Ngạ quỷ có thể khởi động lại, Tô Viễn biết.
Nhưng bởi vì lúc trước khi đọc sách, bởi vì hoàn cảnh cho nên cốt
truyện nguyên tác đã thay đổi.
Vừa xóa vừa sửa lại bị niêm phong, thế cho nên tình tiết về đoạn
này về chỉ tiết có chút mơ hô, bị sửa đổi, khó có thể nhớ lại rõ
ràng.
Cho nên rốt cuộc là xảy ra vấn đề gì, Tô Viễn cũng không biết.
Nhưng lấy tình huống trước mắt, ngạ quỷ chạy, sau khi có phòng
bị, không có khả năng thành công lần nữa, bởi vì song phương
đều thiếu thủ đoạn kết thúc.
Sở Nhân Mỹ cũng vậy, ngạ quỷ cũng thế, ai cũng không thể tiến
hành nghiên ép ai, càng đừng nói đến còn có một quỷ Triệu Khai
Minh đang âm thâm nhìn chăm chằm như hổ rình môi.
Mẹ kiếp! Triệu Khai Minh chết tiệt!
Tô Viễn thật không thể chấp nhận kết quả này.
Tựa như một người vất vả kiếm chút tiên, sau đó một đêm trở lại
trước khi giải phóng, chênh lệch cực lớn kia, thật sự là làm cho
lòng người ta khó chịu.
Vừa rôi hắn thấy sắp thành công, chỉ thiếu một bước cuối cùng,
thắng lợi đang tới, kết quả không nghĩ tới đảo mắt lại chỉ nhận
được kết quả như vậy, quỷ biến mất.
Ngạ quỷ khởi động lại tất cả mọi thứ và bắt đầu lại.
Nhưng lúc này đây, ngạ quỷ không tiếp tục tập kích, có lẽ là bởi vì
con quỷ kia của Triệu Khai Minh, hoặc có lẽ là bởi vì cái khác, nói
tóm lại, trước khi không thể có thể ăn chắc Sở Nhân Mỹ, ngạ quỷ
hẳn là sẽ không đến tìm Tô Viễn gây phiên toái nữa.
Nó sẽ trưởng thành, tựa như ngay từ đâu vừa mới từ trong bụng
Chu Chính đi ra, tập kích Dương Gian thất bại, bị quỷ nhãn ngăn
trở, nó lập tức chuyển đổi mục tiêu.
Nếu tiếp tục để cho nó trưởng thành hoặc là để cho nó ăn được
lệ quỷ đặc thù nào đó, chỉ sợ sẽ trở thành một dị chủng không
giải quyết được.
Kế hoạch lần này hoàn toàn thất bại, duy nhất có xem là thành
công chính là, tốt xấu gì cũng quét nhẹ một loạt thành phố Đại
Xương, cứ như vậy, tỷ lệ sống sót của người bình thường sẽ cao
một chút.
Nhưng quỷ anh vẫn sẽ cuồn cuộn không ngừng sinh ra, hành vi
của Tô Viễn chỉ là trị ngọn không trị gốc, chỉ cân ngạ quỷ cốc
không thể bị giam giữ thành công, qua một thời gian ngắn, quỷ
anh vẫn sẽ trưởng thành như trước.
Tuy rằng không quá muốn tiếp nhận kết quả này, nhưng Tô Viễn
cũng không thể làm gì được, cũng không thể tìm tới cửa đánh
qua chứ?
Chẳng có ý nghĩa gì!
Không có ưu thế áp đảo, coi như là đánh nhau cũng chỉ là không
phân cao thấp, thế lực ngang nhau mà thôi.
Như thế xem ra, chỉ sợ là nhất định phải lấy đinh quan tài.
Nếu như có thể, Tô Viễn cũng không muốn làm như vậy.
Bởi vì đỉnh quan tài cũng là một tôn tại đáng sợ mà không giải
quyết được, thậm chí rất có thể cấp bậc khủng bố còn cao hơn
nhiêu so với ngạ quỷ.
Mất đi mục tiêu tập kích, Sở Nhân Mỹ trở về bên cạnh Tô Viễn,
mà quỷ vực lúc này cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, dân dần lại
khôi phục thành bộ dáng ban đầu.
Mà không có quỷ vực thôn Hoàng Sơn áp chế, sương mù bao phủ
toàn bộ thành phố Đại Xương mở rộng khi quỷ vực của Sở Nhân
Mỹ thu nhỏ, lại một lần nữa phải bao trùm thành phố Đại Xương.
Mới vừa rồi tôi là quỷ vực của Sở Nhân Mỹ cũng bao phủ phạm vi
cực lớn thành phố Đại Xương, tranh chấp ngang với ngạ quỷ
nhưng Tô Viễn cũng không để bất kỳ người nào đi ra ngoài, cũng
không để cho bất kỳ một ngự quỷ giả nào bên ngoài thành phố
Đại Xương tiến vào.
Cả hai thứ đều có quá nhiều yếu tố bất ổn.
Cư dân thành phố Đại Xương bị sương mù phong tỏa nhiều ngày
như vậy, loại khí màu xám xanh này đã không biết bị hút vào bao
nhiêu, nếu đặt ra bên ngoài với quỷ anh, vậy không chỉ là một
thành phố Đại Xương loạn.
Mà những ngự quỷ giả kia sau khi khống chế lệ quỷ, đầu óc hầu
như có vấn đề, cả người ngày càng hống hách.
Lỡ đâu toàn bộ lão đại, lão nhị cứ 'mày không được, để tao lên,
để tao, tao làm được" tự dâng mạng lên cho ngạ quỷ thì làm sao
bây giờ?
Bọn họ chết không sao nhưng nếu để ngạ quỷ trở nên càng thêm
khủng bố, lúc đó muốn khóc cũng không có chỗ khóc, đến lúc đó
Tô Viễn thật sự để cho dì Mỹ khiêng mình chạy trốn.
Cho nên tổng hợp nhân tố trên, Tô Viễn cũng không có để cho
bất kỳ kẻ nào tiến vào, cũng không để cho ai đi ra ngoài.
Nếu hiện giờ đối kháng không thành công, tiếp tục ở tại chỗ này
cũng không có ý nghĩa, Sở Nhân Mỹ lại dung nhập vào trong cơ
thể Tô Viễn, đây là phương thức hắn dùng để giấu dì Mỹ.
Sau đó quỷ vực bị thu hồi, sau đó mang theo tòa nhà quỷ kia, Tô
Viễn xoay người đi vào trong bóng tối.
Thành phố Đại Xương đã bị sương mù phong tỏa hơn mười ngày.
Thời gian này không dài, nhưng nó không phải là ngắn.
So với lúc đầu, thành phố rõ ràng đã bắt đầu chết dần dần.