Như vậy rất bình thường, địa điểm tụ tập nguy hiểm này đích thật
là không thích hợp đặt ở trong nội thành đông người.
Xuống khỏi xe, đập vào mắt hắn chính là kiến trúc trang trí lộng
lẫy, có thể nhìn ra chủ sở hữu ở đây đã trả một khoản tiên lớn
cho việc trang trí.
Nhìn từ xa, hoàn cảnh trong trang viên hình như rất tốt, có hoa
viên, có đài phun nước, có bãi cỏ... Còn có rất nhiều kiến trúc
kiểu Trung Quốc, nhìn ra người thiết kế trang viên này mắt nhìn
rất tốt. Nhưng Tô Viễn cũng không đi vào được, bởi vì bảo vệ
đứng ở cửa giống như hai cái trụ sắt ngăn hắn lại.
Hai nhân viên an ninh thân có hình cường tráng, nhìn qua vô
cùng mạnh mẽ, đứng thẳng tắp, đưa tay trực tiếp ngăn cản Tô
Viễn.
Hắn đứng ở trước mặt hai người này có vẻ quá mức yếu đuối.
'Thưa anh, phía trước là câu lạc bộ tư nhân, những người không
phải là thành viên không được phép vào, xin vui lòng xuất trình
thẻ thành viên."
Muốn trở thành thành viên của trang viên Nguyệt Cầm có hai điều
kiện, một là tiêu tiền hơn trăm vạn trong trang viên sẽ nhận được
một thẻ hội viên bình thường, hai là lấy thân phận ngự quỷ giả
gia nhập, là thành viên nòng cốt.
Sử Tiến dùng thẻ hội viên của ba cậu ta, về phần biện pháp thứ
hai, là Tô Viễn cạy miệng Nhạc Trấn Sơn biết được.
Tô Viễn khẽ chớp mắt, xòe hai tay ra, nói với hai nhân viên an
ninh: "Tôi không có thẻ thành viên thì làm sao bây giờ ˆ
"Vậy thì rất xin lỗi anh, chúng tôi không thể cho anh đi vào."
Hai nhân viên an ninh không kiêu ngạo, ngữ khí không có chút
thay đổi, cũng không bởi vì Tô Viễn ăn mặc đơn giản lại không lấy
ra thẻ thành viên nên sinh ra khinh miệt.
"Nhưng tôi muốn vào thì phải làm sao bây giời”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt hai vị an ninh nhất thời trở nên sắc
bén.
"Thưa anh, xin đừng làm chúng tôi khó xử, nếu không chúng tôi
có quyền đuổi anh đi"
Có thể! Đây có hai bảo vệ rất tận trách, đây này mới có dáng vẻ
người làm công, Tô Viễn rất thưởng thức loại người này, cho nên
hắn tháo kính râm xuống, nói với hai vị an ninh: "Tôi cho mấy cậu
sắp xếp lại lời nói lân nữa!"
Quỷ nhãn trắng bệch của hắn xuất hiện trước mặt hai nhân viên
an ninh.
Trong nháy mắt một cảm giác lạnh lẽo dâng lên trong lòng, bị đôi
mắt kia nhìn chằm chằm, giống như bị một con lệ quỷ nhìn chằm
chằm, giống như lại giống như tử vong tới gân.
Ngự quỷ giả I
Hai bảo vệ bị quỷ nhãn nhìn như vậy, chỉ cảm thấy da đầu tê dại,
một cảm giác lạnh lẽo từ cột sống xông thẳng lên đỉnh đầu, xuất
phát từ bản năng bẩm sinh trực giác chuẩn xác nhắc nhở bọn họ.
Nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm ! Đây là một đôi lệ quỷ mà bây giờ lại bị người
khống chế.
Thân là nhân viên bảo vệ, họ đương nhiên biết một ít nội tình
trong trang viên, cũng biết trong trang viên có một đám người
thân bí như vậy, bọn họ tự xưng là ngự quỷ giả, bọn họ thần bí,
cường đại, khủng bố, không thể chiến thắng, đồng thời cũng là
một đám người điên cực kỳ nguy hiểm.
Thưa anh...
"Ừm... ?" Tô Viễn nheo mắt lại, nhìn chằm chằm người đàn ông
sắc mặt tái nhợt, lắp bắp, có vẻ người này rất chất phác.
"Suy nghĩ rõ ràng, còn ngăn cản tôi sẽ chết đó." Người nọ vẫn
không thể nói ra lời, bị một bảo vệ còn lại khác kéo sang một
bên, nhường đường.
Nhìn bộ dáng hai nhân bảo vệ bị quỷ nhãn dọa sợ, Tô Viễn cho
bọn họ một ánh mắt hiểu chuyện.
'Coi như các anh thức thời!"
Nói thật, nếu như hai người này một lòng chấp mê bất ngộ, hắn
thật sự không ngại để cho bọn họ biết sự kinh khủng của ngự quỷ
giả.
"Thưa anh, chào mừng anh đến với câu lạc bộ.'
Vừa tiến vào đại sảnh bên trong, đã có hai cô gái thân hình cao
gầy, yểu điệu, dáng người uyển chuyển, khuôn mặt xinh đẹp
nghênh đón. Các cô mỉm cười, mặc sườn xám, trước ngực khoét
một mảng lớn lộ ra một làn da trắng như tuyết với khe rãnh thật
sâu, dưới sườn xám lộ ra đôi chân dài trắng nõn, khu vực thần bí
như ẩn như hiện, phong tình vạn chủng, tư thái trêu người.
Thật nguy hiểm!
Đúng là nguy hiểm!
Hai cô gái này là kẻ nguy hiểm!
Tư sắc của hai nữ nhân này đều rất tốt, nếu ở bên ngoài phỏng
chừng sẽ có không ít chàng trai trẻ tuổi theo đuổi, đáng tiếc là Tô
Viễn cũng nhìn nhiều, đây là khuyết điểm của ngự quỷ giả, khống
chế lệ quỷ sẽ thay đổi âm thầm. Cho nên Tô Viễn chỉ nhìn thoáng
qua rồi dời tâm mắt, cẩn thận đánh giá tình huống đại sảnh.
Quỷ nhãn dưới kính râm chuyển động, tựa hồ cảm nhận được cái
gì đó, vẫn nhìn chằm chằm tầng lâu phía trên.
"Thưa anh, tôi có thể giúp anh chuyện gì không?”
Thanh âm ngọt ngào của cô gái truyền đến, Tô Viễn nhìn lướt
qua hai cô gái đón khách một cái rồi nói: "Dẫn tôi đi lên!"
"Được.
Hai người dẫn Tô Viễn đến trước thang máy: "Thưa anh, đi thang
máy này là có thể trực tiếp đến phía trên." Tô Viễn khẽ gật đầu,
nhấn nút bấm thang máy xuống nhưng mà thang máy cũng
không có bất kỳ phản ứng gì.
"Hửm?”