Tại Đỗ gia đại sảnh đường, gia tộc một nhóm cao tầng cùng lúc này Đỗ bàn tử, hắn nhị ca Đỗ An Trường và đại ca Đỗ An Định đang tiến hành nghị sự.
Diệp Phàm thì lặng lẽ ngồi phía sau Đỗ bàn tử quan sát mọi người, có người chỉ trích hắn là ngoại nhân lại tham gia vào Đỗ gia nghị sự cuối cùng Đỗ bàn tử lộ ra Diệp Phàm là chân truyền đã mạnh mẽ đánh mặt đám người.
Đó cũng chỉ là một nốt nhạc dạo.
Lúc này, nội dung thảo luận chính là bàn về Tụ Bảo các cùng Thu Mộng thương hội cú đấm vừa rồi, thêm vào đó là hai phe Đỗ An Đinh và Đỗ An Trường tranh cãi nhau để hạ bệ đối phương.
Trong đại sảnh chỉ có Diệp Phàm cùng Đỗ bàn tử và nhóm ủng hộ Đỗ Túc Nhân đang yên lặng tỏ ra xu thế là gia chủ chỉ đâu sẽ đánh đó.
Diệp Phàm nhẹ nhàng tác động lấy Đỗ bàn tử để hắn đứng lên nói những gì đã bàn trước.
“Các người có im đi không, cãi nhau, chỉ trích nhau có giải quyết được hai cái quái vật kia nan đề hay không?
Gia chủ, con đã liên hệ vị kia đan sư nhưng hiện nay ngài ấy có việc nên tạm thời không thể trợ giúp chúng ta.
Nhưng chuyện này tạm gác lại đã, chúng ta không thể lúc nào cũng dựa vào ngoại nhân được mà phải đứng vững trên đôi chân của mình.”
Mọi người trong sảnh đường đều nhìn lấy Đỗ bàn tử, có mấy cái thuộc hai phe thế lực định đứng ra chỉ trích Đỗ bàn tử nhưng đã bị Đỗ Túc Nhân đám người trừng mắt nên không dám vọng động.
Đỗ gia gia chủ Đỗ Túc Hưng hứng thú hỏi:
“An Khang, có nói vậy là có chủ ý gì?”
Đỗ bàn tử nhanh chóng đáp lời, hắn cố biểu hiện ra vẻ trấn định, vững vàng nói:
“Hiện nay, Đỗ gia chúng ta đang thù trong giặc ngoài, việc để lộ Đan phương là do có kẻ phản bội, đều từ đại ca và nhị ca mà ra nhưng hai người lại chẳng chú tâm tìm ra kẻ phản bội lại ở đây hạ bệ nhau.
Đó vừa là có thù trong lại vừa là loạn trong vậy.
Giặc ngoài thì đang nhòm ngó, dù con có lấy được mới đan phương từ vị tiền bối kia cũng chẳng đủ để giúp ta Đỗ gia vượt cơn nguy khốn.”
Đỗ bàn tử thấy mọi người chú tâm lắng nghe mình nói, hắn cũng tự tin hơn bắt đầu thế tiến công của bản thân:
“Đại ca cùng nhị ca trước đây chẳng tiếp xúc việc gì, hiện nay thế cục hỗn loạn lại nắm trong tay quyền lực lớn đứng đầu giải quyết các việc quan trọng trong khi chẳng có kinh nghiệm gì.
Trước đó tam thúc cùng các vị trưởng lão xử lý mọi việc đâu vào đấy không có sai lầm, con đề nghị là đưa mọi việc trở lại như cũ, đại ca cùng nhị ca dẫu có lịch luyện thì trước hết nên làm phụ tá cho các vị thúc bá, đến khi quen việc rồi có thể dần dần tiếp nhận sẽ có hiệu quả hơn.”
Lúc này Đỗ An Đinh và Đỗ An Trường ủng hộ đám người giãy nảy lên, bởi vì hai người này được giao thực quyền nên bọn hắn chọn đội được hưởng lợi ích lớn, hiện nay Đỗ bàn tử chơi chiêu này khác nào đoạt đi bọn hắn lợi ích.
Thế là hai nhóm người mạnh mẽ công kích Đỗ bàn tử, điều này chính hợp ý Diệp Phàm, hắn bèn lớn tiếng nói:
“Đỗ gia gia chủ, ta thấy Đỗ gia nhóm người quá mức buồn cười, bọn hắn miếng bánh lớn là do ai đem về thế mà lại quay ra chỉ trích ta huynh đệ, quả thực là một đám vô ơn người.
Tiếp theo, làm sai thì phải chịu trách nhiệm, thế mà nhóm người này lại cố phủi hết trách nhiệm đi cho rằng sai lầm lại chẳng phải do bọn họ mà ra, từ đó có thể thấy bọn hắn tinh thần.
Đỗ gia mà rơi vào tay đám người này không sớm thì muộn cũng tan hoang.”
Sau đó một mặt hài lòng, Diệp Phàm ngồi xuống, ánh mắt khiêu khích nhìn lấy tức giận đám người.
Kế tiếp, Đỗ Túc Nhân nhóm người nhân cơ hội kể lể công sức trước kia làm vậy mà nay lại bị hai cái vô năng người p·há h·oại khiến bọn họ đau lòng không thôi …
Cuối cùng, Đỗ Túc Hưng chấp nhận Đỗ bàn tử đưa ra phương án, từ đó biến Đỗ gia từ thế một đối một cạnh tranh thành thế chân vạc xu thế.
Một tuồng hí kịch trôi qua, mọi người đã xác định Đỗ Túc Nhân thế mà bị Đỗ bàn tử lôi kéo.
Về phía Âu Dương Phi Vân hắn cũng đã biết tin tức Đỗ Túc Nhân cùng Đỗ bàn tử cùng phối hợp với nhau tạo thành thế chân vạc với ba người kia.
Thế là thời cơ thứ nhất đã xong, và đúng như Âu Dương Phi Vân tính toán Diệp Phàm sẽ không bỏ qua cơ hội này đẩy Đỗ bàn tử lên sàn.
Tối hôm đó, Đỗ Túc Nhân cùng Đỗ bàn tử và Diệp Phàm cùng nhau bàn bạc về những bước kế tiếp.
Đỗ Túc Nhân ôn tồn bảo Đỗ bàn tử:
“An Khang, ngươi tới Thanh Lam tông học được bản lĩnh lớn quay về, tam thúc rất là thưởng thức ngươi.”
Đỗ bàn tử khiêm tốn cảm tạ, sau đó lắng nghe Đỗ Túc Nhân chỉ bảo:
“An Khang, hiện nay chúng ta đã bắt đầu tạo thành thế chân vạc với An Định và An Trung, nhưng chúng ta chân bên này vẫn còn yếu.
An Định và An Trung nhà ngoại là Trần gia cùng Lục gia là hai cái cấp ba gia tộc bao đời nay giao hảo với Đỗ gia, còn ngươi thì không được như vậy.
Bởi thế, Mục gia đại tiểu thư cũng gần đến tuổi gả chồng, ngươi hiện nay nắm giữ chúng ta miếng bánh lớn đầu mối, ta không tin Mục gia lại không đồng ý mối hôn sự này nếu ngươi hứa hẹn cho bọn họ tham gia cùng.”
Đỗ bàn tử một mặt khó xử, hắn chưa từng thấy Mục gia đại tiểu thư, vả lại hắn cũng tự ti do trước kia bị chèn ép khiến hắn nhất thời cũng chưa thể khắc phục hoàn toàn.
Đỗ Túc Nhân nhìn ra hắn lo lắng mới nói:
“Không sao hết, tam thúc sẽ bảo với cha con chủ trì việc này, cô nương kia ta đã gặp qua cũng là một cái đoan trang hiền thục người, cũng chưa từng đồn ra là đã trải qua yêu đương.
Chỉ cần ngươi làm lễ hứa hôn với nàng ta, sau đó hai người dần dần tìm hiểu nhau như vậy là đủ để củng cố chúng ta rồi.
Về sau nếu hai người các ngươi không ai bằng lòng thì đều có thể từ hôn, chịu chút điều tiếng mà thôi.”
Đỗ bàn tử nghe hắn tam thúc nói như vậy, liếc mắt nhìn Diệp Phàm thấy hắn tỏ vẻ tán thành thế là quyết định đồng ý.
Và rồi hai tuần sau, hôn sự được quyết định thế chân vạc đã vững chắc ba nhóm người nhìn nhau hằm hằm, Đỗ gia chia rẽ lại càng thêm chia rẽ.
Đỗ gia đại phu nhân cùng nhị phu nhân tức giận chửi mắng Đỗ bàn tử cùng mẹ hắn là hai cái tiện nhân, bởi vì Đỗ bàn tử thế mà dám lấy việc liên lạc với vị đan sư kia làm thẻ đ·ánh b·ạc yêu cầu hắn chính là người cùng Mục gia đại tiểu thư tiến hành hôn ước.
Bởi vì cả hai vị phu nhân trước đó đã nhắm tới Mục gia đại tiểu thư cho con trai của mình hòng củng cố vị trí.
Ngoài việc hôn sự, Đỗ bàn tử sau khi giành lại cho Đỗ Túc Nhân quyền lợi lại tranh thủ giành lấy mối làm ăn khác từ đó vững chắc mình chỗ dựa.
Đỗ An Định cùng Đỗ An Trung sau sai lầm trước đó quyền lực cùng uy tín đã bị đả kích một chút.
Đỗ An Trung tức tối, hắn bực bội cần tìm nơi xả hết tức giận, thế là hắn tiến tới Tiêu Thu Lâu là một cái chốn ong bướm chuyên phục vụ nam nhân, thời gian trước Tiêu Thu Lâu mới đưa ra một vị hoa khôi mặt bài tên là Mị Như Ngọc khiến hắn bị hớp hồn không thôi.
Hôm nay, dù có tiêu lấy vạn kim cũng phải được diện kiến mỹ nhân cùng chung một phòng vậy.