Cũng là một loại nguyên rủa linh dị nào đó, người bình thường chỉ
cần ngửi thấy một lần, nguyền rủa sẽ cắm rễ, sau đó bắt đầu thối
rữa từ trong ra ngoài, mãi đến khi cả người hóa thành một vũng
chất lỏng thi thể.
Đánh dấu được mảnh ghép linh dị, Tô Viễn cũng không kinh
ngạc, bởi vì căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, lệ quỷ cấp bậc
khủng bố càng cao thì xác suất đánh dấu được mảnh ghép lại
càng lớn.
Ngược lại, lệ quỷ càng phân tán, cơ thể không đầy đủ thì xác suất
đánh dấu được vật phẩm linh dị càng lớn, điều này đủ để nói lên
rất nhiều vấn đề.
Cấp bậc linh dị của nam thi câm thanh đao gỗ cũng không thấp!
Tạm thời Tô Viễn còn chưa nghĩ đến chuyện nhận được mảnh
ghép mới, hiện tại trong đầu hắn đều là làm thế nào để có được
thanh đao kial
Nếu muốn áp chế con quỷ này, chỉ dựa vào lực lượng linh dị đơn
lẻ là không đủ, lấy quỷ thủ mà nói, dùng lực lượng linh dị sinh ra
từ quỷ thủ tuyệt đối không thể áp chế được, trừ phi là Tô Viễn tự
mình ra trận, dùng đôi quỷ thủ này tiếp xúc trực tiếp.
Nhưng không thể tiếp xúc trực tiếp với con quỷ này, bởi vì như
vậy sẽ kích hoạt quy luật giết người của nó.
Lúc trước Dương Gian trúng hộp nhạc nguyên rủa, dựa vào
nguyên rủa bảo hộ đối đầu một đợt, kết quả còn không phải là bị
chém ngang eo sao, may mà anh ta khống chế quỷ ảnh có thể
ghép thân thể, nếu không nửa người dưới còn hay không vẫn là
một chuyện.
Quỷ thủ không được, quỷ giãm bóng càng không được, cái bóng
của con quỷ này đều bị nó cắt đứt xuống, bị Dương Gian khống
chế, căn bản là không thể thực hiện được, vê phân những linh dị
khác, phỏng chừng cũng rất khó phát huy tác dụng. Quỷ vực lại
không vây được con quỷ này, tiếp cận tuyệt đối sẽ bị thanh đao
chém, phỏng chừng gậy khóc tang cũng không chịu nổi tập kích
từ thanh đao, cũng đừng đến lúc đó trộm gà không thành còn
mất nắm gạo.
Nhất thời Tô Viễn cảm thấy đau đầu, muốn cướp lấy thanh đao từ
trong tay lệ quỷ này quả thực vô cùng khó giải quyết.
Dương Gian có thể lấy thanh đao gỗ là bởi vì dùng thủ đoạn, lấy
được một vật phẩm linh dị từ tổng bộ, vây chết nam thi này, lúc
này mới lấy đi thanh đao.
Nhưng bây giờ mới biết được, hắn biết đi đâu tìm vật phẩm linh
dị tương tự đây? Tuy rằng bao chứa thi thể kia hiện giờ cũng còn
đặt ở tổng bộ, nhưng bây giờ hắn cũng không thể đến tổng bộ
cướp đi...
Mắt thấy nam thi càng đi càng gần, Tô Viễn chậm rãi lui vê phía
sau tránh đường, nam thi có dáng người quá khôi ngô cao lớn,
một người đã chiếm hơn phân nửa lối đi, nếu đến quá gần, vạn
nhất kích phát quy luật giết người thì sẽ chết người.
Tô Viễn cũng không cảm thấy quỷ ảnh của mình cũng có thể có
năng lực ghép thân thể.
Tính toán năng lực bản thân lúc này, Tô Viễn bi ai phát hiện, hiện
tại hắn không có biện pháp nào đấu lại lệ quỷ này. Nếu như lúc
này trong tay hắn có thể có một cái đinh quan tài thì cần gì cố ky
nhiêu như vậy, trực tiếp đóng đinh nam thi cướp thanh đao gỗ rồi
rời đi là được.
Tất cả bi ai trên thế gian đều xuất phát từ năng lực bản thân
không đủ mạnh, giờ khắc này, Tô Viễn có cảm nhận sâu sắc.
Mà lệ quỷ này vẫn tự mình đi về phía trước, cũng không quan
tâm Tô Viễn ở cách đó không xa, phảng phất giữa hai bên sẽ
không sinh ra bất kỳ giao điểm dì.
Tuy rằng sau khi cẩn thận phân tích cảm thấy tỷ lệ thành công lấy
được thanh đao không lớn, Tô Viễn thật sự là không cam lòng
nếu cứ buông tha như vậy, ít nhất cũng phải thử một lần mới
được.
Hắn trực tiếp lấy ra một cây nến quỷ đỏ, cây nến này có thể
chống đỡ tập kích từ thanh đao, tuy rằng chống đỡ một lần phải
tiêu hao một cây nến quỷ, nhưng Tô Viễn tự cho là mình chịu
được tiêu hao này.
Hết nến quỷ thì hắn có thể đánh dấu để đạt được nhưng bỏ lỡ
thanh đao này thì thật sự không thể thuộc về hắn.
Thắp nến quỷ, ánh nến tản mát ra ánh sáng màu xanh biếc, xua
tan bóng tối xung quanh, làm cho người ta có một loại cảm giác
an tâm.
Ngay sau đó, trong tay Tô Viễn đột nhiên xuất hiện thêm một cái
máy ghi âm, ngay sau đó nút phát bị ấn xuống rôi ném sang một
bên.
Một loạt thanh âm quỷ dị mà khàn khàn truyên ra từ bên trong,
giống như lệ quỷ kêu rên, lại giống như trong địa ngục truyên ra
tiếng kêu thảm thiết.
Đau quá.. Đau quá... Đau quá...
Thanh âm nguyên rủa quanh quẩn trên hành lang của mảnh đất
linh dị này, ngọn nến vốn đang thiêu đốt đột nhiên trở nên càng
thêm sáng ngời, tốc độ thiêu đốt của nến quỷ đột nhiên tăng
nhanh, phảng phất như vô hình đối kháng với thứ gì đó. Thanh
âm nguyên rủa không phân biệt địch ta, hiện giờ lại bị nến quỷ
triệt tiêu, cho nên Tô Viễn vẫn bình yên vô sự đứng như trước,
nhưng động tác nam thi vốn đang đi không mục đích phía trước
lại đột nhiên trở nên chậm chạp, giống như bị thứ gì ảnh hưởng.