Đường Đến Vinh Quang

Chương 47: Bọn hắn đi rồi



Chương 47: Bọn hắn đi rồi

Chiều ngày 10 tháng 9 năm 2000.

Huấn luyện viên Parker cùng trợ lý Marc, hai người ăn mặc giản dị, tựa như hai người khán giả bình thường đi đến sân vận động Tribut của câu lạc bộ Dunkerque.

Gió mạnh trên sân khiến cho hai người phải đưa tay giữ chặt nón, sau đó tìm một góc hẻo lánh trên khán đài ngồi xuống.

Sân vận động Tribut là sân nhà của câu lạc bộ Dunkerque, có sức chứa trên dưới bốn nghìn chỗ ngồi.

Bởi vì vị trí có chút đặc biệt, sân vận động Tribut thường xuyên có gió mạnh vào thời điểm này trong năm. Thậm chí thời điểm này cũng đã xuất hiện nhiều trận mưa lớn.

Mặc dù thời điểm này là hơn năm giờ rưỡi chiều, bầu trời không có chút dấu hiệu mưa, nhưng mặt sân bên dưới vẫn còn đọng lại chút nước mưa sau cơn mưa từ buổi sáng.

Hai người hôm nay đến đây hoàn toàn là lén lút, không để bất cứ ai phát hiện ra, cho nên cố tình ăn mặc kín đáo, trùm một chiếc mũ rộng khiến cho ngoại hình có vẻ lạ lẫm và một chút thần bí.

Bảng A có bốn đội, ngoài Valenciennes đã gặp rồi, thì hai đối thủ còn lại của Boulogne chính là hai đội sẽ thi đấu với nhau ngày hôm nay.

U17 Dunkerque và U17 Abbeville.

Hai đội này, lần lượt là hạt giống số ba và hạt giống số bốn. Nhưng đó không phải vì bọn hắn yếu, mà là vì Boulogne và Valenciennes nổi bật hơn bọn hắn mà thôi.

Còn lại, độ khó chịu và phong cách thi đấu của hai câu lạc bộ này đều đáng giá phải quan tâm.

Nhất là huấn luyện viên Parker mùa trước từng chứng kiến qua Dunkerque hạ gục một trong các hạt giống số 1 của giải, Le Havre, điều đó khiến cho hắn không thể không đến đây để thám thính tình báo cách Dunkerque thi đấu ở mùa giải này ra sao.



Mùa trước, khi huấn luyện viên Peter còn tại vị, huấn luyện viên Parker khi đó còn là trợ lý, từng một mình đi thám thính cách thi đấu của Dunkerque.

Khi đó, U17 Dunkerque trong mắt Parker là một đội bóng với lối đá đổ bê tông phòng ngự số đông, phản công chớp nhoáng. Chính phong cách thi đấu như vậy mà năm ngoái Dunkerque còn được gọi là Boong Ke Hai Tầng. Ý nói cách thi đấu phòng ngự với hai tầng bọc lót cho nhau kín kẽ, cực kỳ khó chịu.

Chính lối chơi khó chịu này của một đội bóng được đánh giá yếu hơn như U17 Dunkerque, đã khiến ứng cử viên số một của chức vô địch năm ngoái là Le Havre ôm hận.

Thế nhưng, ngày hôm nay khi lần nữa xem câu lạc bộ Dunkerque thi đấu thì phong cách thi đấu của Dunkerque hiện tại đã làm Parker cảm thấy ngạc nhiên.

Ngay từ những phút đầu tiên của trận đấu, U17 Dunkerque nhanh chóng triển khai lối chơi kiểm soát bóng và dồn ép đối thủ bằng những pha ban bật nhịp nhàng từ tuyến giữa. Tiền vệ trung tâm Belunza, nhạc trưởng của đội, liên tục có những đường chuyền ngọt như mía lùi, mở ra cơ hội cho hàng công ba người trong đội hình 4-3-3. Đặc biệt cặp tiền vệ hai cánh của Dunkerque hoạt động khá hiệu quả, khiến cho đội hình 4-4-2 của Abbeville làm việc cực kỳ vất vả để đối phó với cách t·ấn c·ông đa dạng của Dunkerque.

Phía bên kia chiến tuyến, Abbeville, với chiến thuật phòng ngự phản công kiên cường, tỏ ra vô cùng kỷ luật. Hàng thủ chắc chắn do Trung vệ đội trưởng Sharma chỉ huy luôn giữ đúng cự ly, không để lộ khoảng trống. Bất chấp việc phải chịu sức ép lớn từ hàng công thi đấu máu lửa, Abbeville vẫn giữ được sự bình tĩnh, chờ thời cơ để tung đòn phản công.

Phút 35' từ một tình huống chuyển đổi trạng thái cực nhanh, Belunza đoạt bóng từ trong chân tiền đạo Karzary ở giữa sân và thực hiện đường chuyền dài chính xác cho Ayello.

Tiền đạo cánh phải này của Dunkerque ngay lập tức bứt tốc băng xuống, tận dụng cơ hội hiếm có hàng phòng ngự của Abbeville sơ hở, lập tức dứt điểm lạnh lùng vào góc xa, mở tỷ số cho Dunkerque.

Trên khán đài, trợ lý Marc ngay lập tức dùng bút máy ghi nhanh vào quyển sổ tay:

“Belunza, chơi bóng kỷ luật, kiểm soát nhịp độ trận đấu, có khả năng sút xa nguy hiểm và chia bài từ giữa sân.”

Ghi xong, trợ lý Marc ngẫm nghĩ lại một chút, dùng bút gạch bỏ ba từ ‘từ giữa sân’ ghi thêm vào phía sau: ‘từ mọi vị trí trên sân, vị trí thi đấu rất linh hoạt.’



Huấn luyện viên Parker ngồi bên cạnh, đột nhiên nheo nheo mắt, mở miệng nói:

“Marc, ghi thêm cái tên tiền đạo cánh trái Daren cho tôi.”

“Daren?” trợ lý Marc có chút hồ nghi.

“Đúng vậy. Mặc dù cậu ta từ đầu trận chưa gây được nguy hiểm trực tiếp, nhưng nhìn cách di chuyển của cậu ta kìa, luôn luôn phải khiến cho đối phương cắt cử người theo kèm, một kèm một bọc lót, chẳng khác nào thỏi nam châm thu hút hậu vệ của địch.” Huấn luyện viên Parker ngưng lại một chút, chỉnh lý câu chữ, nói tiếp: “Cậu ta có khả năng thu hút hậu vệ và làm tường rất tốt. Người này trước đây là cầu thủ thi vào học viện Boulogne chúng ta cùng lứa với Phong, nhưng bị huấn luyện viên Peter đánh rớt.”

“Không ngờ ánh mắt của huấn luyện viên Peter cũng có lúc bỏ qua nhân tài.” Trợ lý Marc hơi ngạc nhiên.

Hiển nhiên, mặc dù huấn luyện viên Peter gây ra sự cố rồi bị sa thải, nhưng chỉ cần là người trong cuộc, đều biết đây chỉ là bề ngoài, thực tế còn có lý do khác tế nhị hơn. Nhưng đây là bí mật của cao tầng câu lạc bộ, bọn hắn chỉ cần làm tốt chuyên môn của mình là được. Những chuyện bên ngoài không nên dính líu vẫn tốt hơn.

Mà Parker nghe ý tứ trong lời nói của trợ lý Marc, cũng thở dài một hơi, đem tạp niệm bỏ qua một bên, tiếp tục quan sát trận đấu bên dưới.

Chỉ thấy Abbeville sau bàn thua, dường như vẫn không từ bỏ lối chơi chắc chắn, phòng ngự phản công.

Có điều lối chơi này dường như đã bị Abbeville biến hóa một chút, với thái độ chủ động hơn ban nãy rất nhiều. Bọn hắn chủ động pressing tầm cao ngay từ phần sân của Dunkerque chứ không còn chờ cho đối phương tràn sang sân mình mới cắt cử người áp sát thu hồi bóng.

Ngoài ra, Abbeville cũng đã phát hiện ra điểm yếu của hàng t·ấn c·ông Dunkerque, đó chính là hai tiền đạo cánh giữ vị trí tương đối không tốt, bằng chứng là trong những phút cuối hiệp một, hai tiền đạo của Dunkerque thay nhau mắc lỗi việt vị.

Bẫy việt vị là một con dao hai lưỡi, có thể khiến bọn hắn trả giá đắt bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, trong tình thế cần đội hình dâng cao hơn để chủ động pressing tầm cao với Dunkerque, Abbeville buộc lòng phải sử dụng phương án bẫy việt vị cho một số tình huống phòng thủ thiếu người của mình.

Sau giờ nghỉ giải lao, bước vào hiệp hai, ý đồ này càng được huấn luyện viên của Abbeville củng cố hơn với việc điều chỉnh vị trí trung vệ. Một trung vệ thiên về sức mạnh cao to được Abbeville thay bằng một trung vệ khác linh hoạt để luôn giữ được cự ly tốt nhất với tiền vệ phòng ngự, nhằm duy trì bẫy việt vị luôn ở trạng thái ‘chờ mồi’. Nhưng đồng thời cũng phải có tốc độ tốt để kịp thời bọc lót phòng ngự trong tình huống bẫy việt vị bị phá vỡ.



Huấn luyện viên Parker và trợ lý Marc ngồi ở trên đài cao, ánh mắt dán theo từng vị trí của hai đội trên sân, bút máy trong tay trợ lý Marc cũng liên tục viết ra những ghi chú ngắn gọn súc tích.

Phút bảy mươi hai, sau nhiều nỗ lực hãm thành, Abbeville cuối cùng cũng tìm được bàn gỡ. Một pha phối hợp đẹp mắt ở trung lộ giữa Navard và Sévoringe đã giúp Karzary băng xuống đối mặt với thủ môn của Dunkerque trước khi dứt điểm quyết đoán, đưa trận đấu về thế cân bằng 1-1.

Hai đội lúc này dường như cũng đều đã thấm mệt, tuy nhiên vẫn cố gắng ăn miếng trả miếng để tìm thêm điểm trong trận đấu.

Cả hai đội đều biết, đối thủ trước mắt là nhẹ ký nhất đối với bọn hắn trong bảng đấu này. Cả hai đối thủ của bọn họ tiếp sau đó là Boulogne và Valenciennes đều là hai cái tên cộm cán, nhất là Boulogne vài ngày trước vừa giã cho Valenciennes 2-1 ngay tại sân nhà của Valenciennes.

Nếu như hôm nay không giành được đủ 3 điểm trước đối thủ trước mắt, hai trận sau càng thêm khó khăn để kiếm điểm.

Mặc dù cả hai bên đều có những cơ hội nguy hiểm của riêng mình, thế nhưng cả hai đội đều không thể kết liễu đối phương trong những phút cuối của trận đấu.

Trận đấu kết thúc với tỉ số 1-1.

Một kết quả khá miễn cưỡng với cả hai câu lạc bộ.

Ở trên khán đài, huấn luyện viên Parker và trợ lý Marc cùng nhanh chóng đứng dậy, rời khỏi khán đài.

Mà hai người hoàn toàn không biết, ngay sau khi bọn họ rời đi, bên dưới khu chỉ đạo của U17 Dunkerque có một người mặc đồng phục của ban huấn luyện chạy đến gần huấn luyện viên trưởng Frédéric, khẽ dựa sát vào tai ông nói nhỏ:

“Sếp, hai người bọn hắn đi rồi.”

“Ừm.” huấn luyện viên Frédéric hơn năm mươi tuổi ung dung chắp tay sau lưng, nét mặt lộ ra vẻ mặt điềm tĩnh, ánh mắt thoáng có nét cười, như thể mọi thứ đều diễn ra theo đúng kế hoạch của ông.

“Mũi tên vàng…” Frédéric trong lòng cười nhẹ.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.