Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài

Chương 34: Chương 34



Vừa dứt lời, màn hình lập tức hiện lên một quả khinh khí cầu bay ngang. Sau đó, yêu cầu từ khán giả được gửi đến. Nhìn qua tin nhắn, cô cảm nhận được sự lo lắng thật sự từ phía người này.

Khi Vu Âm đồng ý, một cô gái trẻ xuất hiện trên màn hình với đôi mắt đỏ hoe, giọng run run:

“Streamer, tôi tên Tiểu Hà. Làm ơn giúp tôi tìm Tiểu Vân Đóa – chú chó của tôi. Nó mất tích hai ngày nay rồi. Tôi tìm khắp nơi mà không thấy đâu.”

Cô gái nghẹn ngào khóc:

“Mẹ của Tiểu Vân Đóa là một con ch.ó hoang tôi nhặt được khi còn nhỏ. Ngày Tiểu Vân Đóa ra đời, chính tay tôi đã đỡ đẻ cho nó. Nhưng chưa đầy một tháng sau, mẹ nó ngậm nó đến đặt vào tay tôi, rồi biến mất. Từ đó, tôi và Tiểu Vân Đóa luôn bên nhau, cùng lớn lên, cùng trải qua mọi giai đoạn trong đời tôi.

Nó đã theo tôi từ khi tôi còn là cô gái trẻ, đến khi tôi trưởng thành, kết hôn, rồi làm mẹ. Chúng tôi chuyển từ ngôi nhà cũ sang nhà mới, Tiểu Vân Đóa luôn bên tôi. Nhưng từ khi tôi mang thai, mẹ chồng luôn bảo tôi và chồng phải đuổi nó đi. Tôi không chịu. Tiểu Vân Đóa không chỉ là thú cưng mà còn là người thân của tôi.”

Cô lau nước mắt, giọng nói trở nên nghẹn ngào hơn:

“Hai ngày trước, tôi về nhà mẹ đẻ một chuyến, mang theo em bé. Lúc trở về, tôi phát hiện Tiểu Vân Đóa đã biến mất. Mẹ chồng bảo nó thấy tôi và em bé không ở nhà nên tự mở cửa đi tìm. Nhưng từ đó, nó không quay lại nữa.”

Dòng bình luận trong livestream bỗng sôi nổi:

Fan 1: “Không cần nghĩ, chắc mẹ chồng bạn bán chó rồi!”
Fan 2: “Hoặc là bà ấy đem cho hoặc bỏ đi đâu đó!”

Nhìn những bình luận ấy, Tiểu Hà không kìm được, nước mắt rơi lã chã.

“Tôi cũng nghi ngờ mẹ chồng mình,” cô nghẹn ngào. “Nhưng bà ấy không chịu thừa nhận, cũng không nói gì thêm. Streamer, làm ơn giúp tôi! Tiểu Vân Đóa là tôi đỡ đẻ, tôi nhớ rõ ngày sinh của nó. Xin hãy bói giúp tôi, dù nó ở đâu, tôi cũng nhất định tìm nó về!”

Vu Âm gật đầu, yêu cầu Tiểu Hà gửi thông tin chi tiết về bát tự của Tiểu Vân Đóa. Trong lúc chờ đợi, cô nhìn qua màn hình video. Một bóng dáng quen thuộc đập vào mắt cô – một chú chó lông vàng nhỏ nhắn, đang vẫy đuôi phía sau Tiểu Hà.

Chú chó dường như hiểu chủ nhân đang buồn, bèn cố gắng giơ hai chân trước lên dỗ dành cô.

Vu Âm bất giác thở dài, ánh mắt phức tạp.

Thấy vậy, bình luận trong phòng lại bùng nổ:

Fan 3: “Sợ nhất là streamer thở dài. Có khi Tiểu Vân Đóa… không còn nữa?”

Tiểu Hà nhìn dòng chữ ấy, hoảng hốt lắc đầu, nước mắt trào ra:

“Không thể nào! Tiểu Vân Đóa vẫn đang chờ tôi ở đâu đó, chắc chắn là vậy!”

Vu Âm dịu dàng hỏi: “Tiểu Vân Đóa của cô có bị què một chân không?”

Câu hỏi khiến Tiểu Hà nghẹn lại. Một ký ức ùa về, cô kể:

“Khi tôi học cấp ba, có một tên trộm đột nhập nhà tôi. Hôm đó khuya, bố mẹ tôi đi làm ca đêm, chỉ có tôi ở nhà. Tên trộm không ngờ trong nhà có người nên cầm d.a.o lao vào tôi. Lúc đó tôi sợ hãi vô cùng.

Tiểu Vân Đóa lao lên, cắn c.h.ặ.t c.h.â.n hắn và kéo ra ngoài. Nhưng hắn dùng d.a.o c.h.é.m trúng chân nó. Nhờ Tiểu Vân Đóa, tôi mới kịp chạy ra ngoài cầu cứu hàng xóm. Sau lần đó, một chân của nó bị tật mãi mãi.”

Nói đến đây, nước mắt Tiểu Hà lại tuôn rơi: “Streamer, tôi xin cô, làm ơn giúp tôi tìm lại Tiểu Vân Đóa…”

Giọng Tiểu Hà run run, cô nghẹn ngào tiếp tục hỏi:
“Streamer, Tiểu Vân Đóa của tôi… nó có phải thật sự…”

Vu Âm khẽ thở dài, ánh mắt đầy cảm thông:
“Phải, Tiểu Vân Đóa đã chết.”

Câu trả lời như nhát d.a.o đ.â.m vào tim Tiểu Hà. Cô lập tức bật khóc nức nở, nước mắt giàn giụa trên gương mặt. Vừa khóc, cô vừa hỏi trong tuyệt vọng:
“Streamer… cô có thể bói ra Tiểu Vân Đóa đã c.h.ế.t như thế nào không? Nó đã rời khỏi nhà bằng cách nào?”

Vu Âm không thể giấu được nỗi đau trong lòng khi nghĩ đến sự thật mà cô vừa nhìn thấy qua phép bói. Cô nhẹ nhàng nói:
“Tiểu Vân Đóa thực sự đã bị mẹ chồng cô dẫn ra ngoài. Bà ấy lừa Tiểu Vân Đóa rằng nó sẽ được gặp cô và em bé. Tiểu Vân Đóa rất vui, nó không chút do dự mà chạy theo bà ấy. Mẹ chồng cô đưa nó đến một thị trấn nhỏ ở vùng nông thôn và bán nó cho một quán thịt chó. Hôm đó, Tiểu Vân Đóa… đã bị dọn lên bàn ăn.”

Vu Âm nghẹn lại, nhìn chú chó lông vàng trong video – nó vẫn đang ngoan ngoãn rúc vào lòng Tiểu Hà, cố gắng dùng đôi chân nhỏ để dỗ dành cô. Vu Âm tiếp tục:
“Khi bị bán, Tiểu Vân Đóa ngồi trước quán thịt chó, đuôi vẫy liên tục, lòng đầy hy vọng vì nghĩ rằng sẽ sớm được gặp lại cô và em bé. Nhưng nó không biết, mẹ chồng cô đang cười nói với chủ quán để mặc cả. Sau đó, bà nhận 500 tệ, cầm tiền đi thẳng, bỏ lại Tiểu Vân Đóa.”

Câu chuyện như sét đánh ngang tai Tiểu Hà. Cô bật khóc không ngừng, vừa khóc vừa gào lên trong tuyệt vọng:
“Sao bà ta có thể làm như vậy! Tiểu Vân Đóa là người thân của tôi! Sao bà ta nhẫn tâm như thế chứ!”

Không kiềm chế được cơn giận, Tiểu Hà đột ngột lao ra khỏi phòng. Tiếng bước chân dồn dập, rồi âm thanh hỗn loạn vọng ra từ phòng khách. Trong livestream, dù không nhìn thấy hình ảnh, nhưng khán giả vẫn nghe rõ mọi thứ qua chiếc điện thoại vẫn đang kết nối.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.