Nói đến việc bán trà uống, Tần tẩu tử chỉ có thể nghĩ đến nước đường đỏ, à đúng rồi, còn có nước mật ong cũng rất ngon, những thứ khác thì không biết, ngay cả nước mật ong, nàng ấy cũng chỉ biết mà chưa từng uống qua.
Tần tẩu tử khó xử, "Muội tử, cái này là khó cho ta rồi, ta cũng chỉ biết nước đường đỏ và nước mật ong, những thứ khác quả thật không biết."
Lê Mạn lại lắc lắc đầu, nước mật ong và nước đường đỏ quá phổ biến, dân chúng bình thường đều có thể uống được, không có gì hấp dẫn, muốn uống về nhà ngâm một chút là được, cũng không cần phải mua ở chỗ nàng.
Vẫn phải làm một trà uống đặc trưng một chút.
Lê Mạn nhớ tới những đồ uống đa dạng thời hiện đại, nhưng ở chỗ này đều không có, có điều, tự chế một hai loại trà uống vẫn có thể thực hiện được.
Trước đây khi còn là sinh viên, nàng thường tự làm chút đồ uống ở nhà, nhưng rất nhiều cái trong số chúng cần máy móc và gia vị hiện đại, một số cứ trực tiếp sử dụng túi trà mua từ siêu thị, ở đây căn bản không thể làm được.
Có thể làm ở đây cũng có, nhưng nàng chỉ có thể nhớ hai loại vô cùng đơn giản.
Một là trà bưởi mật ong, cái khác là trà sữa hạnh nhân.
Cách làm hai loại này rất đơn giản, hơn nữa vật liệu cũng rất đơn giản, đi ra ngoài là có thể mua, làm cũng dễ, ngược lại có thể thử một chút.
Trở lại phòng, Lê Mạn lấy giấy bút ra, theo hình dáng trong trí nhớ, viết ra phương pháp chế biến một cách đại khái.
Trà bưởi mật ong cần các vật liệu bao gồm bưởi, mật ong, đường phèn và một ít muối. Cắt thịt bưởi thành từng miếng nhỏ, sau đó cắt vỏ bưởi thành từng sợi nhỏ, ướp nước muối trong một giờ để loại bỏ vị đắng, sau đó cho vào nước đun sôi 10 phút rồi vớt lên, sau đó cho vỏ bưởi đã chế biến và thịt bưởi vào nồi đun nhỏ lửa trong một giờ, nấu đến khi sềnh sệch, đến khi vỏ bưởi vàng óng trong suốt là được.
Để nguội, cho mật ong vào khuấy đều, cho vào lọ kín, khi uống dùng nước ấm khuấy lên là được. Hương vị ngon hết sức.
Sau khi dùng bút sột soạt ghi lại cách làm trà bưởi mật ong, Lê Mạn lại cẩn thận hồi tưởng cách làm trà sữa hạnh nhân.
Trà sữa hạnh nhân cần phải dùng hạnh nhân, khoai từ, sữa và đường phèn.
Ngâm hạnh nhân trong nước nóng một lúc, như vậy dễ dàng loại bỏ lớp vỏ, sau khi loại bỏ, cắt khoai từ thành miếng và nấu chín, sau đó nghiền nát khoai từ và hạnh nhân với nhau, sau khi nghiền nát cho sữa và đường phèn vào khuấy cùng, như vậy là được. Cũng có thể thêm táo tàu nho khô và các loại gia vị khác theo khẩu vị của từng người.
Ở đây không có sữa làm sẵn, nhưng có thể mua sữa dê, dùng hạnh nhân để khử mùi là được, may mắn đây là thị trấn, muốn mua sữa dê cũng rất dễ dàng.
Viết ra phương pháp chế biến hai loại trà uống này, Lê Mạn dự định ngày mai nói chi tiết với Tần tẩu tử một chút, bảo nàng ấy đi mua chút nguyên liệu trước, về thử làm một chút, sau khi làm thành công liền có thể đưa ra trọng điểm.
Trà uống này đã viết xong, Lê Mạn lại nghĩ đến ngày mai Tống Đại Sơn lại vào thành trị chân, dứt khoát lại nâng bút lên, viết ra một tờ cáo thi thật lớn, định đến lúc đó dán một chút.
Ngày hôm sau, Lê Mạn chào hỏi khách nhân tới trước, sau khi thông báo muốn đi vào thành khám bệnh, hôm sau bảo Tần tẩu tử ở lại trông cửa hàng, sau đó trời chưa sáng liền theo Tống Đại Sơn vào thành lần nữa.
Lần này vào trong thành, sau khi Tống Đại Sơn trị chân xong, không đi nhà trọ ở một đêm giống như trước kia, mà đến phủ Đô Úy gặp Tư Mã Hạo Nhiên, hai huynh đệ lại hòa thuận tụ tập một lần nữa, ngày hôm sau mới trở về trấn.
Về đến nhà, Lê Mạn và Tống Đại Sơn ăn cơm trưa trước, nhân lúc buổi chiều không buôn bán, Tống Đại Sơn vội vàng đánh xe lừa vào thôn.
Bây giờ đang là thời điểm hoa quế nở, hương hoa quế dễ chịu, trong thôn có rất nhiều cây hoa quế, Lê Mạn dự định nhân lúc mùa hoa làm một loại hương cao hương hoa quế, vì vậy hai ngày trước liền nhờ Triệu Trường Bang về thôn đưa tin, nhờ người trong thôn hỗ trợ hái hoa quế, thu mua theo giá hai mươi văn tiền một giỏ, hôm nay vừa vặn trở về thôn lấy.
Tống Đại Sơn đi rồi, Lê Mạn gọi Tần tẩu tử tới, "Tẩu, nguyên liệu ta nhờ mua tẩu mua xong chưa?"
Tần tẩu tử trả lời: "Mua xong rồi, có điều ta chưa xuống tay làm, vì thật sự chưa từng làm, sợ làm hỏng lãng phí mấy thứ này, nghĩ chờ muội về, để muội ở một bên xem mới được."
Lê Mạn gật gật đầu, "Vậy tẩu, bây giờ chúng ta sẽ vào phòng bếp nghiên cứu cách làm cái này một chút. ”
Tần tẩu tử lau lau tay lên tạp dề, "Được rồi, chúng ta đi, ta chuyển đồ mua về qua phòng bếp.”