Cô Gái Bắt Gió - Lận Vu Lâm

Chương 41: Chương 41



”Sao tối thế?

===========Không có ý nghĩa, lãng phí thời gian. Triệu Thương Thương chủ động gọi video.”

Giang Tuần kết nối, đầu bên kia xuất hiện một bóng xám lốm đốm, trông giống như những bông tuyết xuất hiện trên TV khi tín hiệu không tốt.”

“Sao tối thế?” Triệu Thương Thương nói.Lúc cậu đẩy ghế đã phát ra tiếng động khá lớn, đột nhiên vang vọng trong căn phòng yên tĩnh, Cổ Khâu Thành đi ngang qua bên ngoài cũng nghe thấy.

“Không bật đèn.” Giang Tuần đứng lên khỏi ghế ngoài ban công, mang giày đi vào phòng, sau khi kéo màn cửa lại, cậu tìm điều khiển tivi.Cậu suy nghĩ lung

 

tung, dự báo thời tiết nói ngày mai trời sẽ nhiều mây và có nắng, nhưng cậu không biết có chính xác không.

Ánh đèn bỗng nhiên tràn ngập căn phòng, khiến cậu chói mắt phải nheo mắt lại. Triệu Dập Thời: “Chơi điện thoại?

Hình ảnh trong cuộc gọi video đã rõ ràng hơn, Triệu Thương Thương nhìn thấy cậu mặc áo ngủ màu đen, điện thoại nhắm thẳng vào xương quai xanh thẳng tắp, nằm dọc theo mép cổ áo, trông như một dãy núi tuyết.Hai người đấu võ mồm một đường đến cổng trường, ba Triệu đã quen rồi, “Xuống xe chú ý an toàn.

Triệu Thương Thương nhìn chằm chằm cậu, lỗ tai chậm rãi nóng lên.Đếm tới đếm lui lại thiếu ba người.

Dần quên mất mục đích gọi video cho cậu là để cậu chỉ mình làm bài tập.Giang Tuần không trả lời, Cổ Khâu Thành cũng biết tâm trạng cậu không tốt là vì Thẩm Chi Thư đột nhiên đến, phá vỡ tiết tấu cuộc sống của cậu.

“Thương Thương.” Giang Tuần cũng ngồi xuống bàn học, đặt điện thoại dựa vào chồng sách dày, bây giờ cả khuôn mặt cậu đều lọt vào ống kính, “Còn bài tập môn nào chưa xong, tôi xem thử.””

Triệu Thương Thương cầm lấy đề thi trên bàn, “Môn toán còn một bài hình học và một bài ứng dụng, tiếng anh vẫn còn một bài văn tôi chưa học thuộc.””

“Còn kịp không?””

“Không vấn đề.”Cô không khách khí nhận thẻ trường rồi tiếp tục học thuộc bài.

Cậu nói vẫn còn kịp, Triệu Thương Thương liền cảm thấy thật sự không có vấn đề, mặc dù hiện tại cô đọc trôi chảy cả đoạn cũng khá khó khăn.” Cô hỏi thêm, giọng cô nghe có vẻ buồn ngủ, trầm hơn bình thường, mơ mơ màng màng.

Nhưng không hiểu sao cô vẫn rất yên tâm.Chưa đến mười hai giờ xe buýt đã lần lượt chạy vào sân trường, học sinh đứng đầy trên hành lang của lầu dạy học.

“Vậy bây giờ chúng ta làm vài đề trước.” Cặp của Giang Tuần trống không, cậu không mang đề thi về nhà, “Thương Thương, cho tôi xem đề một chút.”Triệu Thương Thương quay đầu nhìn, Giang Tuần vẫn đang gối đầu lên cánh tay ngủ.

“Được.” Triệu Thương Thương chỉnh điện thoại quay vào đề thi.”

Cô vẽ trên hai đường phụ trên hình, khiến hình vô cùng phức tạp, mỗi lần cảm thấy mình sắp giải ra nhưng lại mắc kẹt.”

“Có phải đường phụ tôi vẽ thêm bị sai rồi đúng không?”Cúp video.

“Có thể xóa đi trước.” Giang Tuần nói, “Câu đầu tiên cậu tính đúng rồi, đường sinh của hình nón cụt tạo góc 60 độ với đáy. Câu thứ hai, mặt cắt trục vuông góc với đường chéo…”Lúc nãy Triệu Thương Thương cũng hỏi cậu câu giống vậy.

Tờ đề của Triệu Thương Thương bị bôi xoá, chỉnh sửa lung tung.Bên cạnh có hai nam sinh đang đợi Triệu Dập Thời, họ mặc ít áo, áo khoác đồng phục còn để mở.

 

Cô xé một tờ giấy ghi chú dán lên bài thi, chậm rãi viết bài giải mới.Họ đến địa điểm tập trung sớm khoảng năm, sáu phút.

Giang Tuần giảng xong liền hỏi cô: “Hiểu không?”Cô lại cầm điện thoại lên, “Giang Tuần, nên đi ngủ rồi.

“Hiểu rồi hiểu rồi.” Triệu Thương Thương nói, “Tôi biết làm rồi.””

Cô cầm bút cúi đầu viết. Góc quay của điện thoại rất thấp, Giang Tuần từ video nhìn thấy bàn tay nắm lại thành nắm đấm của cô, nhỏ nhắn, có chút mũm mĩm. Cổ tay áo ngủ màu hồng, trên đó còn kẹp chiếc kẹp tóc của cô.Trong buổi chào cờ, một số học sinh cá biệt nói chuyện khiến cả lớp phải chạy.

Cô còn thì thầm, “Nếu lúc thi cũng có đãi ngộ này thì tốt rồi.”” Cậu nói với giọng điệu bố thí.

“Có một thời gian tôi thường xuyên mơ thấy mình ở phòng thi, trên bài thi đều là những câu tôi không biết làm, tôi vô cùng sốt ruột, đổ mồ hôi lạnh, hết nhìn đông tới nhìn tây, kết quả cậu đoán xem sau đó thế nào…”Cô mang theo mái tóc ổ gà đi đánh răng, đột nhiên nhớ ra mình còn bài môn tiếng Anh chưa học thuộc, đột nhiên cảm thấy lòng mình như tro lạnh.

“Có một bạn học ngồi bên cửa sổ ném một tờ giấy nhỏ truyền đáp án cho tôi.”Nể tình đồ ăn vặt, Triệu Thương Thương quyết định tha thứ cho cậu.

Cô cười hì hì nói: “Cậu nói xem người đó có phải cậu không?””

Giang Tuần không trả lời ngay, Triệu Thương Thương cũng không để ý, đột nhiên cô nghe cậu nói: “Là bạn nam hay bạn nữ, học lớp 9 à?”Hoạt động trồng cây sẽ tập trung tại sân trường lúc 1:30 chiều, tổ chức theo đơn vị lớp học và cùng xuất phát.

Thế mà cậu lại nghiêm túc truy hỏi về giấc mơ của cô.”

“Tôi không biết, trong mơ không nhìn mặt, mọi thứ đều rất mơ hồ.” Triệu Thương Thương nói.”Còn kịp không?

Làm bài tập xong, đồng hồ đã hiện 12:20, rất muộn rồi. Triệu Thương Thương cất bài thi và sách giáo khoa, nhét hết vào cặp.”

Cuộc gọi video vẫn chưa cúp.Giang Tuần giảng xong liền hỏi cô: “Hiểu không?

Cô lại cầm điện thoại lên, “Giang Tuần, nên đi ngủ rồi.”” Giang Tuần cũng ngồi xuống bàn học, đặt điện thoại dựa vào chồng sách dày, bây giờ cả khuôn mặt cậu đều lọt vào ống kính, “Còn bài tập môn nào chưa xong, tôi xem thử.

Giang Tuần nhìn cô rồi nói, “Ngủ ngon.”===========

“Bây giờ cậu có mệt không, có ngủ được không?” Cô hỏi thêm, giọng cô nghe có vẻ buồn ngủ, trầm hơn bình thường, mơ mơ màng màng.Triệu Thương Thương cất bài thi và sách giáo khoa, nhét hết vào cặp.

 

Giang Tuần nói: “Tôi có hơi buồn ngủ rồi, cậu ngủ đi.”Triệu Thương Thương đứng cuối hàng với Giang Tuần.

“Ngủ ngon.” Triệu Thương Thương xoa mắt nói.”

Cô vứt dép lê, vén chăn lên ngồi xuống giường, điện thoại vẫn còn cầm trên tay, ngã người xuống gối ngáp một cái.”Thương Thương.

Cúp video.Tiếng nói chuyện điện thoại trong phòng đột nhiên lớn hơn giống như đang nổi giận mắng chửi ai đó.

Màn hình tối đen phản chiếu gương mặt lạnh nhạt không có cảm xúc của Giang Tuần.Đến lúc Triệu Thương Thương gỡ mũ xuống, Triệu Dập Thời đã đi với các chàng trai kia.

Lúc cậu đẩy ghế đã phát ra tiếng động khá lớn, đột nhiên vang vọng trong căn phòng yên tĩnh, Cổ Khâu Thành đi ngang qua bên ngoài cũng nghe thấy.Thế mà cậu lại nghiêm túc truy hỏi về giấc mơ của cô.

Cổ Khâu Thành gõ cửa vài tiếng.Khác hoàn toàn với hình thức sinh hoạt trước đây của Giang Tuần, cậu đến trường học mới hơn một tháng, đã từng có một số cảm giác khó chịu và phản kháng,

Giang Tuần đi tới mở cửa, tóc mái hơi dài không quá lông mày gần như che đi đôi mắt cậu, làn da dưới mắt lộ ra màu xanh trắng.Làm bài tập xong, đồng hồ đã hiện 12:20, rất muộn rồi.

Cậu gầy nhưng cao hơn Cổ Khâu Thành, đôi mắt trong màn đêm có cảm giác u ám, nặng nề.Góc quay của điện thoại rất thấp, Giang Tuần từ video nhìn thấy bàn tay nắm lại thành nắm đấm của cô, nhỏ nhắn, có chút mũm mĩm.

Cổ Khâu Thành đã ở bên cạnh cậu rất lâu, gần như là người đầu tiên có thể nhìn ra cảm xúc từ vẻ mặt cậu, “Sao vậy, tâm trạng không tốt à?”Cô xé một tờ giấy ghi chú dán lên bài thi, chậm rãi viết bài giải mới.

Lúc nãy Triệu Thương Thương cũng hỏi cậu câu giống vậy.Giang Tuần nói: “Tôi có hơi buồn ngủ rồi, cậu ngủ đi.

Cậu đã được vài câu nói của cô dỗ đến vui vẻ, sau khi cúp máy, Triệu Thương Thương biến mất khỏi màn hình, Giang Tuần lại trở về bóng đêm yên tĩnh.” Giang Tuần đứng lên khỏi ghế ngoài ban công, mang giày đi vào phòng, sau khi kéo màn cửa lại, cậu tìm điều khiển tivi.

Cậu suy nghĩ lung tung, dự báo thời tiết nói ngày mai trời sẽ nhiều mây và có nắng, nhưng cậu không biết có chính xác không.”

Giang Tuần không trả lời, Cổ Khâu Thành cũng biết tâm trạng cậu không tốt là vì Thẩm Chi Thư đột nhiên đến, phá vỡ tiết tấu cuộc sống của cậu.Cậu đưa hết cho cô.

Căn nhà cổ kiểu Tây có môi trường tốt, vị trí địa lý cũng thuận lợi, chỉ là hiệu quả cách âm không tốt lắm, kém xa ngôi nhà ở núi Thất Nha.” Cặp của Giang

 

Tuần trống không, cậu không mang đề thi về nhà, “Thương Thương, cho tôi xem đề một chút.

Trong căn phòng ngủ khác luôn có tiếng gọi điện thoại, có thể thấy người trong phòng vẫn chưa ngủ.Hiện tại trời đã gần sáng.

Giang Tuần nắm lấy khung cửa, ánh mắt đảo qua, hỏi: “Bà ấy đang ở trong phòng của bà ngoại?”Triệu Thương Thương: “Vâng ạ.

Cổ Khâu Thành gật đầu.Ánh đèn bỗng nhiên tràn ngập căn phòng, khiến cậu chói mắt phải nheo mắt lại.

“Tự chị ấy chọn.”Hết giờ học, Triệu Thương Thương cầm thẻ trường của Giang Tuần đi thẳng tới cửa hàng, tâm trạng không khỏi tốt lên, nghĩ đến chuyến đi vào buổi chiều, cô quyết định mua chút đồ ăn vặt.

Tiếng nói chuyện điện thoại trong phòng đột nhiên lớn hơn giống như đang nổi giận mắng chửi ai đó.Trong tiết tiếng Anh, giáo viên tiếng Anh gọi tên ba học sinh đứng lên đọc thuộc lòng, không gọi tên Triệu Thương Thương.

Hiện tại trời đã gần sáng.”

Giang Tuần cụp mắt, đột nhiên nói: “Phụ nữ có thai cần ngủ đủ giấc.””Tự chị ấy chọn.

Cổ Khâu Thành bất đắc dĩ, “Cháu nói với chú cũng vô dụng, cháu phải nói với chị ấy. Chị ấy là một nửa bà chủ của chú, người lãnh đạo trực tiếp, chú nào dám khua tay múa chân bảo chị ấy đừng lo công việc mà ngủ sớm chứ, hơn nữa không phải cháu không biết tính cách của chị ấy, đặc biệt là kiểu bạo chúa, mang thai rồi vẫn là bạo chúa.”Chỉ là lúc này Triệu Thương Thương đang đứng trước mặt cậu kể chuyện cười nhạt nhẽo, thời tiết nắng ấm, cậu cảm thấy đứng ở sân tập đợi người khác một chút cũng không sao.

“Cháu là con trai chị ấy, chỉ có cháu nói mới có tác dụng.”Triệu Dập Thời cười gằn một tiếng.

Giang Tuần đứng ở cửa phòng mình một lúc lâu không nói gì, cậu cũng không định đi khuyên, chỉ hỏi: “Bà ấy định ở đây bao lâu?”” Triệu Thương Thương nói.

“Có lẽ khoảng một tuần, xong việc sẽ quay lại thành phố Yến.” Cổ Khâu Thành nói.Cô còn thì thầm, “Nếu lúc thi cũng có đãi ngộ này thì tốt rồi.

Giang Tuần gật đầu.”Hơn mười hai giờ thì phải.

Trước khi đóng cửa, cậu nói: “Chiều mai trường tổ chức ra ngoài trồng cây, không cần đến đón cháu.”Là thẻ trường của Giang Tuần.

–”

Ngày hôm sau, Triệu Thương Thương bị đồng hồ báo thức đánh thức. Cô mang theo mái tóc ổ gà đi đánh răng, đột nhiên nhớ ra mình còn bài môn tiếng Anh chưa học thuộc, đột nhiên cảm thấy lòng mình như tro lạnh.Cậu gầy nhưng cao hơn Cổ Khâu Thành, đôi mắt trong màn đêm có cảm giác u ám, nặng nề.

 

Ngồi xe đến trường, cô chỉ muốn ngủ, ôm sách tiếng Anh vào lòng còn mình thì đang ngủ gật.”

Triệu Dập Thời nhìn cô một chút, “Tối qua mấy giờ chị ngủ thế?”Giang Tuần đi tới mở cửa, tóc mái hơi dài không quá lông mày gần như che đi đôi mắt cậu, làn da dưới mắt lộ ra màu xanh trắng.

“Hơn mười hai giờ thì phải.” Giọng cô vô cùng mệt mỏi.

Triệu Dập Thời: “Chơi điện thoại?”Cuộc gọi video vẫn chưa cúp.

“LÀM BÀI TẬP.” Triệu Thương Thương nghiến răng nghiến lợi nói, “Đừng có tùy tiện nói xấu học sinh kém, học sinh kém cũng có tôn nghiêm của học sinh kém.””Ngủ ngon.

Triệu Dập Thời cười gằn một tiếng.Ba người chưa đến, những người khác cũng không thể xuất phát đúng giờ.

Hai người đấu võ mồm một đường đến cổng trường, ba Triệu đã quen rồi, “Xuống xe chú ý an toàn.”” Giang Tuần nói, “Câu đầu tiên cậu tính đúng rồi, đường sinh của hình nón cụt tạo góc 60 độ với đáy.

Triệu Thương Thương: “Vâng ạ.””

“Ở trường học đừng gây rắc rối.”Giang Tuần hỏi cô, “Những người khác không thể lên xe trước sao?

“Con học lớp mười một rồi, không phải học sinh lớp hai.”Giang Tuần cụp mắt, đột nhiên nói: “Phụ nữ có thai cần ngủ đủ giấc.

Triệu Thương Thương vừa vào lớp đã đặc biệt quan sát Giang Tuần, hôm qua cậu cũng ngủ rất muộn, quả nhiên hôm nay tinh thần cậu không tốt lắm.Nhưng có vẻ như cuộc sống tập thể của trường luôn là như vậy.

Cô thấy cậu không động đậy chút nào, phần lớn thời gian đều nằm nhoài trên bàn học ngủ bù.Giang Tuần đứng ở cửa phòng mình một lúc lâu không nói gì, cậu cũng không định đi khuyên, chỉ hỏi: “Bà ấy định ở đây bao lâu?

“Triệu Thương Thương.” Bạn học phía sau chạm vào vai Triệu Thương Thương, đưa một thứ qua, cắt ngang giọng đọc tiếng anh của cô, “Giang Tuần đưa cậu.” Triệu Thương Thương hiểu ý Giang Tuần, cô cũng cảm thấy có lý.

Là thẻ trường của Giang Tuần.Cổ Triệu Thương Thương bị siết chặt, tóc rối nùi.

Triệu Thương Thương quay đầu nhìn, Giang Tuần vẫn đang gối đầu lên cánh tay ngủ.-

Cuối tháng, tài chính của Tiểu Triệu eo hẹp, đúng là cần tiếp tế.”

Cô không khách khí nhận thẻ trường rồi tiếp tục học thuộc bài.Cổ Khâu Thành đã ở bên cạnh cậu rất lâu, gần như là người đầu tiên có thể nhìn ra cảm xúc từ vẻ mặt cậu, “Sao vậy, tâm trạng không tốt à?

 

Trong tiết tiếng Anh, giáo viên tiếng Anh gọi tên ba học sinh đứng lên đọc thuộc lòng, không gọi tên Triệu Thương Thương.”

Dường như mỗi lần cô đã chuẩn bị xong cũng không bao giờ được gọi trúng. Ngược lại lúc cô mong là mình sẽ may mắn vượt qua được thì nhất định sẽ bị gọi trúng.Ngày hôm sau, Triệu Thương Thương bị đồng hồ báo thức đánh thức.

Đúng là số xui xẻo.”Có thể xóa đi trước.

Hết giờ học, Triệu Thương Thương cầm thẻ trường của Giang Tuần đi thẳng tới cửa hàng, tâm trạng không khỏi tốt lên, nghĩ đến chuyến đi vào buổi chiều, cô quyết định mua chút đồ ăn vặt.Cậu đã được vài câu nói của cô dỗ đến vui vẻ, sau khi cúp máy, Triệu Thương Thương biến mất khỏi màn hình, Giang Tuần lại trở về bóng đêm yên tĩnh.

Lúc nào cửa hàng vào giờ ra chơi cũng đông đúc, người đến người đi.Lần này xếp hàng khá thoải mái, không chia theo nam nữ, cũng không so chiều sao, mọi người đứng đâu cũng được.

Triệu Thương Thương gặp được Triệu Dập Thời, cậu xách một túi đồ ăn vặt, bên trong chủ yếu là sữa bò và trái cây.”

Cậu đưa hết cho cô.”Hiểu rồi hiểu rồi.

Gặp được cũng tốt, cậu lười đến lớp 9 đưa đồ.”

Triệu Thương Thương nghi ngờ: “Cho chị à?”Cô vứt dép lê, vén chăn lên ngồi xuống giường, điện thoại vẫn còn cầm trên tay, ngã người xuống gối ngáp một cái.

Triệu Dập Thời: “Không phải chị không có tiền sao?” Cậu nói với giọng điệu bố thí.Triệu Dập Thời: “Không phải chị không có tiền sao?

Triệu Thương Thương cười híp mắt nhận lấy, “Cảm ơn Dương Dương.”Cô cầm bút cúi đầu viết.

Bên cạnh có hai nam sinh đang đợi Triệu Dập Thời, họ mặc ít áo, áo khoác đồng phục còn để mở.Chị ấy là một nửa bà chủ của chú, người lãnh đạo trực tiếp, chú nào dám khua tay múa chân bảo chị ấy đừng lo công việc mà ngủ sớm chứ, hơn nữa không phải cháu không biết tính cách của chị ấy, đặc biệt là kiểu bạo chúa, mang thai rồi vẫn là bạo chúa.

Hôm nay trời đã nắng, Triệu Thương Thương nóng đến mức kéo khóa đồng phục học sinh xuống, để lộ chiếc áo hoodie trắng nhạt bên trong, Triệu Dập Thời túm lấy mũ trùm đầu của áo trùm lên đầu cô.Giang Tuần không trả lời ngay, Triệu Thương Thương cũng không để ý, đột nhiên cô nghe cậu nói: “Là bạn nam hay bạn nữ, học lớp 9 à?

Cổ Triệu Thương Thương bị siết chặt, tóc rối nùi.” Đối diện truyền đến tiếng cười không có ác ý.”

“Triệu, Dập, Thời!”Nói thật thì cậu không thích sinh hoạt tập thể.

 

Đến lúc Triệu Thương Thương gỡ mũ xuống, Triệu Dập Thời đã đi với các chàng trai kia.”Có phải đường phụ tôi vẽ thêm bị sai rồi đúng không?

Nể tình đồ ăn vặt, Triệu Thương Thương quyết định tha thứ cho cậu.Đợi cậu uống sữa xong, cô nói: “Đi thôi.

–Ngồi xe đến trường, cô chỉ muốn ngủ, ôm sách tiếng Anh vào lòng còn mình thì đang ngủ gật.

Hoạt động trồng cây sẽ tập trung tại sân trường lúc 1:30 chiều, tổ chức theo đơn vị lớp học và cùng xuất phát.”

Chưa đến mười hai giờ xe buýt đã lần lượt chạy vào sân trường, học sinh đứng đầy trên hành lang của lầu dạy học.”LÀM BÀI TẬP.

Triệu Thương Thương quyết định mang cặp theo, cô lấy hết sách ra, chỉ bỏ đồ ăn vặt và bình nước vào nên không quá nặng.Gặp được cũng tốt, cậu lười đến lớp 9 đưa đồ.

Cô đi tới gọi Giang Tuần.”

Giang Tuần uể oải, buổi trưa cậu không ăn gì nên bây giờ đang cầm sữa bò Triệu Thương Thương cho, sữa bò đã được hâm trong nước nóng nên rất ấm áp.” Triệu Thương Thương nghiến răng nghiến lợi nói, “Đừng có tùy tiện nói xấu học sinh kém, học sinh kém cũng có tôn nghiêm của học sinh kém.

Cậu chậm rãi uống từng ngụm, yết hầu lên xuống.Triệu Thương Thương nhìn chằm chằm cậu, lỗ tai chậm rãi nóng lên.

Triệu Thương Thương dang chân ngồi xuống chiếc ghế ở bàn trước cậu, cong lưng tựa cằm lên chồng sách của cậu.Lúc nào cửa hàng vào giờ ra chơi cũng đông đúc, người đến người đi.

Đợi cậu uống sữa xong, cô nói: “Đi thôi.”-

Họ đến địa điểm tập trung sớm khoảng năm, sáu phút.Trong hàng của lớp 9 bắt đầu xuất hiện một số tiếng phàn nàn, mọi người dần mất kiên nhẫn.

Lần này xếp hàng khá thoải mái, không chia theo nam nữ, cũng không so chiều sao, mọi người đứng đâu cũng được.”Có một bạn học ngồi bên cửa sổ ném một tờ giấy nhỏ truyền đáp án cho tôi.

Triệu Thương Thương đứng cuối hàng với Giang Tuần.Nhưng không hiểu sao cô vẫn rất yên tâm.

Đến một giờ rưỡi, Dương San đúng giờ đến đếm số người. Đếm tới đếm lui lại thiếu ba người.”

Còn phải kêu người đi tìm bọn họ, những bạn học khác chỉ có thể chờ.Triệu Thương Thương dang chân ngồi xuống chiếc ghế ở bàn trước cậu, cong lưng tựa cằm lên chồng sách của cậu.

 

Lớp nào đủ trước thì lên trước, xuất phát trước.Triệu Thương Thương quyết định mang cặp theo, cô lấy hết sách ra, chỉ bỏ đồ ăn vặt và bình nước vào nên không quá nặng.

Trong hàng của lớp 9 bắt đầu xuất hiện một số tiếng phàn nàn, mọi người dần mất kiên nhẫn.”Có một thời gian tôi thường xuyên mơ thấy mình ở phòng thi, trên bài thi đều là những câu tôi không biết làm, tôi vô cùng sốt ruột, đổ mồ hôi lạnh, hết nhìn đông tới nhìn tây, kết quả cậu đoán xem sau đó thế nào…

Triệu Thương Thương nhàm chán kéo hai quai cặp, xoắn lại. Giang Tuần hỏi cô, “Những người khác không thể lên xe trước sao?””Cháu là con trai chị ấy, chỉ có cháu nói mới có tác dụng.

“Chắc phải đủ người mới được đi.” Triệu Thương Thương nói.Triệu Thương Thương gặp được Triệu Dập Thời, cậu xách một túi đồ ăn vặt, bên trong chủ yếu là sữa bò và trái cây.

“Bọn họ không đến đúng giờ quy định.”Giang Tuần gật đầu.

Triệu Thương Thương hiểu ý Giang Tuần, cô cũng cảm thấy có lý.Giang Tuần nhìn cô rồi nói, “Ngủ ngon.

Nhưng có vẻ như cuộc sống tập thể của trường luôn là như vậy. Trong buổi chào cờ, một số học sinh cá biệt nói chuyện khiến cả lớp phải chạy. Có ai đó không thông qua kiểm tra tác phong sẽ trừ điểm hạnh kiểm của lớp. Ba người chưa đến, những người khác cũng không thể xuất phát đúng giờ.”Chắc phải đủ người mới được đi.

Những chuyện này xảy ra thường xuyên.Có ai đó không thông qua kiểm tra tác phong sẽ trừ điểm hạnh kiểm của lớp.

Khác hoàn toàn với hình thức sinh hoạt trước đây của Giang Tuần, cậu đến trường học mới hơn một tháng, đã từng có một số cảm giác khó chịu và phản kháng,Đối diện truyền đến tiếng cười không có ác ý.

Nói thật thì cậu không thích sinh hoạt tập thể.Cổ Khâu Thành gõ cửa vài tiếng. Càng không thích đợi người khác.Cổ Khâu Thành gật đầu.

Không có ý nghĩa, lãng phí thời gian.Triệu Thương Thương vừa vào lớp đã đặc biệt quan sát Giang Tuần, hôm qua cậu cũng ngủ rất muộn, quả nhiên hôm nay tinh thần cậu không tốt lắm.

Chỉ là lúc này Triệu Thương Thương đang đứng trước mặt cậu kể chuyện cười nhạt nhẽo, thời tiết nắng ấm, cậu cảm thấy đứng ở sân tập đợi người khác một chút cũng không sao.

 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.