Cô Gái Bắt Gió - Lận Vu Lâm

Chương 60: Chương 60



Chương 60: Chúc chúng ta đều có một tương lai tươi sáng.Triệu Thương Thương nhận tài liệu, không biết cậu tìm đề ở chỗ nào, rõ ràng lúc nãy cậu còn đang giảng đề cho cô, làm gì có thời gian.

Mọi người tản ra ở nhiều địa điểm khác nhau, hướng đến những điểm đến khác nhau trong ngày hôm nay.

================Ngày 7 tháng 6, ngày đầu tiên của kỳ thi đại học.

Tối hôm đó hai người ngồi khoảng nửa tiếng trong trung tâm thương mại, Giang Tuần đặt xe trên điện thoại rồi đứng dậy nói với Triệu Thương Thương: “Đi thôi,

 

đưa cậu về nhà trước.””

Sau khi lên xe, niềm vui gặp nhau đã bị thời gian làm nhạt dần, Triệu Thương Thương lại nghĩ đến bài kiểm tra trong cặp, nói với Giang Tuần: “Bài thi thử lần hai của tôi làm không tốt lắm.”Không chỉ vậy, cậu còn bị ép trở thành tài xế của Triệu Thương Thương, ngày nào cũng phải lái xe của ba đưa đón Triệu Thương Thương.

Ghế sau xe không có đèn, chỉ có ánh đèn neon bên ngoài phản chiếu trên cửa sổ xe.Triệu Thương Thương và Giang Tuần đã đến nghiên cứu phòng thi trước, hai người được phân đến các địa điểm thi khác nhau, một người là Trường trung học số 7, một là Trường trung học số 3.

Giang Tuần dựa lưng vào ghế, mắt cụp xuống, buồn ngủ nói: “Cũng không quá kém, chỉ bị môn địa kéo điểm thôi, không phải vấn đề lớn.”Khi cô sắp không nhịn được nói ra những lời này ——

“Cậu không ở trường, sao lại biết kết quả thi của tôi?” Triệu Thương Thương ngạc nhiên.Tin tức vừa lan ra, chủ nhiệm khối và giáo viên chủ nhiệm của họ mừng đến mức như muốn bay lên trời, chỉ thiếu điều lập tức gõ trống khua chiêng thông báo cho thiên hạ biết.

Giang Tuần nở nụ cười, nói: “Thì biết thôi.”Cậu nhìn thấy Giang Tuần trong phòng khách nhà mình, có hơi bất ngờ: ‘Về lúc nào thế?

Cậu và Triệu Thương Thương ngồi rất gần, lúc xe quẹo cua, người cậu nghiêng về phía cô, một nửa trọng lượng cơ thể dồn lên vai cô.”

Thấy cô không đẩy ra, cậu được voi đòi tiên, giữ nguyên tư thế này.”Nhà cậu có máy in không?

Giống một con vật nhỏ sợ lạnh, nhất định phải dựa vào nhau sưởi ấm.Chồng bài kiểm tra và vở bài tập đã hoàn thành của Triệu Thương Thương ngày càng cao, ruột bút rỗng ngày càng nhiều, tâm thái của cô cũng ổn định hơn.

Triệu Thương Thương cảm thấy mấy ngày không gặp Giang Tuần lại trở nên dính người.Chương sau chính là sinh viên Tiểu Triệu.

Cô không nhúc nhích, cũng không nói gì cho đến khi xe đến cổng tiểu khu theo phần mềm chỉ đường.”Sao.

“Cậu có muốn lên nhà tôi ngồi chút không?” Triệu Thương Thương hỏi xong câu này Giang Tuần liền lên lầu với cô.Những đám mây trắng trôi trên bầu trời xanh, giống như những làn sóng trên mặt biển.

Triệu Dập Thời vẫn chưa về, trong nhà tối đen.”Tôi gửi tài liệu cho cậu, cậu in ra, trong đó là mấy đề cùng loại, cậu xem thử có làm được không.

Triệu Thương Thương bật đèn ở cửa ra vào và phòng khách, lấy dép lê cho Giang Tuần, nghe cậu nói: “Lấy bài thi cho tôi xem thử.”Cô không nhúc nhích, cũng không nói gì cho đến khi xe đến cổng tiểu khu theo phần mềm chỉ đường.

 

Triệu Thương Thương đi về phía phòng mình, lúc đầu cô định kêu cậu vào phòng mình luôn, nhưng nhận ra đêm đã khuya, lại chỉ có hai người ở đây, sau khi suy nghĩ cô vẫn xách cặp ra phòng khách.” Cô nhận xét.

Cô tăng nhiệt độ trong phòng lên, lấy từng thứ một trong cặp ra, tìm bài thi địa đưa cho Giang Tuần.Bên ngoài truyền đến tiếng vặn khóa cửa, Triệu Dập Thời bước vào.

Giang Tuần kiểm tra một lần, xem câu cô làm sai, cầm bút đỏ phân tích, giảng lại từng câu cho cô.Hầu hết lớp em đều đi.

Những đề này thứ hai tuần sau lên lớp Dương San cũng sẽ giảng nhưng Triệu Thương Thương vẫn nghe rất tập trung, trái tim bồn chồn của cô dần bình tĩnh lại, không còn hoảng loạn nữa.Đối diện là chiếc đu quay lắc lư, đang đong đưa qua lại giữa không trung.

“Nhà cậu có máy in không?” Giang Tuần hỏi.Thấy mọi người đều nhìn mình, Du Lệ cười ngượng ngùng, “Dạo này mệt quá nên muốn thư giãn một chút mà.

“Có.””Còn chưa công bố chính thức, có điều tám chín phần rồi.

“Tôi gửi tài liệu cho cậu, cậu in ra, trong đó là mấy đề cùng loại, cậu xem thử có làm được không.”Triệu Thương Thương ngồi xuống sô pha, đẩy Triệu Dập Thời qua.

Triệu Thương Thương nhận tài liệu, không biết cậu tìm đề ở chỗ nào, rõ ràng lúc nãy cậu còn đang giảng đề cho cô, làm gì có thời gian.”

Dường như hiểu cô đang thắc mắc gì, cậu nói: “Tôi chuẩn bị từ trước rồi.”Ánh nắng hong khô những âm thanh náo nhiệt, trong không khí thoang thoảng mùi ngọt ngào của kẹo bông gòn.

“Tôi thấy thành tích của cậu trong nhóm lớp, điểm môn địa hơi thấp nên trên đường về tôi đã tìm bài thi rồi làm trên điện thoại.”” Giang Tuần nói.

Triệu Thương Thương bỏ giấy A4 vào máy in, quay lưng về phía cậu hỏi: “Tại sao thế?””

“Cậu thi không tốt chắc chắn sẽ khó chịu, dù sao tôi cũng phải chuẩn bị trước mới có thể giải quyết vấn đề giúp cậu được.””Cậu có muốn lên nhà tôi ngồi chút không?

“Tôi hỏi tại sao cậu lại làm những thứ này.”Giang Tuần đứng bên cạnh không khỏi cúi đầu nhìn cô.

Giang Tuần bưng ly nước Triệu Thương Thương rót cho cậu lên nhấp một ngụm rồi bình tĩnh nói: “Không muốn cậu không vui.”Tiếng la hét lớn không ngớt vang lên, Triệu Thương Thương cười ha hả.

Tim Triệu Thương Thương đập nhanh, máy in phát ra tạp âm, dường như ồn ào hơn ngày thường khiến lòng cô cũng muốn hò hét ầm ĩ theo, cô muốn hỏi, tại sao

 

cậu lại quan tâm tôi có vui hay không.Sau lần thi thử thứ hai, Dương San điều chỉnh lại chỗ ngồi.

Khi cô sắp không nhịn được nói ra những lời này ——Sau khi lên xe, niềm vui gặp nhau đã bị thời gian làm nhạt dần, Triệu Thương Thương lại nghĩ đến bài kiểm tra trong cặp, nói với Giang Tuần: “Bài thi thử lần hai của tôi làm không tốt lắm.

Bên ngoài truyền đến tiếng vặn khóa cửa, Triệu Dập Thời bước vào.Triệu Thương Thương thấy dáng vẻ này của cậu rất mới lạ, thỉnh thoảng quay đầu liếc cậu một cái.

Cậu nhìn thấy Giang Tuần trong phòng khách nhà mình, có hơi bất ngờ: ‘Về lúc nào thế?”Ngày nào đó, Triệu Thương Thương phát hiện Giang Tuần bỗng nhiên đeo kính trong lớp, có lẽ vì chỗ ngồi của hai người bây giờ khá xa bảng, chữ giáo viên viết trên bảng lại nhỏ.

“Tối nay.” Giang Tuần nói.Sau khi ăn mừng xong, người trong nhà bỗng nhiên lo lắng cho Triệu Thương Thương, sợ cô áp lực nên thay nhau an ủi cô.

“À.” Triệu Dập Thời vừa đổi giày vừa nói, “Tối nay mới về đã đến nhà tôi trình diện, vất vả rồi.”” Giang Tuần cười nói thêm.

Giọng điệu đầy mỉa mai.Cô bắt đầu mua cà phê hòa tan cùng các bạn cùng lớp, lớp học lúc nào cũng tràn ngập mùi cà phê.

Triệu Thương Thương nuốt lại lời đã đến cổ họng, dũng khí dâng trào trong nháy mắt như thủy triều rút đi, cô phàn nàn Triệu Dập Thời: “Lại là cậu.””Cậu tới nhà chủ nhiệm lớp làm gì thế?

“Sao.” Triệu Dập Thời nói, “Nghe ý chị chắc không muốn em về nhỉ?”Triệu Thương Thương: “…

“Có đâu.” Triệu Thương Thương trả đũa, “Một chàng trai như cậu sao lại nhạy cảm vậy.”Dương San không còn coi trọng kỷ luật lớp nữa, hoàn toàn dựa vào tính tự giác của mọi người, không ai nói chuyện trong lớp nữa, những học sinh buồn ngủ sẽ đứng ở hàng ghế sau để nghe giảng.

“Cậu tới nhà chủ nhiệm lớp làm gì thế?” Cô bắt đầu thẩm vấn cậu.”Ăn bữa cơm thôi mà về trễ thế à?

“Ăn cơm, sinh nhật thầy ấy. Hầu hết lớp em đều đi.”” Triệu Thương Thương hỏi xong câu này Giang Tuần liền lên lầu với cô.

“Ăn bữa cơm thôi mà về trễ thế à?””

“Con gái của thầy ấy từ Thượng Kinh về trong đêm, không phải em biết lái xe sao, nên đến ga tàu cao tốc đón cô ấy.” Triệu Dập Thời nói xong liền mắng mình, “Rảnh thật, em giải thích với chị làm gì.””

“Chị là chị cậu.””Ừm.

 

“Ra sớm hơn hai phút thôi mà chị muốn đắc ý cả đời à?”Triệu Thương Thương cảm thấy anh đeo kính toát lên một khí chất cấm dục của kiểu “quân tử giả tạo.

“Sớm hơn hai phút cũng là lớn hơn, cậu chỉ có thể là em trai.”Triệu Dập Thời không chấp nhặt với cô, vểnh khóe miệng nói: “Có tin muốn thông báo với chị, em có thể sẽ được đặc cách tuyển thẳng.

Triệu Dập Thời ngồi phịch xuống sô pha nghỉ ngơi, mặc kệ cô.Triệu Thương Thương bỏ giấy A4 vào máy in, quay lưng về phía cậu hỏi: “Tại sao thế?

Giang Tuần nhìn đề thi Triệu Thương Thương in ra, cầm bút đánh dấu mấy câu quan trọng cho cô. Muộn lắm rồi, cậu phải về. Triệu Thương Thương hỏi: “Cậu về thế nào?”Những đề này thứ hai tuần sau lên lớp Dương San cũng sẽ giảng nhưng Triệu Thương Thương vẫn nghe rất tập trung, trái tim bồn chồn của cô dần bình tĩnh lại, không còn hoảng loạn nữa.

“Đặt xe trên mạng.”Giang Tuần hỏi: “Cậu thì sao?

“Tôi tiễn cậu ra ngoài tiểu khu.”Đúng lúc Trình Thủy cũng ở gần đó nên mọi người hẹn gặp nhau.

“Không cần đâu, bên ngoài lạnh, cậu ở nhà đi, buổi tối đi ngủ sớm một chút, mấy đề kia mai làm cũng được.”Ghế sau xe không có đèn, chỉ có ánh đèn neon bên ngoài phản chiếu trên cửa sổ xe.

Triệu Dập Thời nghe hai người nói chuyện ngoài cửa, nhịn không được “Chậc” một tiếng.”

Cửa lớn đóng lại, Giang Tuần đi rồi. Triệu Thương Thương ngồi xuống sô pha, đẩy Triệu Dập Thời qua.”Chị là chị cậu.

Triệu Dập Thời không chấp nhặt với cô, vểnh khóe miệng nói: “Có tin muốn thông báo với chị, em có thể sẽ được đặc cách tuyển thẳng.””Tôi thấy thành tích của cậu trong nhóm lớp, điểm môn địa hơi thấp nên trên đường về tôi đã tìm bài thi rồi làm trên điện thoại.

“Kinh Đại?”” “Ừm.”Lời tác giả:

Triệu Thương Thương biết cậu đã nghiên cứu thể lệ chiêu sinh của Kinh Đại, tham gia thi đấu cũng vì chuyện này.Dường như hiểu cô đang thắc mắc gì, cậu nói: “Tôi chuẩn bị từ trước rồi.

“Thật hay giả thế?”Diệp Xuân Lâm cũng hỏi Triệu Thương Thương và Triệu Dập Thời có muốn đưa cơm trưa không, Triệu Thương Thương ăn ở nhà ăn cũng không tệ lắm nên không để họ đưa cơm,

“Còn chưa công bố chính thức, có điều tám chín phần rồi.”Giang Tuần bưng ly nước Triệu Thương Thương rót cho cậu lên nhấp một ngụm rồi bình tĩnh nói: “Không muốn cậu không vui.

 

“Chúc mừng, ” Triệu Thương Thương nói, “Vậy cậu tranh thủ đãi mọi người ăn đi.”Triệu Thương Thương cảm thấy mấy ngày không gặp Giang Tuần lại trở nên dính người.

Triệu Dập Thời lập tức sửa lời, “Đột nhiên cũng không chắc lắm, chờ có kết quả rồi nói.”Triệu Thương Thương đi về phía phòng mình, lúc đầu cô định kêu cậu vào phòng mình luôn, nhưng nhận ra đêm đã khuya, lại chỉ có hai người ở đây, sau khi suy nghĩ cô vẫn xách cặp ra phòng khách.

Triệu Thương Thương: “…”Nhịn đến tan học, cô hỏi cậu: “Cận rồi hả? –-

Sau lần thi thử thứ hai, Dương San điều chỉnh lại chỗ ngồi.Triệu Dập Thời vẫn chưa về, trong nhà tối đen.

Triệu Thương Thương và Giang Tuần vẫn ngồi cùng bàn, có điều vị trí đã thay đổi.Sau khi đi dạo làm quen địa điểm thi, hai người tản bộ dọc theo hào nước.

Mỗi lần Giang Tuần xin phép nghỉ đều nghỉ hơn một tuần, lặng lẽ đi rồi lại lặng lẽ trở về, đột nhiên xuất hiện trong lớp, những bạn học không quen biết càng ngày càng thấy cậu bí ẩn.”

Sau khi Giang Tuần quay lại, Triệu Thương Thương dường như đã nhanh chóng thoát khỏi nỗi buồn thi không tốt lần trước, bắt đầu chặng nước rút cuối cùng.” Cô bắt đầu thẩm vấn cậu.

Cô bắt đầu mua cà phê hòa tan cùng các bạn cùng lớp, lớp học lúc nào cũng tràn ngập mùi cà phê.Tối hôm đó hai người ngồi khoảng nửa tiếng trong trung tâm thương mại, Giang Tuần đặt xe trên điện thoại rồi đứng dậy nói với Triệu Thương Thương: “Đi thôi, đưa cậu về nhà trước.

Dương San không còn coi trọng kỷ luật lớp nữa, hoàn toàn dựa vào tính tự giác của mọi người, không ai nói chuyện trong lớp nữa, những học sinh buồn ngủ sẽ đứng ở hàng ghế sau để nghe giảng.”Thật hay giả thế?

Hội học sinh không còn đến khối mười hai để kiểm tra tác phòng nữa, có mặc đồng phục không, có đeo phù hiệu không đều là tùy mỗi người.-

Mọi người đều tập trung vào việc học và kỳ thi đại học sắp tới.Tháng 5, trang web chính thức của Đại học Thượng Kinh đã công bố danh sách học sinh được tuyển thẳng, trong đó có “Trường trung học số 15 Bán Giang – Triệu Dập Thời”, đủ điều kiện được tuyển thẳng thông qua cuộc thi.

Chồng bài kiểm tra và vở bài tập đã hoàn thành của Triệu Thương Thương ngày càng cao, ruột bút rỗng ngày càng nhiều, tâm thái của cô cũng ổn định hơn.”Kinh Đại?

Ngày càng có nhiều phụ huynh đến đưa cơm nhiều hơn, vừa đến trưa, hành lang thoang thoảng hương thơm. Nào là gà hầm sầu riêng, bồ câu hầm đảng sâm và kỷ tử, cần tây xào hạt óc chó với trứng gà. Có món thì bồi bổ cơ thể, có món thì bồi bổ trí não.

 

Diệp Xuân Lâm cũng hỏi Triệu Thương Thương và Triệu Dập Thời có muốn đưa cơm trưa không, Triệu Thương Thương ăn ở nhà ăn cũng không tệ lắm nên không để họ đưa cơm,Chương 60: Chúc chúng ta đều có một tương lai tươi sáng.

–”Ra sớm hơn hai phút thôi mà chị muốn đắc ý cả đời à?

Ngày nào đó, Triệu Thương Thương phát hiện Giang Tuần bỗng nhiên đeo kính trong lớp, có lẽ vì chỗ ngồi của hai người bây giờ khá xa bảng, chữ giáo viên viết trên bảng lại nhỏ.” Gọng kính bạc tựa trên sống mũi cao thẳng, dưới ánh đèn lớp học mờ ảo, tạo nên một bóng mờ nhạt trên gương mặt cậu, tựa như những đám mây u ám nơi chân trời.

Triệu Thương Thương thấy dáng vẻ này của cậu rất mới lạ, thỉnh thoảng quay đầu liếc cậu một cái.”

Nhịn đến tan học, cô hỏi cậu: “Cận rồi hả?”” Triệu Thương Thương trả đũa, “Một chàng trai như cậu sao lại nhạy cảm vậy.

“Độ rất nhỏ, trước đây tôi đã đi cắt kính rồi nhưng không đeo thường xuyên.” Giang Tuần nói.Triệu Dập Thời vì được tuyển thẳng nên không cần tham gia thi đại học, chủ nhiệm lớp mong cậu vẫn đến trường học như cũ, không được trốn học, có thể đến lớp kèm cặp những bạn khác, phục vụ mọi người.

Triệu Thương Thương cảm thấy anh đeo kính toát lên một khí chất cấm dục của kiểu “quân tử giả tạo.” Gọng kính bạc tựa trên sống mũi cao thẳng, dưới ánh đèn lớp học mờ ảo, tạo nên một bóng mờ nhạt trên gương mặt cậu, tựa như những đám mây u ám nơi chân trời.

Lúc không nói gì, chỉ cần nhìn lên cậu đã tự thoát ra một cảm giác đặc biệt.”Tôi tiễn cậu ra ngoài tiểu khu.

Trong lòng Triệu Thương Thương xuất hiện hai chữ, đẹp trai.Ngược lại Triệu Dập Thời khó chịu trong lòng, “Chị có chắc bọn họ đến đây chúc mừng em không?

“Người trí thức Tiểu Giang, đẹp trai.” Cô nhận xét.” Giang Tuần hỏi: “Cậu thì sao?””

Triệu Thương Thương kẹp cây kẹo mút giữa hai ngón tay như tư thế hút thuốc, “Tôi vẫn là lão đại Tiểu Triệu.””

“Cậu cũng đẹp.” Giang Tuần cười nói thêm.”Có.

Tháng 5, trang web chính thức của Đại học Thượng Kinh đã công bố danh sách học sinh được tuyển thẳng, trong đó có “Trường trung học số 15 Bán Giang – Triệu Dập Thời”, đủ điều kiện được tuyển thẳng thông qua cuộc thi.”

Toàn trường có tổng cộng 8 người được tuyển thẳng, tất cả đều đến từ lớp chọn, năm nay số lượng học sinh được xét tuyển thẳng của trường Trung học số 15 đứng hạng nhất trong toàn thành phố. Tin tức vừa lan ra, chủ nhiệm khối và giáo

 

viên chủ nhiệm của họ mừng đến mức như muốn bay lên trời, chỉ thiếu điều lập tức gõ trống khua chiêng thông báo cho thiên hạ biết.”

Sau khi biết tin, cuối tuần, lão Triệu và bà Trịnh đến nhà chúc mừng Triệu Dập Thời, làm một bàn đồ ăn ngon.”

Sau khi ăn mừng xong, người trong nhà bỗng nhiên lo lắng cho Triệu Thương Thương, sợ cô áp lực nên thay nhau an ủi cô. Triệu Thương Thương nhận được vài bao lì xì, thầm đắc ý.”

Ngược lại Triệu Dập Thời khó chịu trong lòng, “Chị có chắc bọn họ đến đây chúc mừng em không?””

Triệu Thương Thương đếm tiền, cười rất vui vẻ.Buổi sáng trước khi xuất phát, Triệu Thương Thương kiểm tra thẻ căn cước, giấy dự thi và những vật dụng cần mang theo, rồi gửi một biểu tượng mặt cười lớn vào nhóm sáu người.

Triệu Dập Thời vì được tuyển thẳng nên không cần tham gia thi đại học, chủ nhiệm lớp mong cậu vẫn đến trường học như cũ, không được trốn học, có thể đến lớp kèm cặp những bạn khác, phục vụ mọi người.”

Triệu Dập Thời không thể không nói vậy thầy trả lương cho em luôn đi.”

Không chỉ vậy, cậu còn bị ép trở thành tài xế của Triệu Thương Thương, ngày nào cũng phải lái xe của ba đưa đón Triệu Thương Thương. Còn Ba Triệu đi ké xe vợ.Còn Ba Triệu đi ké xe vợ.

Triệu Dập Thời vẫn dậy sớm ngủ muộn mỗi ngày, nhịp sống cũng không khác trước là mấy.Giống một con vật nhỏ sợ lạnh, nhất định phải dựa vào nhau sưởi ấm.

Triệu Thương Thương thích sai tài xế xách cặp che dù cho mình, Triệu Dập Thời không chiều theo ý cô, hai người vừa đi vừa có thể tranh cãi, đến mức ngay giữa đường cũng có thể đánh một trận.Sau khi Giang Tuần quay lại, Triệu Thương Thương dường như đã nhanh chóng thoát khỏi nỗi buồn thi không tốt lần trước, bắt đầu chặng nước rút cuối cùng.

Đầu tháng sáu, toàn thành phố có một kỳ nghỉ ôn bài cuối cùng.Triệu Thương Thương thích sai tài xế xách cặp che dù cho mình, Triệu Dập Thời không chiều theo ý cô, hai người vừa đi vừa có thể tranh cãi, đến mức ngay giữa đường cũng có thể đánh một trận.

Triệu Thương Thương và Giang Tuần đã đến nghiên cứu phòng thi trước, hai người được phân đến các địa điểm thi khác nhau, một người là Trường trung học số 7, một là Trường trung học số 3. Hai trường cùng một khu vực, không quá xa nhau.Giang Tuần dựa lưng vào ghế, mắt cụp xuống, buồn ngủ nói: “Cũng không quá kém, chỉ bị môn địa kéo điểm thôi, không phải vấn đề lớn.

Sau khi đi dạo làm quen địa điểm thi, hai người tản bộ dọc theo hào nước.Triệu Dập Thời vẫn dậy sớm ngủ muộn mỗi ngày, nhịp sống cũng không khác trước là mấy.

 

Đúng lúc Trình Thủy cũng ở gần đó nên mọi người hẹn gặp nhau.Triệu Dập Thời lập tức sửa lời, “Đột nhiên cũng không chắc lắm, chờ có kết quả rồi nói.

Sau đó Triệu Dập Thời gọi tới, cậu và Du Mân Du Lệ cũng tới, mấy người họ tụ lại cùng ăn trưa.”Ăn cơm, sinh nhật thầy ấy.

Du Lệ đề nghị buổi chiều đi công viên giải trí, mọi người đều rất kinh ngạc, người lúc nào cũng cầm sách hôm nay lại muốn đi công viên giải trí.Cô tăng nhiệt độ trong phòng lên, lấy từng thứ một trong cặp ra, tìm bài thi địa đưa cho Giang Tuần.

Thấy mọi người đều nhìn mình, Du Lệ cười ngượng ngùng, “Dạo này mệt quá nên muốn thư giãn một chút mà.”Triệu Dập Thời ngồi phịch xuống sô pha nghỉ ngơi, mặc kệ cô.

Mùa hè năm nay đến trễ, thời tiết tháng 6 vẫn chưa thấy nóng rõ rệt, nhiệt độ thích hợp cho các hoạt động du lịch ngoài trời.Mọi người đều tập trung vào việc học và kỳ thi đại học sắp tới.

Sáu người bọn họ cũng không chơi trò chơi gì trong công viên giải trí, chỉ đi dạo xung quanh sau đó ngồi thành một hàng trên lan can ăn kem.”

Đối diện là chiếc đu quay lắc lư, đang đong đưa qua lại giữa không trung. Tiếng la hét lớn không ngớt vang lên, Triệu Thương Thương cười ha hả. Giang Tuần đứng bên cạnh không khỏi cúi đầu nhìn cô.Cửa lớn đóng lại, Giang Tuần đi rồi.

Ánh nắng hong khô những âm thanh náo nhiệt, trong không khí thoang thoảng mùi ngọt ngào của kẹo bông gòn.Toàn trường có tổng cộng 8 người được tuyển thẳng, tất cả đều đến từ lớp chọn, năm nay số lượng học sinh được xét tuyển thẳng của trường Trung học số 15 đứng hạng nhất trong toàn thành phố.

Ngày 7 tháng 6, ngày đầu tiên của kỳ thi đại học.” Mặt trời chói chang.”

Những đám mây trắng trôi trên bầu trời xanh, giống như những làn sóng trên mặt biển.” Triệu Dập Thời vừa đổi giày vừa nói, “Tối nay mới về đã đến nhà tôi trình diện, vất vả rồi.

Trên đường lớn dòng xe cộ qua lại, nhiều cảnh sát giao thông có mặt tại ngã tư để duy trì trật tự giao thông, hộ tống xe buýt chở thí sinh liên tục chạy qua.”Chúc mừng, ” Triệu Thương Thương nói, “Vậy cậu tranh thủ đãi mọi người ăn đi.

Mọi người tản ra ở nhiều địa điểm khác nhau, hướng đến những điểm đến khác nhau trong ngày hôm nay.”Tối nay.

Buổi sáng trước khi xuất phát, Triệu Thương Thương kiểm tra thẻ căn cước, giấy dự thi và những vật dụng cần mang theo, rồi gửi một biểu tượng mặt cười lớn vào nhóm sáu người.Triệu Thương Thương đếm tiền, cười rất vui vẻ.

—— “Chúc chúng ta đều có một tương lai tươi sáng.”” Lời tác giả:”

 

Chương sau chính là sinh viên Tiểu Triệu.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.