màu vàng, kiểm tra một phen, gật đầu nói:
- Đi vào đi.
- Đa tạ tiền bối!
Trần Đạo Huyền chắp tay về phía đối phương.
Hắn mặc dù biết tiên mộ có người thủ mộ, nhưng không nghĩ tới lão giả
trước mắt này lại là một vị bát kiếp Thiên Tôn.
Ngay khi Trần Đạo Huyền tiến vào mộ địa, các chủ Truyền Bảo các chợt
xuất hiện bên cạnh lão giả, hai tay hắn khép lại trong tay áo, dường như lẩm
bẩm, lại giống như đang hỏi lão giả:
- Hắn có thể thành công không?
- Đây không phải là người sư đệ ngươi chọn sao?
Lão giả lạnh nhạt nói.
- Aiz, ta cũng không biết, hành động này có thể hại hắn hay không, thiên tư
của hắn cao như vậy, có lẽ còn có hy vọng khác, con đường tổ sư đi cuối cùng
là một cái tử lộ!

- Hy vọng khác? Lấy tình cảnh nhân tộc ta, nào còn hy vọng gì khác!
Lão giả liếc mắt nhìn các chủ Truyền Bảo các một cái:
- Sư đệ, do dự không phải là tác phong của ngươi.
Các chủ Truyền Bảo các thở dài nói:
- Loại chuyện này, làm sao có thể quả quyết!
Lão giả nghe nói như vậy, bộ dáng không kiên nhẫn, phất tay nói:
- Chuyện này xong, ta cũng nên đi chiến trường vực ngoại liều mạng một
phen, ngôi mộ này không biết có gì tốt mà thủ!
- Lệnh của tổ sư, sao dám không tuân?
Đối mặt với lão giả oán giận, các chủ Truyền Bảo các chỉ có cười khổ nói.
Nghe vậy, lão giả không nói một lời, biến mất trước mặt các chủ Truyền Bảo
các.
......
Tiến vào tiên mộ, hoàn toàn khác với cảnh tượng trong tưởng tượng của
Trần Đạo Huyền.
Nơi này mặc dù có rất nhiều mộ địa, nhưng phía trước đại đa số mộ cũng chỉ
có văn bia và y quan trủng, cũng không có thi thể tu sĩ.
Hơn nữa, tất cả những ngôi mộ này đều có niên đại xa xưa, ít nhất là hàng
chục ngàn năm hoặc thậm chí hàng trăm ngàn năm.
Nói cách khác, tiên mộ này đã rất lâu không được mở ra.
Trần Đạo Huyền không khỏi nghĩ đến, nhân tộc chiến tranh cùng giới yêu
bốn mươi bảy vạn năm, nhân tộc bắt đầu nhiệt huyết, đến cuối cùng mệt mỏi,
qua mộ phần tiên mộ này là có thể thấy được.
Trong những năm đầu, tu sĩ nhân tộc còn có tâm tư xây dựng phần mộ văn
bia cho đồng đội chết trận, nhưng sau đó, tu sĩ nhân tộc hy sinh càng ngày càng
nhiều, nhân tộc cũng dần dần chết lặng, không còn xây dựng mộ cho những anh
linh này nữa.
Tuyệt vọng, bao phủ mỗi một cao tầng của nhân tộc!
Từng tòa không có bia không chữ khắc, yên lặng thổ lộ sự tàn khốc bốn
mươi bảy vạn năm qua.
Trần Đạo Huyền triển khai thần thức hoàn toàn, cẩn thận tìm kiếm tòa Chân
Tiên giới này.
Một lúc lâu sau, cuối cùng hắn đã tìm thấy mấy phần mộ có thi thể.
- Ở đó!
Trần Đạo Huyền chợt mở hai mắt ra, hắn phát hiện mộ địa của Thí Đế thiên
tôn.
Thân hình mơ hồ, Trần Đạo Huyền biến mất tại chỗ.
ế ầ ề
Mộ địa của Thí Đế thiên tôn cũng không xa hoa như Trần Đạo Huyền tưởng
tượng, ngược lại, mộ địa của đối phương vô cùng đơn sơ.
Chỉ có một động phủ mô phỏng nơi ở của hắn lúc trước, mà thi thể của đối
phương thì được đặt ở trong động phủ.
Trần Đạo Huyền hít sâu, đi từng bước từng bước vào trong động phủ.
Động phủ của Thí Đế thiên tôn cũng không sâu, Trần Đạo Huyền rất nhanh
liền đi tới trước thi thể Thí Đế thiên tôn.
- Làm sao có thể!
Trần Đạo Huyền nhìn thấy thi thể đối phương, trước tiên liền cảm thấy vô
cùng rung động.
Bởi vì thi thể đối phương đã trải qua hai mươi vạn năm, lại sống động như
thật, giống như vừa mới qua đời vậy.
Phải biết rằng, Thí Đế thiên tôn cũng không phải là Chân Tiên, hắn chỉ là
một vị Thiên Tôn.
Người không thành tiên, thi thể sẽ chậm rãi mục nát theo thời gian, quá trình
này chẳng qua thời gian dài ngắn hay dài mà thôi.
Hai mươi vạn năm, đủ để mục nát thi thể của bất kỳ vị Thiên Tôn nào.
Nhưng thi thể Thí Đế thiên tôn trước mắt này vẫn duy trì bộ dáng sống động
như thật, điều này chứng minh, thân thể của Thí Đế thiên tôn mạnh hơn Thiên
Tôn bình thường rất nhiều, thậm chí không thua kém Đại Thừa Chân Tiên.
Suy đoán này làm Trần Đạo Huyền giật nảy mình.
Thi thể Chân Tiên, Trần Đạo Huyền đã từng kiến thức qua, phải biết rằng,
trong tay Tần Trảm có một thi thể Chân Tiên đến từ thượng giới.
Tu sĩ đột phá đến Đại Thừa Chân Tiên sau đó, Bất Diệt Chân Thân biến
thành Bất Diệt Tiên Thể, đến lúc này, thân thể tu sĩ liền triệt để thoát khỏi gông
cùm xiềng xích của thời gian.
Nhưng Thí Đế thiên tôn trước mắt này là có chuyện gì xảy ra?
Trần Đạo Huyền không khỏi lâm vào trầm tư.
- Xem thi thể....
Trần Đạo Huyền lẩm bẩm lại lời của Cổ Kiếm thiên tôn:
- Ý của Thí Đế thiên tôn là bí mật truyền thừa của hắn được cất giấu trong
thi thể của hắn?
Suy nghĩ một chút rồi, Trần Đạo Huyền quỳ xuống thi thể Thí Đế thiên tôn,
cung kính dập đầu một cái, nói:
- Tiền bối, đắc tội!
Dứt lời.
Trần Đạo Huyền liền ngồi xếp bằng trước thi thể Thí Đế thiên tôn, thần thức
xâm nhập vào trong thi thể đối phương.
ầ ắ ề ế
Vị trí đầu tiên hắn điều tra chính là thức hải của Thí Đế thiên tôn.
Năm đó Trần Đạo Huyền từng mạo hiểm tiến vào thức hải thi thể Chân Tiên,
lúc trước tu vi của hắn còn vô cùng yếu ớt, thần thức cũng vô cùng yếu.
Lúc trước nếu không phải Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, hắn có lẽ sẽ bị lạc
trong thức hải của Chân Tiên.
Nhưng bây giờ thì khác.
Thần thức của Trần Đạo Huyền đã mạnh hơn xưa không biết bao nhiêu lần,
hiện tại dò xét thức hải Thí Đế thiên tôn, căn bản không cần tốn nhiều sức.
Nhưng kết quả lại làm Trần Đạo Huyền chấn động!
- Cái này... Thức hải của Thí Đế thiên tôn đâu rồi??
Trần Đạo Huyền sợ ngây người!
Hắn phát hiện, thức hải của Thí Đế thiên tôn lại biến mất, hoặc là nói, đối
phương căn bản không có thức hải!
Thế nhưng, làm sao có thể, tu sĩ làm sao có thể không có thức hải?
Dường như nghĩ đến cái gì đó, Trần Đạo Huyền khẩn cấp đi kiểm tra đan
điền của đối phương.
Kết quả giống hệt suy đoán của hắn, đối phương cũng không có khí hải!
Không có thức hải, không có khí hải, đây vẫn là tu sĩ, vẫn là tu tiên giả sao?
Hít sâu một hơi, Trần Đạo Huyền bắt đầu cẩn thận dò xét thân thể Thí Đế
thiên tôn, lúc này đây, hắn rốt cục phát hiện thân thể đối phương khác của mình
chỗ nào.
- Thân thể của hắn không chỉ đơn thuần là huyết nhục, bên trong lại ẩn chứa
thay đổi của thần hồn, pháp lực. Nó làm cho thân thể của hắn biến thành một
loại trạng thái cực kỳ đặc thù.
Trần Đạo Huyền yên lặng nói.
Hắn không biết làm thế nào để mô tả sự thay đổi này.
Tu sĩ tu tiên, tu chính là pháp lực, thần hồn, cùng thân thể.
Nhưng Thí Đế thiên tôn lại trộn ba thứ lại với nhau, không phân biệt lẫn
nhau!
Chẳng thể trách, bọn họ đều nói Thí Đế thiên tôn đi ra một con đường khác
với tất cả tu sĩ.
Bây giờ, một vấn đề nghiêm trọng đặt trước mặt Trần Đạo Huyền.
Hắn có nên đi theo con đường này không?
Giờ khắc này, trái tim Trần Đạo Huyền đập lên kịch liệt, lần đầu tiên hắn
cảm thấy có chút mờ mịt.
Khi mọi người phải đối mặt với lựa chọn quan trọng, sẽ xuất hiện loại cảm
xúc tương tự như Trần Đạo Huyền, đặc biệt là những gì hắn muốn làm là một sự
ế ồ
lựa chọn liên quan đến đạo đồ.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.