Lúc này, kiểu xoa bóp lúc mạnh lúc nhẹ làm Trần Trừng hưng phấn đến mức thở hổn hển. Cô không biết xấu hổ dạng chân rộng ra một chút, để cho Giản Mục Xuyên dễ hành động hơn. Thật sự rất phê đó, ánh mắt của Trần Trừng dần dần trở nên mơ mơ màng màng, hoàn toàn ngất ngây vì sự kích thích do vụng trộm mang lại. Đôi môi của cô hé mở, rên rỉ trong âm thầm, cảm thấy anh rể cứ xoa như vậy mấy lần nữa chắc cô lên đỉnh mất thôi.Thời gian dường như trôi qua rất lâu, nhưng thật ra cũng chỉ có mười mấy giây mà thôi. Lúc Trần Thấm trả lời tin nhắn xong rồi quay người lại, Giản Mục Xuyên đã ung dung rút tay lại, để lại nơi riêng tư vừa nóng bừng vừa ngứa ngáy. Anh lại như vậy nữa rồi! Trong lòng Trần Trừng hơi oán trách, lần nào cũng như vậy, anh trêu chọc khơi dậy dục vọng của cô một cách dễ dàng, sau đó lại không thèm quan tâm nữa, thật sự rất đáng ghét! Giản Mục Xuyên châm cứu một cách đứng đắn nhưng âm hộ của Trần Trừng lại bỗng nhiên nứng lên, nước dâm lại bắt đầu rỉ ra, cảm giác trống rỗng tê dại lại lần nữa khuếch tán từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu cô. Trần Trừng không khỏi suy nghĩ, nếu chị gái của cô không ở bên cạnh, liệu anh rể có sờ âm hộ của cô không, nếu có thì anh có chơi lồn cô đến khi cô cao trào không? Cô không biết, cô hoàn toàn không hiểu anh rể, cũng không thể đoán được anh rể cô muốn gì..Sau khi châm cứu xong, Giản Mục Xuyên nói với Trần Trừng rằng hai tiếng đồng hồ sau sẽ đến xoa bóp cho cô, sau đó cũng không quan tâm đến Trần Thấm, thu dọn đồ đạc xong liền rời khỏi phòng bệnh. Khuôn mặt của Trần Trừng hơi đỏ ửng, khi đối mặt với ánh mắt quan tâm của Trần Thấm, trong lòng cô lại không khỏi áy náy. Cô hỏi Trần Thấm: “Chị còn nói không cãi nhau với anh rể sao? Vừa nãy hai người không nói gì với nhau hết, đang chiến tranh lạnh phải không?” Trần Thấm lắc đầu, rót cho cô một cốc nước, sau đó ngồi trên ghế sô pha bên cạnh nghỉ ngơi: “Chị với anh ta là như vậy, em đừng quá để tâm.” Thái độ của Trần Thấm rất bình thường nhưng Trần Trừng lại cảm thấy có gì đó là lạ, vợ chồng bình thường đều lạnh lùng như vậy ư? Hai tiếng sau, Giản Mục Xuyên đến xoa bóp cho Trần Trừng như đã nói trước đó. Trần Trừng nghĩ hôm nay chị gái cô có mặt ở đây, có phải cách xoa bóp cũng khác không? Mặc dù suy đoán như vậy nhưng trong lòng cô vẫn loáng thoáng chờ mong. Quả nhiên, hôm nay Giản Mục Xuyên xoa bóp lưng, háng, chân cho cô một cách đứng đắn, cũng không cần ấn vào đùi hay xương cụt, Trần Thấm đứng bên cạnh nhìn và nói Giản Mục Xuyên: “Sau khi xuất viện Trừng Trừng sẽ đến nhà ở một khoảng thời gian, đến lúc đó anh có thể dành thời gian xoa bóp cho em ấy không?” Giản Mục Xuyên cũng không ngẩng đầu lên: “Để xem đã.” Trần Thấm nhún vai, không nói thêm điều gì nữa, lúc này điện thoại của cô ấy lại vang lên, lần này không phải là tin nhắn mà là có người gọi điện thoại cho cô ấy. Trần Thấm cau mày cấm lấy điện thoại đi ra khỏi phòng bệnh, có vẻ ra ngoài để nghe máy. Nhìn bóng lưng đi ra ngoài của Trần Thấm, trái tim của Trần Trừng lại không khỏi đập rộn lên, trong phòng bệnh chỉ còn cô và Giản Mục Xuyên. Thình thịch, thình thịch! Liệu anh rể có sờ chim cô như lần trước không? Thình thịch, thình thịch! Liệu lần này anh có sờ chim cô lâu hơn lần trước không? Ngay khi Trần Trừng đang suy nghĩ lung tung, bàn tay đang xoa bóp lưng cô đột nhiên cởi lưng quần của cô, sau đó từ từ mò vào bên trong…