Chương 37: Các ba yêu con”Gửi cho tôi gửi cho tôi…
” Triệu Thương Thương tức giận gõ bàn phím điện thoại.
===========Ở hàng ghế sau của lớp học, một số bạn đang thảo luận về chủ đề báo tường của học kỳ này.
“Ừm, tôi tò mò nên mua thử.”Giang Tuần viết xong một hàng rồi quay lại nói với cô: “Tôi hơi khát.
Giang Tuần nói xong liền nhặt miếng lót giày nhét vào đôi giày vừa thay ra, cùng cất vào túi.Giang Tuần hỏi: “Còn gì nữa không?
Triệu Thương Thương căng thẳng nhìn cậu làm xong chuỗi động tác này, tâm tình phút chốc buông lỏng, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.”
Ở đây chỉ có Triệu Dập Thời có ánh mắt như chim ưng, thấy cậu nhìn mình, Triệu Thương Thương ra vẻ dữ dằn nói: “Nhìn cái gì.””
Triệu Dập Thời: “Mắt nằm trên người em.”” “Chị gấp cái gì?””
“Chị gấp chỗ nào!” Triệu Thương Thương bị cậu vạch trần, đưa đao Tú Xuân ra, suýt nữa đã rút đao khiêu chiến.”
Người em trai này không nên ở lại lâu.” Du Mân trả lời, “Tôi kêu Du Lệ cũng không được nói, nếu nói tôi sẽ tuyệt giao với anh ấy.
Diệp Xuân Lâm nói: “Hai đứa im lặng xíu đi, ông bà nội còn đang chờ.”Triệu Thương Thương lắc lư bên cạnh bảng đen, nhai topping mềm dẻo trong trà sữa, thỉnh thoảng nói chuyện với Giang Tuần: “Có trà sữa rồi, cậu không uống hả?
Triệu Thương Thương khoác tay bà Trịnh, cọ cọ bà: “Hôm nay cháu trên sân khấu có làm xấu mặt nhà mình không?”Triệu Thương Thương càng xem càng thích, lấy được không ít ảnh đẹp từ điện thoại Cổ Khâu Thành, cô lập tức đổi hình nền điện thoại.
“Sao có thể chứ, Thương Thương của chúng ta rất đẹp, là tiên nữ hạ phàm.” Bà Trịnh dỗ dành nói.”
“Đừng mà, bà khen hơi quá rồi.””Tấm này đẹp đó, chỉ là hơi mờ.
Đã lâu không gặp nên Triệu Thương Thương có hơi nhớ bà, bàn tay của bà cụ sờ vào nhăn nheo, da mềm mại hơi lạnh, trên người mang theo mùi hương đàn hương sạch sẽ.”
Triệu Thương Thương kề gương mặt nóng của mình lên, vùi vào lòng bàn tay bà ấy, “Lên sân khấu mất ba phút nhưng tim cháu đập thình thịch suốt năm tiếng đồng hồ. Đi thêm năm phút nữa chắc cháu nằm xuống tại chỗ luôn.”Cổ Khâu Thành nhìn kính chiếu hậu, “Còn thì thầm gì đó?
Bà Trịnh cười ha ha, “Cháu trình diễn tốt lắm, lần sau cháu lại đi tiếp đi, để mẹ cháu đăng ký cho cháu tham gia chương trình tuyển chọn catwalk .””Được nha.
“Bà đánh giá cao cháu rồi, sao bà không nói đăng ký cho cháu tham gia Siêu Trí Tuệ luôn đi.”Trưa hôm sau, trên bàn ai cũng có một cốc trà sữa.
“Đừng điêu, Siêu Trí Tuệ của người ta không cần con, đi thay quần áo nhanh đi.” Diệp Xuân Lâm nói với Triệu Thương Thương, “Để dì giúp tiểu Tuần tháo tóc giả.”Triệu Thương Thương: “Tấm này không tệ.
Triệu Thương Thương rướn cổ lên đến gần mặt Giang Tuần, vội vàng nhìn cậu thêm vài lần.”
“Có chụp ảnh rồi.” Diệp Xuân Lâm biết cô đang nghĩ gì.Giang Tuần: “Sao phải so với cậu ấy?
Triệu Thương Thương cười híp mắt ra dấu OK với mẹ.Triệu Thương Thương: “Ok.
–Triệu Thương Thương không biết nên trả lời thế nào.
Một đoàn người đi liên hoan, Diệp Xuân Lâm và bà Trịnh đều lái xe tới.Cô nhỏ giọng hỏi cậu: “Lót giày của tôi đâu rồi?
Vốn dĩ Triệu Thương Thương định mở cửa xe mini màu hồng nhạt của bà Trịnh nhưng nhớ ra miếng lót giày của mình vẫn còn ở chỗ Giang Tuần nên cô đóng cửa xe lại, quyết định đi ké xe Cổ Khâu Thành.”Bà đánh giá cao cháu rồi, sao bà không nói đăng ký cho cháu tham gia Siêu Trí Tuệ luôn đi.
“Chú Cổ, cháu đi với hai người.””
“Được nha.” Cổ Khâu Thành nói.Ở đây chỉ có Triệu Dập Thời có ánh mắt như chim ưng, thấy cậu nhìn mình, Triệu Thương Thương ra vẻ dữ dằn nói: “Nhìn cái gì.
Triệu Thương Thương vào ghế sau, Giang Tuần ngồi đầu bên kia. Cô nhỏ giọng hỏi cậu: “Lót giày của tôi đâu rồi?”Du Mân: “Vậy tới xem tôi biểu diễn chỉ là tiện thể thôi à?
Giang Tuần lấy ra một cái túi giấy, bên trong có quần áo cổ trang và giày, miếng độn chiều cao cũng ở trong đó.Giang Tuần trả lời bằng một nhãn dán con mèo
ngoan ngoãn gật đầu, là do Triệu Thương Thương gửi cho cậu lúc trước được cậu lưu lại.
Triệu Thương Thương lấy lót giày ra nhét vào túi mình, vỗ vỗ vai Giang Tuần: “Ân lớn không lời nào cảm ơn hết được.”Cô cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Giang Tuần: “Chuyện miếng độn chiều cao không được nói cho người khác, nói sẽ bị diệt khẩu.
Cổ Khâu Thành nhìn kính chiếu hậu, “Còn thì thầm gì đó?””Chú Cổ, cháu đi với hai người.
Triệu Thương Thương nói: “Bí mật.”Vì Du Mân đã khoe khoang trong nhóm.
Cô cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Giang Tuần: “Chuyện miếng độn chiều cao không được nói cho người khác, nói sẽ bị diệt khẩu.””
Giang Tuần trả lời bằng một nhãn dán con mèo ngoan ngoãn gật đầu, là do Triệu Thương Thương gửi cho cậu lúc trước được cậu lưu lại.”
Triệu Thương Thương: “Đặc biệt là không thể để cho Dương Dương biết, nó sẽ cười nhạo tôi.””
“Trước kia trong số mấy người bọn tôi, tôi là người lùn nhất, vào năm lên cấp 2, chiều cao của A Thủy cũng vượt qua tôi.””Được thôi, nếu cậu đã muốn cho tôi thì tôi đành nhận vậy.
“Sau khi cậu đến tôi vẫn là người lùn nhất.””Đừng điêu, Siêu Trí Tuệ của người ta không cần con, đi thay quần áo nhanh đi.
“Quan trọng nhất là trong giờ thể dục đo chiều cao, tôi phát hiện Thư Tiểu Tri cũng cao hơn tôi hai centimet!” Triệu Thương Thương tức giận gõ bàn phím điện thoại.”Sau khi cậu đến tôi vẫn là người lùn nhất.
Tin nhắn không ngừng xuất hiện trên màn hình, Giang Tuần nhìn một lúc, không nhịn được hỏi: “Thư Tiểu Tri?””
Giang Tuần: “Sao phải so với cậu ấy?”Người em trai này không nên ở lại lâu.
Triệu Thương Thương không được tự nhiên liếc nhìn Giang Tuần, không ngờ cậu sẽ hỏi thế.Vốn dĩ cô muốn đổi một bức ảnh khác, đó là bức ảnh chụp chung của cô và Giang Tuần.
Triệu Thương Thương biết lúc đầu Thư Tiểu Tri định hợp tác với Giang Tuần, nhưng vì Giang Tuần thêm yêu cầu, bỗng dưng kéo cả cô vào cô mới có thể cùng cậu trình diễn.”
Triệu Thương Thương: “Không vì sao cả.”Chương 37: Các ba yêu con Triệu Thương Thương: “Tự tôi không muốn thấp hơn cậu ta thôi.””
Cũng không biết cô đang phân cao thấp với ai.Cơm nước xong xuôi, trên đường về nhà, Triệu Thương Thương phát hiện Chiêm Vũ Tình gửi tin nhắn trong nhóm lớp, tiết mục của họ đã nhận được giải đặc biệt.
“A Tuần, trong điện thoại chú có ảnh của con với Thương Thương, hai đứa muốn xem không?” Cổ Khâu Thành đưa điện thoại mình ra sau.”
Giang Tuần mở khóa màn hình, Triệu Thương Thương đến gần cậu, hai người mở album ảnh ra.”Viết gì?
Triệu Thương Thương: “Tấm này không tệ.”Đương nhiên Giang Tuần không có ý kiến.
“Tấm này cũng được nè.””
“Tấm này đẹp đó, chỉ là hơi mờ.”” Triệu Thương Thương bị cậu vạch trần, đưa đao Tú Xuân ra, suýt nữa đã rút đao khiêu chiến.
“Gửi cho tôi gửi cho tôi…””
Triệu Thương Thương càng xem càng thích, lấy được không ít ảnh đẹp từ điện thoại Cổ Khâu Thành, cô lập tức đổi hình nền điện thoại.”Xây dựng niềm vui của mình trên nỗi đau của người khác.
Vốn dĩ cô muốn đổi một bức ảnh khác, đó là bức ảnh chụp chung của cô và Giang Tuần. Nữ hiệp áo đỏ và thư sinh áo trắng vừa bước đến giữa sân khấu, đúng lúc ánh sáng chuyển từ sáng sang tối, ánh sáng cắt chia, nữ hiệp áo đỏ với cây đao Tú Xuân cài bên hông nằm ở ngoài sáng, còn thư sinh áo trắng cầm đèn lồng lại ở trong bóng tối.”
Bầu không khí thực sự tuyệt đỉnh!Triệu Thương Thương nghĩ thêm, “Góc phải phía dưới ghi lên một dòng chữ nhỏ —— Các ba yêu con.
Có điều Triệu Thương Thương chỉ do dự một chút rồi vẫn dùng ảnh chỉ có mình cô làm hình nền.Triệu Thương Thương lại cảm thấy dường như ngoài cô thì những bạn khác trong lớp đều không biết Giang Tuần vẽ rất đẹp.
Nhìn thoáng qua bên cạnh, cô phát hiện Giang Tuần cũng học theo cô đổi hình nền, tình cờ cậu dùng tấm ảnh chụp chung kia.Triệu Thương Thương là người không có chuyên môn, cô không biết tại sao, sau khi xem tranh Giang Tuần vẽ, cô cảm thấy trình độ của Trương Đán không đạt chuẩn.
Thấy cô nhìn mình, Giang Tuần dựng động tác lại, hỏi: “Sao thế?”Sau này khi làm báo tường chắc chắn sẽ không thể không làm phiền cậu.
“Không có gì.” Triệu Thương Thương lắc đầu.”Không sao, Mân Mân, bọn tôi đều đến cổ vũ cho cậu.
Sau khi đặt màn hình nền và màn hình khóa xong, Giang Tuần còn đặc biệt cho cô xem, “Tôi thích tấm này nhất.””Tuần này A Thủy được nghỉ, có lẽ cậu ấy cũng tới, chúng ta có thể đi ăn lẩu, xem phim, hoặc đi đâu đó chơi cũng được.
–”
Cơm nước xong xuôi, trên đường về nhà, Triệu Thương Thương phát hiện Chiêm Vũ Tình gửi tin nhắn trong nhóm lớp, tiết mục của họ đã nhận được giải đặc biệt.”Nước ấm.
Tiền thưởng không tính là nhiều, bạn học tham gia đông nên chia đều thật ra không nhiều, mọi người đều đồng ý góp tiền thưởng vào quỹ lớp, mời cả lớp uống trà sữa.Với tính cách của ba Du thì đúng là ông ấy có thể nghĩ như vậy.
Trưa hôm sau, trên bàn ai cũng có một cốc trà sữa.Triệu Thương Thương lướt Taobao, cho Giang Tuần xem chiều dài và chiều rộng của băng rôn, “Hay là tôi mua một mảnh vải, cậu viết chữ lên đó, thể nào?
Triệu Thương Thương làm ổ trên chỗ ngồi uống trà sữa xem tạp chí, vô cùng hài lòng, bây giờ cô không cần lo lắng về chuyện diễn tập buổi trưa nữa, cô cảm thấy gánh nặng trong lòng như được trút bỏ.”
Ở hàng ghế sau của lớp học, một số bạn đang thảo luận về chủ đề báo tường của học kỳ này.Cô không nghĩ sâu sự độc quyền này đến từ đâu, bây giờ cô chỉ cảm thấy Giang Tuần rất lợi hại.
Ngay từ ngày Giang Tuần vừa chuyển đến, lúc tự giới thiệu cậu viết tên lên bảng, Dương San đã để ý tới chữ viết của cậu.Sau khi đặt màn hình nền và màn hình khóa xong, Giang Tuần còn đặc biệt cho cô xem, “Tôi thích tấm này nhất.
Sau này khi làm báo tường chắc chắn sẽ không thể không làm phiền cậu.Một đoàn người đi liên hoan, Diệp Xuân Lâm và bà Trịnh đều lái xe tới.
Bộ phận vẽ do Trương Đán phụ trách.cô hỏi Du Mân: “Cậu có nói với ba mẹ chưa?
Cậu ta và Giang Tuần mỗi người chiếm một bên, Giang Tuần viết chữ bên trái, Trương Đán bắt ghế đứng bên phải vẽ rừng trúc, tay trái bưng khay màu, cởi áo khoác đồng phục buộc quanh eo, thể hiện dáng vẻ phóng khoáng của một nghệ sĩ.Hơn nữa, lòng người vốn có thiên vị.
Triệu Thương Thương xem hết tạp chí, cô đứng lên duỗi người hoạt động gân cốt.
Cô đến trước bảng đen phía sau lớp nhìn chữ của Giang Tuần một chút rồi lại nhìn tranh của Trương Đán một chút.”
Trương Đán nhận ra ánh mắt cô, cả người có hơi căng thẳng, cậu ta vẽ càng cẩn thận hơn, không còn tùy ý như trước nữa.”Bây giờ tôi muốn đem lại cảm giác xấu hổ này cho Du Mân.
Chiêm Vũ Tình đến hỏi tiến độ của báo tường, khen Trương Đán vẽ rất đẹp.”
Ngoài mặt Trương Đán vẫn tỏ vẻ bình tĩnh không quan tâm nhưng trong lòng rất đắc ý.Có điều Triệu Thương Thương chỉ do dự một chút rồi vẫn dùng ảnh chỉ có mình cô làm hình nền.
Triệu Thương Thương là người không có chuyên môn, cô không biết tại sao, sau khi xem tranh Giang Tuần vẽ, cô cảm thấy trình độ của Trương Đán không đạt chuẩn.” Cổ Khâu Thành đưa điện thoại mình ra sau.
Hơn nữa, lòng người vốn có thiên vị.Hai tiết mục giành hạng nhất, một là tướng thanh của lớp 15, một cái khác chính là tiết mục nhảy của CLB Anime, Du Mân là thành viên chủ lực trong đó.
Triệu Thương Thương lại cảm thấy dường như ngoài cô thì những bạn khác trong lớp đều không biết Giang Tuần vẽ rất đẹp.Triệu Thương Thương biết lúc đầu Thư Tiểu Tri định hợp tác với Giang Tuần, nhưng vì Giang Tuần thêm yêu cầu, bỗng dưng kéo cả cô vào cô mới có thể cùng cậu trình diễn.
Cậu không cố gắng che giấu chuyện này nhưng vẫn chỉ có cô biết được, Triệu Thương Thương thậm chí còn mừng thầm.Vốn dĩ Triệu Thương Thương định mở cửa xe mini màu hồng nhạt của bà Trịnh nhưng nhớ ra miếng lót giày của mình vẫn còn ở chỗ Giang Tuần nên cô đóng cửa xe lại, quyết định đi ké xe Cổ Khâu Thành.
Cô không nghĩ sâu sự độc quyền này đến từ đâu, bây giờ cô chỉ cảm thấy Giang Tuần rất lợi hại.”Không có gì.
Triệu Thương Thương lắc lư bên cạnh bảng đen, nhai topping mềm dẻo trong trà sữa, thỉnh thoảng nói chuyện với Giang Tuần: “Có trà sữa rồi, cậu không uống hả?””Quan trọng nhất là trong giờ thể dục đo chiều cao, tôi phát hiện Thư Tiểu Tri cũng cao hơn tôi hai centimet!
“Ngọt quá, nếu cậu còn uống được thì tự đi lấy đi.”Triệu Thương Thương xem hết tạp chí, cô đứng lên duỗi người hoạt động gân cốt.
“Được thôi, nếu cậu đã muốn cho tôi thì tôi đành nhận vậy.”Giang Tuần hỏi sao đột nhiên cô lại có ý này, Triệu Thương Thương ăn ngay nói thật: “Vì ngày chúng ta trình diễn trang phục cổ trang, nhìn thấy bà Trịnh và lão Triệu trên khán đài tôi rất lo bọn họ sẽ kéo băng rôn ra, khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ.
Giang Tuần viết xong một hàng rồi quay lại nói với cô: “Tôi hơi khát.” Tay cậu dính đầy bụi phấn, quần áo phủ một lớp mỏng giống đường.”
Triệu Thương Thương ngầm hiểu, “Tôi đi lấy nước cho cậu.””
“Cậu muốn nước nóng, lạnh hay ấm?”Triệu Thương Thương làm ổ trên chỗ ngồi uống trà sữa xem tạp chí, vô cùng hài lòng, bây giờ cô không cần lo lắng về chuyện diễn tập buổi trưa nữa, cô cảm thấy gánh nặng trong lòng như được trút bỏ.
Cô Tiểu Triệu chu đáo thế đó.”
“Nước ấm.” Giang Tuần nói.” Diệp Xuân Lâm biết cô đang nghĩ gì. Triệu Thương Thương: “Ok.””
Trương Đán đang vẽ lá trúc vểnh tai nghe, nhớ tới lời đồn trước đó liên quan tới Triệu Thương Thương và Giang Tuần là”Thanh mai trúc mã”.Chiêm Vũ Tình đến hỏi tiến độ của báo tường, khen Trương Đán vẽ rất đẹp.
Mẹ nó thanh mai trúc mã đâu ra, rõ ràng là con dâu nuôi từ bé đúng không? Khó chịu thật sự.”Được thôi Mân Mân.
Trương Đán uất ức nghĩ.Triệu Thương Thương: “Đặc biệt là không thể để cho Dương Dương biết, nó sẽ cười nhạo tôi.
–”
Triệu Thương Thương đi một chuyến đến phòng lấy nước nóng, đem ly nước về cho Giang Tuần sau đó chia sẻ tin tức mình vừa nghe được với cậu: “Lễ hội nghệ thuật chọn ra hai tiết mục đạt hạng nhất, cuối tuần sẽ đến biểu diễn ở nhà hát cùng với tiết mục của các trường khác…””
Mặc dù hôm qua Giang Tuần và Triệu Thương Thương phải đi trước, không đợi đến phần công bố kết quả cuối cùng nhưng cũng biết ai được hang nhất.Triệu Thương Thương tìm Giang Tuần thương lượng, cô muốn đặt làm băng rôn cho Du Mân.
Vì Du Mân đã khoe khoang trong nhóm.”
Hai tiết mục giành hạng nhất, một là tướng thanh của lớp 15, một cái khác chính là tiết mục nhảy của CLB Anime, Du Mân là thành viên chủ lực trong đó.”
“Thứ bảy này cậu rảnh không, có muốn cùng đi xem không?” Triệu Thương Thương hỏi.”Đừng có kêu ông đây là Mân Mân.
Giang Tuần gật đầu.Mẹ nó thanh mai trúc mã đâu ra, rõ ràng là con dâu nuôi từ bé đúng không?
Triệu Thương Thương: “Đến lúc đó tôi đến nhà gọi cậu.”Ngoài mặt Trương Đán vẫn tỏ vẻ bình tĩnh không quan tâm nhưng trong lòng rất đắc ý.
Giang Tuần: “Được.””
“Tuần này A Thủy được nghỉ, có lẽ cậu ấy cũng tới, chúng ta có thể đi ăn lẩu, xem phim, hoặc đi đâu đó chơi cũng được.””Chưa.
Triệu Thương Thương vô cùng chờ mong đến cuối tuần.Triệu Thương Thương: “Đến lúc đó tôi đến nhà gọi cậu.
Buổi tôi cô thảo luận đủ loại kế hoạch của mình trong nhóm, Trình Thủy trốn dưới chăn trong ký túc xá trộm trả lời cô: “Được.”Du Mân không ôm kỳ vọng gì, thành kiến đã ăn sâu bén rễ trong đầu ba mẹ, không thể thay đổi chỉ vì một lần biểu diễn của cậu.
Du Mân: “Vậy tới xem tôi biểu diễn chỉ là tiện thể thôi à?”” Triệu Thương Thương: “Không ngờ bị cậu phát hiện rồi.””
Một lúc sau. cô hỏi Du Mân: “Cậu có nói với ba mẹ chưa?”'” Triệu Thương Thương dừng một chút rồi thêm một câu, “Xông lên cho ông!
“Chưa.” Du Mân trả lời, “Tôi kêu Du Lệ cũng không được nói, nếu nói tôi sẽ tuyệt giao với anh ấy.”-
“Tại sao thế, đó là cơ hội tốt mà, ba mẹ cậu thấy cậu đại diện trường nhận thưởng nói không chừng sẽ ủng hộ việc nhảy của cậu đó.””
Du Mân không ôm kỳ vọng gì, thành kiến đã ăn sâu bén rễ trong đầu ba mẹ, không thể thay đổi chỉ vì một lần biểu diễn của cậu.”
“Không thể nào.”Triệu Thương Thương kề gương mặt nóng của mình lên, vùi vào lòng bàn tay bà ấy, “Lên sân khấu mất ba phút nhưng tim cháu đập thình thịch suốt năm tiếng đồng hồ.
“Ba tôi sẽ chỉ cảm thấy tôi không làm việc đàng hoàng, trong vũ đạo lần này có động tác tương đối gợi cảm, còn có phần nam nữ nhảy chung, nếu nhìn thấy có lẽ ông ấy sẽ tức giận, cảm thấy tôi làm mất mặt ông ấy.””
Triệu Thương Thương không biết nên trả lời thế nào.-
Với tính cách của ba Du thì đúng là ông ấy có thể nghĩ như vậy.-
“Không sao, Mân Mân, bọn tôi đều đến cổ vũ cho cậu.””Cậu muốn nước nóng, lạnh hay ấm?
“Đừng có kêu ông đây là Mân Mân.”” Cổ Khâu Thành nói.
“Được thôi Mân Mân.”Giang Tuần lấy ra một cái túi giấy, bên trong có quần áo cổ trang và giày, miếng độn chiều cao cũng ở trong đó.
Triệu Thương Thương tìm Giang Tuần thương lượng, cô muốn đặt làm băng rôn cho Du Mân.”
Giang Tuần hỏi sao đột nhiên cô lại có ý này, Triệu Thương Thương ăn ngay nói thật: “Vì ngày chúng ta trình diễn trang phục cổ trang, nhìn thấy bà Trịnh và lão Triệu trên khán đài tôi rất lo bọn họ sẽ kéo băng rôn ra, khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ.”Nữ hiệp áo đỏ và thư sinh áo trắng vừa bước đến giữa sân khấu, đúng lúc ánh sáng chuyển từ sáng sang tối, ánh sáng cắt chia, nữ hiệp áo đỏ với cây đao Tú Xuân cài bên hông nằm ở ngoài sáng, còn thư sinh áo trắng cầm đèn lồng lại ở trong bóng tối.
“Bây giờ tôi muốn đem lại cảm giác xấu hổ này cho Du Mân.”” “Xây dựng niềm vui của mình trên nỗi đau của người khác.”
Triệu Thương Thương lướt Taobao, cho Giang Tuần xem chiều dài và chiều rộng của băng rôn, “Hay là tôi mua một mảnh vải, cậu viết chữ lên đó, thể nào?””
Đương nhiên Giang Tuần không có ý kiến.” “Viết gì?””
“Cậu viết ‘Mân Mân tỏa sáng rực rỡ!'” Triệu Thương Thương dừng một chút rồi thêm một câu, “Xông lên cho ông!”Bộ phận vẽ do Trương Đán phụ trách.
Giang Tuần hỏi: “Còn gì nữa không?””
Triệu Thương Thương nghĩ thêm, “Góc phải phía dưới ghi lên một dòng chữ nhỏ
—— Các ba yêu con.”Cô Tiểu Triệu chu đáo thế đó.
Mặc dù ba ruột không ủng hộ cậu nhưng vào lúc cần thiết, anh em cũng có thể làm ba cậu.