Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 256: Vị khách không mời (1)



Hắn nghiêng người cho Triệu Kiến Quốc vào phòng, sau đó rót
một ly nước đun sôi đi qua.
Thành phố Đại Xương bây giờ còn cần thực hiện nhiêu thứ, mấy
ngày nay hắn lại ở trong biệt thự cũng không đi đâu cả, tự nhiên
cũng không mua gì cả.
Ngay cả ăn cơm hắn cũng đi ăn chực Dương Gian, mà trong biệt
thự ngoại trừ tự lấy nước ra cũng không có gì để chào hỏi.
"Hàn xá đơn sơ, không có gì để chiêu đãi, ông uống một ly nước
máy vậy!"
"Ha ha, cậu cứ tùy ý là tốt được, nhưng lần này đích thật là một
chuyện tốt, cậu đến xem cái này trước đi.
Triệu Kiến Quốc ở bên cạnh lấy ra một cái túi công văn, đưa cho
Tô Viễn.
Hắn mở ra, đó là một hợp đồng.
Đại khái nhìn lướt qua, Tô Viễn ném thứ này sang một bên.
"Ông thật đúng là vẫn chưa từ bỏ ý định nhỉ, tôi nhớ rõ hình như
mình đã nói sẽ không gia nhập tổng bộ đúng không?”
Đúng vậy, đây chính là một bản hợp đồng lao động, nội dung viết
trên có nghĩa là bổ nhiệm Tô Viễn làm người phụ trách thành phố
Tân Hải... Nhưng lần này hơi chú ý một chút, thay đổi cho Tô
Viễn một cái xưng hô, tôn vinh hắn thành cố vấn đặc biệt của
tổng bộ.
Có khác gì với người phụ trách không?
Ít nhất Tô Viễn không nhìn ra.
Triệu Kiến Quốc nghe vậy xấu hổ cười nói: "Đây không phải là
cảm thấy lãng phí tài hoa của Tô Viễn sao, với năng lực của cậu,
mặc kệ ở dân gian không khỏi quá đáng tiếc, dứt khoát gia nhập
tổng bộ đi. Chỉ bằng chuyện cậu giải quyết sự kiện ngạ quỷ, tổng
bộ nhất định sẽ không bạc đãi cậu, nhất định dốc hết tài nguyên,
trọng điểm bồi dưỡng, cứ như vậy, cậu cũng sẽ không lo lắng vấn
đề lệ quỷ hồi sinh."
Những lý do này, Tô Viễn nghe đến chán rồi.
Sai rồi! Ông chỉ nghĩ rằng tôi là một tay chân đắc lực! Lại muốn
hố năng lực lao động của hắn!
Mấy lão già thối các người, thật xấu xal
"Dừng lại, dừng lại, đội trưởng Triệu, tôi nói thật với ông, tôi sẽ
không gia nhập tổng bộ, tôi khinh thường, hơn nữa tôi cũng
không hiếm mấy tài nguyên mà ông nói. Nếu ông định tiếp tục
dây dưa chuyện này, xin mời trở về đi, sau này chấm dứt hợp tác,
tôi cũng sẽ không tiếp nhận bất kỳ ủy thác nào của ông."
Mắt thấy Tô Viễn nói chắc chắn, Triệu Kiến Quốc cũng không thể
kiên trì nữa, nuốt những lời còn lại vào trong bụng, bao gồm cả
yêu cầu của bộ trưởng Tào muốn tìm hiểu tung tích của ngạ quỷ,
thăm dò xem có thể để Tô Viễn giao ngạ quỷ cho tổng bộ giam
giữ hay không.
"Vậy... vậy được rồi, không nói cái này, còn có một chuyện, chính
là ngày mai có một hội nghị quan trọng hy vọng cậu có thể có
mặt. Sự kiện linh dị của thành phố Đại Xương đã kết thúc, những
người phụ trách khác cũng phải trở về khu vực quản lý đóng
quân phòng thủ, cho nên tạm thời có một hội nghị, chủ yếu là để
cho cậu chào hỏi những người khác cho quen mặt.' Tô Viễn kỳ
quái nói: "Người phụ trách? Tôi cũng không giao tiếp với bọn họ,
tại sao lại muốn quen mặt?”
"Cái này mà... Kỳ thật chủ yếu là muốn cậu truyền thụ một ít kinh
nghiệm, dù sao cậu có thể nói là người ngự quỷ đầu tiên trên thế
giới có thể độc lập giải quyết sự kiện linh dị cấp S, ý của bộ
trưởng Tào là nói nể mặt mọi người vì đồng bào, hy vọng cậu có
thể hướng dẫn họ một chút, để cho những người khác học tập
nhiều hơn."
"Dù sao sự kiện lần này liên lụy quá lớn, một số vấn đề chỉ có thể
tự mình trả lời. Đương nhiên, lần này trước tiên sẽ giao hai cây
nến quỷ tôn kho cho cậu, sau khi xong xuôi công lao lân này của
cậu, phía trên cũng sẽ có một ít phân thưởng lớn, đến lúc đó hy
vọng cậu có thể đi thành phố Đại Kinh một chuyến, giáo sư
Vương cũng nói, đến lúc đó ba cây nến quỷ còn lại cũng có thể
chế tác xong.
Lời này ngược lại là nói thật, quả nhiên là người đều thích nghe
lời hay, Tô Viễn cũng không ngoại lệ.
Lời hay vừa dứt, Tô Viễn cảm giác Triệu Kiến Quốc giờ phút này
nhìn qua phá lệ thuận mắt.
"Phiền toái như vậy? Ôi, thôi quên đi, nể tình ông thành tâm
thành ý cầu tôi, vậy tôi sẽ đại phát từ bi, miễn cưỡng đáp ứng
ông, nhưng thành phố Đại Kinh sẽ không đi chứ?'
Đối với linh vật tổng bộ là Tần lão, Tô Viễn vẫn có chút không
nắm chắc, dù sao lão đầu kia quá thân bí, cho dù là nguyên tác
tình cũng không có viết ra, Tần lão đến tột cùng mạnh bao nhiêu.
"Đi qua mà thôi, coi như là du lịch đi, đây cũng không phải là việc
khó khăn gì.” Triệu Kiến Quốc cười nói: "So với giải quyết sự kiện
linh dị dễ dàng hơn nhiều."
Tô Viễn suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy đúng, sớm muộn gì
hắn cũng phải đi một lần thành phố Đại Kinh.
Xem có cơ hội nào có thể lấy được kéo quỷ trong tay Phương Thế
Minh và bao bọc thi thể của tổng bộ hay không


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.