Hướng Dẫn AA Yêu Đương Sau Khi Kết Hôn

Chương 35: Trà chiều.



Quý Vân Vũ đột nhiên bị thứ nho nhỏ chôn sâu dưới tận đáy lòng này chọc trúng, tâm trạng lập tức trở nên tệ hại. Đến khi cảnh sát rời đi, anh cũng không chủ động nói chuyện với Đới Tình Nhược.

"...Vân Vũ, Quý Vân Vũ!"

Tiếng gọi của Đới Tình Nhược kéo Quý Vân Vũ trở lại thực tại. Nghĩ rằng đối phương cảm thấy không thoải mái, anh lập tức bước nhanh đến bên giường, đưa tay ấn nhẹ lên gáy hắn. "Sao thế?"

Cổ vốn nhạy cảm hơn bình thường giờ lại bị Quý Vân Vũ chạm vào, Đới Tình Nhược lập tức co rụt lại, giống như một con mèo con bị túm gáy, đến mức chính hắn cũng quên mất bản thân định nói gì.

Vội vàng kéo tay Quý Vân Vũ xuống, giữ chặt cổ tay anh, lúc này Đới Tình Nhược mới tìm lại được giọng của mình, lớn tiếng quát. "Đây là câu tôi muốn hỏi cậu đấy! Cậu làm sao vậy? Tâm trạng chẳng tốt chút nào, còn lạnh mặt với tôi nữa."

Sau đó, Đới Tình Nhược mới chột dạ hỏi ra điều mình thực sự muốn biết. "Cậu giận vì tôi tự ý hành động sao?"

"Có một chút." Quý Vân Vũ vô cùng thẳng thắn trong mấy chuyện này. "Nhưng tôi quen rồi."

Đới Tình Nhược chớp chớp mắt, không quá tin tưởng. "Thật không?"

Quý Vân Vũ gật đầu.

Sao anh có thể nói rằng tâm trạng mình không tốt là vì nhớ đến chuyện xa xưa kia, lại còn làm bộ làm tịch suy nghĩ vẩn vơ nữa?

Quý Vân Vũ không phải kiểu người sẽ bộc lộ cảm xúc yếu đuối ra bên ngoài. Ngay cả những điều suy sụp từng trải qua khi còn nhỏ, anh còn không muốn nhắc đến trước mặt Đới Tình Nhược, huống hồ chi thứ cảm xúc vụn vặt này, anh càng không định nói.

Anh không giống như Đới Tình Nhược, bị ảnh hưởng bởi hormone nên cảm xúc mất kiểm soát.

Tốc độ hồi phục của một Alpha cực phẩm nhanh kinh người, chỉ trong ba ngày, hormone của Đới Tình Nhược đã trở lại bình thường, trên mặt hắn cũng chỉ còn lại một vết sẹo mờ nhạt màu trắng bạc.

Nhưng Đới Tình Nhược vẫn không hài lòng, hắn khăng khăng rằng vết sẹo mờ kia ảnh hưởng đến nhan sắc của mình. Dù Quý Vân Vũ có an ủi thế nào hắn cũng không chịu nghe, trừ phi đối phương tự mình chứng minh rằng vết sẹo này không ảnh hưởng đến tình cảm giữa họ.

Thế là Quý Vân Vũ bị ép làm việc miệt mài trên đệm mềm ở nhà suốt năm ngày liền.

Năm ngày này phát sinh rất nhiều chuyện.

Đầu tiên là chuyện của Bạch Trà. Dù thể chất của Omega kém hơn Alpha trong khả năng hồi phục, nhưng với y học phát triển như hiện tại, cộng thêm việc Đới Tình Nhược xuống tay có chừng mực, năm ngày cũng đủ để cậu hồi phục và xuất viện.

Quý Vân Vũ đã tận dụng các mối quan hệ, mời luật sư giỏi nhất, tống thẳng Bạch Trà vào tù, không để cậu có lấy một kẽ hở để trốn thoát.

Ngoài ra, cha ruột khốn nạn của Đới Tình Nhược cũng đạt thành tựu "hai lần vào tù". Lần này, gã bị tra ra hành vi buôn bán thuốc cấm, bằng chứng đầy đủ, trực tiếp bị phán tù vô thời hạn.

Xen ở giữa là cha ruột mạng lớn của Quý Vân Vũ, sống sót ra khỏi phòng ICU. Nhưng sau khi nghe tin Bạch Trà bị tống giam, ông ta tức đến mức bị đẩy vào lại, ngay cả luật sư cũng không kịp thuê để giúp Bạch Trà có một đường lui.

Quý Nhạc Đình vẫn còn chút may mắn. Lần này, Quý Vân Vũ vẫn dứt khoát từ chối ký giấy thông báo bệnh nặng. May mắn thay, mẹ hắn, người đã đi du lịch khắp nơi từ khi Quý Vân Vũ tiếp quản gia tộc, nghe tin trò khôi hài này nên quay về. Bà nể tình quá khứ mà ký tên giúp Quý Nhạc Đình một lần.

Hôm nay thời tiết rất đẹp. Quý Vân Vũ lười biếng ngồi trên ghế sô pha bên cửa sổ sát đất đọc sách. Trong khi đó, Đới Tình Nhược đang thích thú nướng đồ ngọt trong căn bếp nhỏ nửa hở.

Thật ra Quý Vân Vũ rất thích ăn đồ ngọt, nhưng không thích vị quá ngọt. Biết thế, Đới Tình Nhược làm hai phần pudding caramel đơn giản, nướng thêm croissant ít đường, pha cả một bình trà trái cây chua chua ngọt ngọt.

Những món đồ ngọt được Đới Tình Nhược bày biện tỉ mỉ trên bàn nhỏ cạnh cửa sổ sát đất. Thẩm mỹ của hắn luôn rất tốt. Mấy món đồ ngọt đơn giản cùng một bình trà trái cây được hắn sắp xếp tinh tế, trông cứ như có thể chụp ảnh đăng lên tạp chí bất cứ lúc nào.

Bánh ngọt vừa mới ra lò tỏa ra hương thơm ngọt ngào, Quý Vân Vũ bị mùi hương này cuốn hút mà ngẩng đầu lên, nhìn về phía bàn trà. Nhưng ánh nhìn đầu tiên của anh lại không rơi vào bàn ăn tinh tế trong buổi chiều ấm áp kia, mà là Đới Tình Nhược đang đứng dậy sau khi bày biện xong mọi thứ.

Để tiện cho việc hoạt động, Đới Tình Nhược thắt tóc hơi dài thành một bím tóc nhỏ, đồng thời còn tìm được một chiếc kẹp tóc hình mèo màu đen, giữ cho phần tóc mái trước trán không rũ xuống. Đường nét tuấn mỹ phong lưu của hắn vì thế mà lộ ra rõ ràng, không sót bất cứ chi tiết nào.

Trải qua năm ngày dưỡng thương, vết sẹo trắng mờ trên mặt Đới Tình Nhược đã hoàn toàn biến mất. Ánh mắt hắn khi nhìn đồ ngọt vừa sáng rực vừa dịu dàng, chiếc kẹp tóc hình mèo nhỏ lại càng khiến khuôn mặt vốn xinh đẹp đến mức có tính công kích của hắn tăng thêm vài phần đáng yêu. Hắn trông cứ như một con rối mỹ lệ được trang điểm tỉ mỉ trưng bày trong tủ kính, khiến người ta chẳng thể dời mắt.

Trông thật sự rất muốn ôm vào lòng.

Nhưng Quý Vân Vũ lại không đứng dậy khỏi chiếc ghế sô pha lười, đi qua hôn cái chóc lên gương mặt xinh đẹp kia. Anh mặt không cảm xúc thu hồi ánh mắt, tiếp tục đọc quyển sách triết học khô khan và nhàm chán trong tay.

"Ngài à~" Đới Tình Nhược chủ động bước đến trước mặt Quý Vân Vũ, đặt tay lên quyển sách triết học dày cộp kia, khẽ cong mắt nhìn anh. "Dùng chút trà chiều nhé?"

"Ăn không vô." Quý Vân Vũ thản nhiên đáp, bụng anh bây giờ vẫn còn cảm giác c.ăng tr.ướ.ng mãnh liệt. Anh luôn cảm thấy nếu mình không phải Alpha, thì sau năm ngày vừa qua, chắc chắn anh đã mang thai rồi.

Sau này trong nhà nhất định phải dự trữ nhiều nhu yếu phẩm hơn.

Quý Vân Vũ kiên định nghĩ vậy.

"Ăn một chút đi mà~" Đới Tình Nhược ghé đầu lên đầu gối Quý Vân Vũ, như một chú mèo nhỏ làm nũng. "Mấy ngày qua cậu toàn uống dịch dinh dưỡng thôi."

So với Quý Vân Vũ phải uống dinh dưỡng dịch suốt mấy ngày qua, Đới Tình Nhược lại ăn uống rất đầy đủ, tâm trạng hiện tại của hắn tốt đến mức không thể tốt hơn, từng câu nói ra đều cong cong, mềm mại gợn sóng.

"Không ăn được, eo đau." Quý Vân Vũ vẫn từ chối, nhưng thái độ không còn kiên quyết như trước.

Đới Tình Nhược nhỏm người dậy từ trên đầu gối Quý Vân Vũ, khom lưng ôm lấy eo anh, dùng chút lực kéo thẳng đầu gối đang cong cùng phần eo của anh, trực tiếp bế người lên.

"Ui!" Quý Vân Vũ khẽ kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.

Tuy rằng Quý Vân Vũ vẫn luôn được trải nghiệm thể lực tràn đầy của Đới Tình Nhược, nhưng mỗi lần được hắn bế lên như thế này, anh vẫn lo lắng liệu Đới Tình Nhược có ôm không chắc rồi lỡ tay đánh rơi anh xuống đất hay không.

Dù sao thì Đới Tình Nhược cũng là người mẫu, hắn luôn phải duy trì cân nặng tương đối nhẹ để lên hình đẹp.

Được Đới Tình Nhược bế lên, Quý Vân Vũ theo phản xạ vươn tay ôm lấy cổ hắn, hai chân cũng kẹp eo hắn, chẳng khác nào một con gấu lười treo trên người đối phương.

"Chủ động như vậy sao?" Đới Tình Nhược cười trêu, nghiêng đầu hôn nhẹ lên má anh.

Không thỏa mãn với một cái hôn thoáng qua, Đới Tình Nhược ôm người đến bên cửa sổ sát đất, đặt anh lên đó rồi trực tiếp hôn lên môi anh.

Ban đầu, Quý Vân Vũ vẫn lạnh nhạt, không hề đáp lại. Mãi đến khi Đới Tình Nhược dùng đầu lưỡi thử thăm dò môi anh vài lần, thậm chí suýt chút nữa không kiềm được bản năng Alpha mà cắn anh một cái, Quý Vân Vũ mới chậm rãi nhắm mắt, hé miệng đáp lại nụ hôn.

Ánh mặt trời tươi đẹp xuyên qua cửa sổ sát đất, rơi xuống người cả hai, khiến khoảnh khắc này như được phủ thêm một tầng sắc vàng rực rỡ.

Sau khi kết thúc nụ hôn, Đới Tình Nhược mãn nguyện ôm Quý Vân Vũ đến bên bàn, còn ân cần rót cho anh một cốc trà hoa quả.

Quý Vân Vũ lười nhác không buồn nói hắn, chỉ nhắc lại. "Tối nay không được."

Anh nhấn mạnh: "Dù ngày mai là cuối tuần cũng không được."

Đới Tình Nhược ngoan ngoãn gật đầu, còn bẻ một miếng croissant đưa đến bên môi anh. "Hôm nay tôi cũng không định làm."

"À," Đới Tình Nhược vừa đút bánh cho anh, vừa nói đến chuyện chính. "Chương trình Tận Cùng Nhân Tâm sắp bắt đầu ghi hình lại rồi, thời gian đã định vào ngày kia."

Quý Vân Vũ cắn miếng bánh được đưa đến bên môi, khẽ gật đầu, không đưa ra ý kiến gì về lịch trình này.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.