Sân vận động Nungesser có mưa phùn, hạt mưa li ti bao phủ cả vùng trời.
Nhưng dù là như vậy, trên khán đài có sức chứa hơn năm nghìn chỗ ngồi của sân vận động Nungesser cũng đã có hơn một phần tư được lấp đầy.
Theo thống kê của ban tổ chức, hiện tại có 1.484 khán giả đến sân cổ vũ cho hai đội.
Trong đó phần lớn là cổ động viên của câu lạc bộ Valenciennes.
Bọn hắn có một số mặc áo mưa trùm kín đầu, một số khác bất chấp cái lạnh trực tiếp đội mưa, thấm ướt màu áo đỏ truyền thống của câu lạc bộ Valenciennes.
Bởi vì mưa, nên chú thím ba ẵm theo Anna đứng ở một góc trong cùng của khán đài B, gần ở khu vực có mái che.
Dù có mái che, nhưng nơi này lại không phải là nơi có vị trí xem trận đấu tốt nhất, điều này khiến cho chú ba cảm giác buồn bực, khuôn mặt xụ xuống lầm bầm trách phiền thời tiết ở nơi này.
“Anh, tụi nhỏ ra sân.” Thím ba đột ngột khều vai chú ba, ngón tay chỉ về phía đường hầm giữa sân.
Chú ba thuận theo ngón tay nhìn tới, liền thấy có đội ngũ trọng tài dẫn đầu đi ra, tiếp sau là hai đội cầu thủ.
Câu lạc bộ Valenciennes hôm nay mặc trang phục truyền thống của bọn họ, áo đỏ quần đỏ tất đỏ.
Valenciennes hôm nay ra sân với sơ đồ 3-5-2 với dàn cầu thủ cao to như những hộ pháp bao gồm:
Thủ môn số 1: Didier
Hàng thủ bốn người bao gồm: Cánh trái Số 2 Florian, trung vệ số 3 Mendo, cánh phải số 4 Ulysse
Hàng tiền vệ 5 người: Số 15 Victor, số 7 Xavier, số 8 Maxence, số 17 Quentin, Số 23 Pascal
Tiền đạo: Số 9 Rémi, Số 10 Octave
Còn câu lạc bộ Boulogne thì mặc trang phục sân khách của mùa giải này, áo trắng sọc xanh, quần trắng, tất trắng.
Đội trưởng Alain của U17 Boulogne dẫn đầu cả đội đi ra, hướng về phía trong sân đi đến.
Chú ba trông mong dõi theo, cuối cùng nhìn thấy thân ảnh của Phong đi sau, cùng với các cầu thủ dự bị và những người trong ban huấn luyện của U17 Boulogne đi ra sau cùng.
Ban nãy trong đường hầm chờ đợi tín hiệu của trọng tài cho phép hai đội ra sân, Phong đã có khởi động sơ qua, nhưng khi bước ra sân, cậu vẫn cảm thấy hơi lạnh ập tới.
Boulogne mặc dù là thành phố cảng, nhưng phần lớn thời gian trong năm không khí tương đối ấm áp dễ chịu. Cho nên lúc này Phong cũng cảm thấy có chút không quen.
Cậu đi theo các đồng đội và ban huấn luyện đến khu vực chỉ đạo của đội Boulogne, ngồi vào bên trong mái che, ánh mắt cẩn thận đảo qua khu vực khán đài dường như tìm kiếm ai đó.
Đột nhiên, ánh mắt Phong sáng lên, nở nụ cười về phía góc khán đài nơi xa xa, có một cô bé mặc bộ đồ linh vật cá heo của Boulogne đang quơ tay múa chân về phía này.
Chính là Anna trong vòng tay của chú thím ba.
Nhìn nhau trong chốc lát, Phong liền thu hồi ánh mắt, tiếp tục tập trung vào trận đấu trước mặt.
Chỉ có điều Phong hoàn toàn không biết, ở trong căn phòng Vip phía trên khán đài A, có mấy người đang ngồi trong phòng, thông qua cửa kính trong suốt nhìn xuống sân quan sát trận đấu.
Trong đó, có một đôi mắt đẹp đang dõi theo Phong từ lúc cậu đi ra khỏi đường hầm đến khi đi khuất vào ngồi trong ghế dự bị mới thôi.
Dưới sân.
Sau những thủ tục đầu trận như chụp hình lưu niệm và trao đổi cờ, hai đội U17 của hai câu lạc bộ Valenciennes và Boulogne rốt cuộc chuẩn bị thi đấu.
Đội Valenciennes chọn giao bóng trước, đội Boulogne chọn phần sân bên tay phải gần khán đài B để thi đấu ở hiệp đấu đầu tiên. Nơi có một nhóm cổ động viên khoảng trên dưới một trăm người của Boulogne đang đội mưa cổ vũ đội bóng con cưng.
Hiển nhiên, Alain với tư cách là đội trưởng cũng muốn đội mình có lợi thế về tâm lý ở ngay hiệp đấu đầu tiên. Có như vậy thì hiệp hai dù có tình huống gì đi nữa cũng sẽ dễ triển khai hơn.
Phong ngồi bên ngoài, quan sát các cầu thủ bên phía câu lạc bộ Valenciennes. Cũng không biết những cầu thủ này trải qua loại huấn luyện gì mà tất cả đều có gương mặt đằng đằng sát khí, ánh mắt lạnh lẽo tựa như gặp phải kẻ thù sinh tử vậy.
Những cầu thủ của Valenciennes có đặc điểm chung chính là hình thể cao to, gương mặt bặm trợn.
Nhìn về khu vực dự bị của Valenciennes cũng đều là những cầu thủ với tiêu chí to con như vậy.
Cũng không biết huấn luyện viên John Đồ Tể đào ở đâu ra một tập thể toàn là những con trâu đực như vậy, thật là khiến cho người khác b·óp c·ổ tay than thở không thôi.
Từ thủ môn đến hậu vệ, tiền vệ, tiền đạo, đều là một tập thể to con đằng đằng sát khí, khiến cho phong cách của các cầu thủ phía Boulogne hình thành đối lập về thị giác một cách rõ rệt.
Phía Boulogne, bình thường Phong đã cảm thấy các đồng đội của mình có hình thể tốt, nhưng khi so sánh với Valenciennes mới thấy chỉ có một nửa đội hình của Boulogne mới có thể so sánh với các cầu thủ của bọn hắn. Còn lại đều có vẻ yếu thế hơn.
Tất nhiên, bóng đá không chỉ là hình thể. Đây cũng không phải đấu vật. Nhưng loại rung động thị giác này cũng làm cho tâm lý của các đội đối đầu với Valenciennes có sự lung lay là điều chắc chắn xảy ra.
Lúc này, các cầu thủ của hai đội đứng đối mặt với nhau, một bầu không khí đè nén cùng ánh mắt mang theo sát khí của cầu thủ hai bên cũng lan tràn ra.
Bất luận là lý do nào, dù là giành điểm ở trận đấu mở màn, hay là thanh toán nợ nần ân oán giữa song phương mấy năm nay, đều khiến cho tính chất trận đấu này nồng nặc mùi khét lẹt.
Theo tiếng còi trọng tài, quả bóng trên sân đã bắt đầu lăn.
Valenciennes ngay từ đầu chọn lối chơi chậm rãi, cũng không có vồ vập như trong tưởng tượng.
Bọn hắn chuyền bóng luân chuyển ở phần sân nhà, dường như muốn kéo giãn đội hình của Boulogne ra càng xa nhau càng tốt.
Phong ngồi ở hàng ghế dự bị, ban đầu nhìn khí thế hùng hổ của Valenciennes, cậu còn tưởng trận đầu này sẽ đầu rơi máu chảy ngay từ đầu chứ. Nhưng nhìn nhịp độ hiện tại, dường như cả hai bên vẫn đang ở giai đoạn thăm dò lẫn nhau.
Kế bên Phong, trợ lý Marc cầm cây bút máy liên tục ghi chép gì đó lên sổ, ánh mắt đăm chiêu. Mà huấn luyện viên Parker thì từ đầu trận đến giờ vẫn đứng ngoài sát đường biên, trong khu vực chỉ định của huấn luyện viên để dõi theo bước chân của các học trò.
“Làm gì vậy, mau giữ cự ly đội hình.”
“Martin, bọc lót.”
“David, mất bóng phải cố gắng thu hồi lại. Không được bỏ.”
Huấn luyện viên Parker ánh mắt nhập tâm, không chút do dự chỉnh đốn ngay khi phát hiện sai lầm.
Mà ở phương hướng khác, huấn luyện viên John thì lại ngồi trên ghế huấn luyện, bình thản mỉm cười không chút lo âu.
Đột nhiên, John thu lại nụ cười, bật người dậy chạy thẳng đến chỗ trọng tài biên la lớn:
“Thẻ đâu, nó phạm lỗi rõ ràng thế kia mà không thẻ?”
“John, ông bình tĩnh. Chúng ta đang xem xét tình huống này.” Trọng tài biên hướng về huấn luyện viên John đè ép bàn tay, trấn an.
Tình huống vừa rồi diễn ra rất nhanh, chỉ thấy Patrick vừa đón đường chuyền cầm bóng chạy lên, đã thấy tiền vệ Pascal của Valenciennes tiếp cận tranh c·ướp bóng rồi ngã lăn ra sân, ôm bụng đau đớn lăn lộn trên sân.
Trọng tài chính lập tức thổi còi, trước tiên tạm dừng trận đấu chạy đến tham khảo ý kiến với trọng tài biên đứng gần đó.
Sau một vài câu trao đổi với trọng tài biên, trọng tại chính quyết định cho Valenciennes được hưởng một quả phạt, đồng thời cho tay vào túi phạt Patrick một tấm thẻ vàng.
“Trọng tài, em không phạm lỗi!” Patrick gần như gào lên.
“Trọng tài, xin ông xem xét lại, tình huống vừa rồi rõ ràng thằng kia tự ngã ra sân, Pascal chưa hề tác động đủ mạnh để hắn lăn ra sân như vậy. Đó chỉ là tình huống t·ranh c·hấp bóng hợp lệ.” Đội trưởng Alain kéo Patrick ra đề phòng cậu lại bị phạt thêm thẻ vì lỗi phản ứng, thân là đội trưởng, Alain cần tự mình phản ánh với trọng tài.
“Tình huống có lỗi, tôi là trọng tài và quyết định của tôi là quyết định cuối cùng. Tôi nhắc em!”
Alain thở dài một tiếng, đi về cùng các đồng đội tổ chức tình huống chống đá phạt. đồng thời không quên nhắc nhở các đồng đội.
“Bọn nó sử dụng tiểu xảo đó, muốn ăn vạ với chúng ta. Mọi người thi đấu cẩn thận, tránh v·a c·hạm ở những khu vực gần với vòng cấm địa.” Alain căn dặn các đồng đội.
Huấn luyện viên John bên ngoài nhìn thấy trọng tài rút thẻ vàng, rõ ràng khóe miệng nhếch lên, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra cực kỳ tức giận, dường như học trò của ông ta đã chịu thiệt thòi rất lớn trong pha bóng vừa rồi.
Mà Pascal, nhân vật chính của tình huống dẫn đến thẻ vàng vừa rồi thì nhìn thấy đối phương rút thẻ vàng liền không nhịn được đưa tay bụm mặt úp xuống sân cười một ngụm đắc ý, sau đó mới chậm rãi ngồi dậy, đưa tay kéo kéo chỉnh lại đôi tất làm dáng một chút.
Sau đó nó đứng dậy, hơi hơi khập khiễng chạy mấy bước rồi lại chạy vào vị trí chuẩn bị cho tình huống đá phạt, sức khỏe khôi phục như chưa hề có cuộc chia ly.
Thấy cảnh này, các cầu thủ Boulogne nghiến răng nghiến lợi, nhất là Patrick, ánh mắt nhìn về Pascal như muốn tóe ra tia lửa.
Tiền vệ cánh phải Xavier của Valenciennes chính là người thực hiện quả đá phạt.
Xavier lấy đà, hít một hơi, sau đó chạy đến tung ra một cú sút thẳng về phía khung thành của Dupont.
Bóng bay ‘vù’ một tiếng, vượt qua hàng rào chắn của Boulogne lập ra, hướng thẳng về góc trên của khung thành.